Anh : “Đi thôi, cùng em qua đó.”
Biết nghĩ thông, giờ đây Lâm Tập Tập mới thở phào nhẹ nhõm. Thấy bốn bề vắng lặng, cô bèn tủm tỉm : “Thật em ăn cơm với hơn, quên cả đói nha.”
Quý Du Hồng thấy dáng vẻ háo sắc của cô, tức buồn , vai vế của hai bọn họ đảo ngược ?
Vậy nhưng trong lòng rõ, yêu dáng vẻ của cô, khi thì ngoan ngoãn, khi thì ranh mãnh, thỉnh thoảng còn giở trò lưu manh với , cô hệt như một tiểu yêu tinh thiên biến vạn hoá, bày vô vàn dáng vẻ khác mặt , kịp trầm mê trong đó.
Mặc dù Tuý Tiên Lâu cách phủ Đô Đốc xa, nhưng nếu bộ thì vẫn tốn chút thời gian, huống hồ thời tiết lạnh, cuối cùng hai đành xe Lâm Tập Tập tới.
Xe mới dừng ở cửa tửu lầu đón. Lâm Tập Tập và Quý Du Hồng lượt xuống xe, khi đối phương thấy Quý Du Hồng thì rõ ràng vẻ sửng sốt, Lâm Tập Tập lập tức giải thích: “Chỉ là trưởng quan Quý tình cờ đến đây dùng cơm, tiện đường đưa đến đây, yên tâm, cùng bàn với chúng .”
Người đón cô chỉ thể hổ , xoay dẫn cô lên lầu.
Bọn họ đặt một gian phòng riêng lầu, khung cảnh yên tĩnh, thích hợp chuyện. Quý Du Hồng theo bọn họ lên lầu, đặt phòng riêng như bọn họ mà chọn một vị trí sát cửa sổ xuống, vị trí khá xa phòng riêng nhưng thể thấy nó dễ dàng.
mèo méo meo
Ý của Quý Du Hồng rõ ràng, ở chỗ , bên trong nhất đừng bậy.
Lâm Tập Tập mím môi trộm, lúc mới cùng khác phòng riêng.
Trong phòng một bàn tròn lớn, bàn mười , còn hai vị trí trống, là để cho Lâm Tập Tập và dẫn đường.
Người đàn ông xuống dẫn đường cho Lâm Tập Tập tự giới thiệu ông họ Lý, Lâm Tập Tập bèn gọi ông một tiếng ông chủ Lý.
Sau đó ông chủ Lý giới thiệu những khác với cô, nhưng trong thời gian ngắn Lâm Tập Tập cách nào nhớ hết tên 11 , chỉ thể miễn cưỡng nhớ họ, phía thêm chữ ông chủ , đơn giản dễ nhớ.
Mọi giới thiệu xong, lúc mới bàn, bàn dọn sẵn đầy đồ ăn ngon, bào ngư vi cá tôm hùm cua và các món ăn trân quý khác dọn lên. Sáng nay Lâm Tập Tập ngoài vội, bữa sáng ăn nhiều lắm, giờ thấy mấy món ăn nổi tiếng , cô nóng lòng thử chinh phục chúng nó, nhưng cảnh thích hợp, chỉ thể nhịn xuống. Những tới tìm cô ăn cơm chỉ là mượn cái tên thôi, chủ yếu là chuyện.
Quả nhiên, ông chủ Lý rót cho cô một ly hỏi: “Những lời Lâm tiểu thư trong cuộc họp chính là ý của Lâm Kính Đình?”
Lâm Tập Tập nửa thật nửa giả: “Cũng tất cả, khi đến chùa Thê Hà giao con dấu riêng cho , dặn dò và một thủ hạ coi giữ việc kinh doanh, bảo rằng trong lúc tu luyện xảy chuyện gì thì sẽ do chịu trách nhiệm, lúc đó cũng nhắc tới cuộc họp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-82.html.]
Mọi đều nhất trí tỏ kinh ngạc.
Một ông chủ họ Vương vô cùng bất mãn, lập tức : “Nếu dặn dò cô thì cô đưa những điều kiện đó?”
Lâm Tập Tập càn: “Vấn đề đề cập hợp lý ? Bồi thường, nghỉ việc, đường lui, cái gì nên đề cập đều đề cập cả.”
Ông chủ Vương nhịn nổi nữa, bảo: “Vấn đề ở đây vốn nhắc tới điều kiện, mà là cô nên kiên quyết tỏ rõ lập trường phản đối mới !”
Lâm Tập Tập khẽ : “Các cảm thấy khả năng ? Tình huống hôm nay chúng ồn ào phản đối vài tiếng là thể đổi nữa , bằng nhân lúc bọn họ đưa quyết định mà nêu điều kiện, thuận nước đẩy thuyền vớt vát vài lợi ích cho chúng . Nếu chờ khi bọn họ áp dụng biện pháp cưỡng chế thì chúng chẳng còn lợi lộc gì cả, khi còn kết thù với các nhân vật trong quân đội, các cảm thấy lựa chọn nào hợp lý hơn?”
Mọi đều im lặng, lý trí tất nhiên chọn phương án , nhưng con tim vẫn thấy chấp nhận, ăn kinh doanh nhiều năm như , ai thể dẹp là dẹp ngay? Nếu Lâm Kính Đình vắng mặt thì lập trường của nhà họ Lâm thể đổi dễ dàng như !
Rốt cuộc cũng nặn một câu: “ điều kiện cô đưa quá ít, bốn cái thì đủ .”
Lâm Tập Tập chuyện, nó: “Chẳng lẽ ông c.ắ.n một phát luôn miếng to, một đề mười mấy hai mươi cái yêu cầu ? Ông cho rằng chính phủ coi tiền như rác chắc? Bọn họ ngốc như , ngay cả bốn yêu cầu mà đề , khi bọn họ bàn bạc khi còn đàm phán với chúng chứ.”
Ông chủ lý bảo: “Bốn yêu cầu cũng quá đáng, thể là hợp tình hợp lý, bọn họ còn gì để đàm phán nữa?”
Lâm Tập Tập suy ngẫm một lát, : “Vẫn , ví dụ như giá mua t.h.u.ố.c phiện, phạm vi sắp xếp công việc cho , thời hạn cấp ưu đãi khi chúng đổi công việc ăn…”
Nói tới đây, cô nghiêm túc đề nghị: “Tốt nhất là chúng cần đạt sự đồng thuận về vấn đề thời hạn ưu đãi , ví dụ như thời gian bao lâu là thích hợp, xác định thời gian kỳ kèo với bọn họ .”
Ông chủ vương : “Theo ý kiến của cô…”
Lâm Tập Tập : “ cảm thấy đặt hai năm là tương đối thích hợp, phía chính phủ chắc chắn sẽ rút ngắn thời gian đến mức thấp nhất, khi chỉ cho một năm. nếu chúng chọn con đường kinh doanh, còn trang hoàng, nhập hàng linh tinh, những việc khả năng mất hơn nửa năm, cho nên thời gian ưu đãi một năm vốn đủ, nhưng nếu chúng đề ba năm thì bọn họ cũng tuyệt đối đồng ý, cho nên cho rằng hai năm là hợp lý nhất.”
Lâm Tập Tập đĩnh đạc , những khác xong đều gật đầu tán thành.
Mọi phát hiện , bọn họ Lâm Tập Tập dẫn dắt. Vốn là khăng khăng c.h.ế.t cũng giữ tiệm t.h.u.ố.c phiện, giờ đây điềm tĩnh trao đổi về các vấn đề đóng cửa tiệm t.h.u.ố.c phiện với cô.