Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:18:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhất thời Lâm Tập Tập nghĩ sâu xa, cho rằng giúp cô gánh chịu lửa giận của ông , vội : “Không cần, nổi giận cũng sẽ thật sự …” Nói xong, cô đột nhiên hiểu ý nghĩa trong lời của , sửng sốt một lúc mới ngẩng đầu , tủm tỉm : “Vậy chịu trách nhiệm .”

 

Bốn mắt , ánh mắt chạm , dường như họ thể thấy pháo hoa nở rộ nhất từ trong mắt .

 

 

 

Đêm khuya, nhiệt độ khí càng ngày càng thấp, dù mép giường chậu than nướng thì Lâm Tập Tập vẫn nhịn mà run bần bật, cô dựa Quý Du Hồng, thỉnh thoảng quan sát , phát hiện bắt đầu sốt nhẹ , Quý Du Hồng an ủi cô: “Chỉ sốt nhẹ thôi, cả, sức khoẻ .”

 

“Cơ thể cỡ nào cũng chịu nổi ba bảy lượt thương.” Chỉ tính từ khi bọn họ quen thôi mà cô thấy thương ba , nếu còn cứ như , chẳng bao lâu nữa cô thể trở thành hộ lý chuyên nghiệp

 

Thế nhưng sốt nhẹ cũng chỗ . Quý Du Hồng sợ cô lạnh, bèn dùng cánh tay vòng qua cô, áo choàng dày dặn cùng với nhiệt độ cơ thể ấm áp cô ấm lên, thậm chí còn mơ mơ màng màng chìm giấc ngủ. Giấc ngủ thế mà còn mơ, trong mơ Quý Du Hồng ôm cô trong lòng, cô một cách thâm tình, đó thừa dịp cô phát hiện mà cúi đầu khẽ hôn lên trán cô, đôi mắt, cái mũi,… Lâm Tập Tập vô cùng chờ mong thể ấn lên môi cô, nhưng cuối cùng như . Cô ở trong mơ cực kỳ ảo não, nghĩ thầm: “Vì ở trong mơ cũng khắc chế như !

 

Trời tờ mờ sáng, đại thúc tới gõ cửa, Lâm Tập Tập mở cửa, phát hiện hai sĩ quan theo đại thúc, ba đội sương sớm đến, chút ẩm ướt. Hoá mới sáng sớm đại thúc tới quân doanh.

 

Hai sĩ quan thấy Quý Du Hồng giường, vội vàng kính cẩn chào, : “Thiếu tá, thuộc hạ tới đón ngài trở về.”

 

Quý Du Hồng gật đầu chuẩn xuống giường, Lâm Tập Tập bước lên giúp đeo giày, nhưng động tác của sĩ quanh bên cạnh nhanh hơn cô, xổm xuống thuần thục giúp đeo giày .

 

Quý Du Hồng sắc trời bên ngoài, cởi áo choàng xuống đưa cho Lâm Tập Tập: “Khoác thêm .”

 

Lâm Tập Tập nhận: “Anh còn đang sốt đó.”

 

Hai cứ đẩy tới đẩy lui cái áo choàng, cuối cùng vẫn là sĩ quan tự cởi áo khoác khoác cho Quý Du Hồng, lúc Lâm Tập Tập mới đồng ý cầm lấy chiếc áo choàng .

 

Lâm Tập Tập đầu cảm ơn đại thúc một nữa mới theo bọn họ rời thôn nhỏ tuy đơn sơ nhưng trải nghiệm .

 

Bọn họ về quân doanh để băng bó vết thương cho Quý Du Hồng . Vì Quý Du Hồng còn đang sốt nên bác sĩ kiến nghị nên giường nghỉ ngơi, nhưng Quý Du Hồng kiên trì đích đưa Lâm Tập Tập về nhà. Mọi khuyên thế nào cũng vô dụng, đành để mặc . Có điều ô tô nên đường khó khăn lắm.

 

Trời dần dần sáng, dọc đường hai đều im lặng, nhưng khí đặc biệt hoà hợp. Bọn họ cùng trải qua trận đấu s.ú.n.g thất hồn lạc vía, ở bên trong đêm lạnh lẽo. Mối quan hệ ban đầu ái rõ ràng, trải qua một đêm ở chung, dường như thăng hoa, thậm chí chỉ cần mắt thể dễ dàng hiểu những tình cảm che giấu lúc ban đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-65.html.]

 

Quý Du Hồng sẽ chịu trách nhiệm, Lâm Tập Tập tất nhiên là tin tưởng, nam chính của cô là coi trọng lời hứa, chỉ cần thì sẽ dễ dàng sửa đổi. Tuy rằng đó câu gì lãng mạn gì cho cam, thế nhưng lãng mạn và dễ lay động lòng hơn bất kỳ câu nào.

 

Nghĩ đến đây, Lâm Tập Tập ngẩng đầu , phát hiện cũng đang cô bằng ánh mắt như thiêu như đốt.

 

Lâm Tập Tập cong khoé môi lộ nụ ngọt ngào xinh , đột nhiên duỗi tay , nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay . Quý Du Hồng chút bất ngờ, nhưng cũng điều mà lật bàn tay , nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, cả đoạn đường hề tách .

 

Lúc xe tới gần dinh thự nhà họ Lâm, Quý Du Hồng hỏi: “Lát nữa cùng em nhé?”

 

Lâm Tập Tập bảo: “Không cần, em tự .”

 

Quý Du Hồng : “Em ngoài lâu như , em chắc sẽ nổi giận.”

 

Lâm Tập Tập tủm tỉm: “Anh nổi giận thì em cũng cách đối phó với .”

 

Quý Du Hồng thích nhất là dáng vẻ của cô, chứa đựng một chút tính kế, một chút giảo hoạt, thêm chút dự liệu việc. Mỗi thấy cô nở nụ như , đều rời mắt nổi.

 

Xe đến cửa dinh thự, Lâm Tập Tập xuống xe, khi vẫy tay tạm biệt Quý Du Hồng, cô mới xoay nhà.

 

Bước đại sảnh, quả nhiên thấy Lâm Kính Đình hai mắt đỏ bừng, nét mặt u sầu sô pha. Sau khi thấy cô bước , như trông thấy quỷ mà bật dậy: “Vãn Nhi!”

 

“Anh…”

 

Lâm Kính Đình bước lên bước, kiểm tra cô một vòng từ xuống hỏi: “Em ? Rốt cuộc xảy chuyện gì? Anh phái nhiều tìm nhưng tìm em! Rốt cuộc em ?”

 

Lâm Tập Tập tỏ vẻ khó chịu : “Anh, em lạnh cóng cả một đêm, đầu đau quá, cơ thể cũng khó chịu, em thể nghỉ ngơi , mời đại phu giúp em .”

 

Vừa thấy cô đổ bệnh, Lâm Kính Đình lòng nào mà chất vấn nữa, vội vã đầu bảo bà Trần gọi đại phu, còn thì cẩn thận đỡ cô lên lầu, uy hiếp: “Việc xong , chờ em khoẻ thì thành thật cho một lời giải thích!”

mèo méo meo

 

 

Loading...