Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:57:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy ngày gần đây trời cứ lạnh dần, dù dinh thự lò sưởi và hệ thống sưởi sàn nhà(1) thì Lâm Tập Tập vẫn cảm thấy lạnh, ngày nào cũng quấn thành cái bánh chưng.

 

Hôm nay là ngày hẹn đến chùa Thê Hà với Quý Du Hồng, thời tiết một hôm ấm lên hiếm , bầu trời buổi sớm trong lành, ánh nắng chan hoà.

 

Tâm trạng Lâm Tập Tập cũng giống như thời tiết , cực kỳ .

 

Hôm nay cô dậy sớm, phơi nắng ban công một lúc lâu mới lười biếng nhà rửa mắt.

 

Vì để tiện ngoài, Lâm Tập Tập chọn mặc quần dài, trang điểm nhẹ nhàng, lúc đang kẻ lông mày, Thuý Bình bên cạnh trộm, nhanh chóng cô ném cho một ánh mắt xem thường: “Ta trang điểm lắm ? Có gì mà buồn ?”

 

Thuý Bình theo cô lâu như , cô sẽ dễ dàng nổi giận, cho nên bây giờ cũng chút lớn nhỏ: “Cô trang điểm , em là vì hiếm khi mới thấy cô trang điểm một , xem hôm nay lịch trình quan trọng đây, hoặc là gặp một nhân vật quan trọng.”

 

Lâm Tập Tập kẻ lông mày xong son môi, đấu võ mồm với cô : “Em khôn khéo đấy, cho em , em từ từ đoán .”

 

“Muốn em đoán? Vậy em đoán cô đang gặp vị công t.ử nào đó mà cô ái mộ.”

 

Thuý Bình lời cô chọc cô hổ một chút, ngờ Lâm Tập Tập nhướn mày hào phóng thừa nhận: “Ồ, thật thông minh, đoán đúng !”

 

Lần đến phiên Thuý Bình ngây ngốc, trừng lớn hai mắt, tò mò truy hỏi: “Ai ạ? Là công t.ử nhà ai thế? Tiểu thư mau cho em .”

 

Lâm Tập Tập trang điểm xong, lên đến chiếc gương soi ngắm một phen, khi xác định xinh mới hài lòng khỏi phòng.

 

 

 

Thuý Bình ôm áo khoác theo cô, bày dáng vẻ ruột gan cồn cào: “Tiểu thư, cô còn là công t.ử nhà ai mà!”

 

“Không em giỏi đoán ? Vậy em tiếp tục đoán .” Lâm Tập Tập chớp chớp mắt , nhẫn tâm kích thích sự tò mò của cô .

 

Thuý Bình thầm nghĩ cô ở nhà cả ngày, nào gặp công t.ử nhà ai chứ.

 

Đi xuống lầu, Lý Ngọc bàn ăn, thấy cô xuống lập tức gọi cô ăn sáng, Lâm Tập Tập thấy sắc mặt nàng bèn hỏi: “Chị dâu ? Có chỗ nào khoẻ ?”

 

Lý Ngọc thở dài lắc đầu, đưa chén đũa cho Lâm Tập Tập, còn cẩn thận lột cho cô một quả trứng gà, Lâm Tập Tập nhận lấy quả trứng gà, hỏi: “Có hôm qua chị dâu đến phủ Đô Đốc ? Cơ thể chị khoẻ ?”

 

“Vài bệnh cũ thôi, thời tiết sẽ mắc , bây giờ .” Lý Ngọc trả lời.

 

Lâm Tập Tập thấy dáng vẻ nàng mặt ủ mày chau, đoán rằng lúc nàng đến phủ Đô Đốc nhất định xảy chuyện gì đó, hoặc là chuyện gì, chẳng lẽ khi Lý Điền Dã trốn cho nàng điều gì, hoặc là bảo nàng cùng ? Không khả năng, chạy trốn đều sẽ mang theo quá nhiều gánh nặng gia đình.

 

Có điều nếu Lý Ngọc thì cô cũng ép .

 

“Vậy chị việc gì thì qua đó ở cùng bọn họ nhiều hơn .” Lâm Tập Tập , dù cũng sống chung với một thời gian ai đường mấy, đợi khi bọn họ , trời nam đất bắc cuối cùng cũng cơ hội gặp .

 

Lý Ngọc nở nụ nhạt, gật gật đầu, : “Em chồng, chị thật hâm mộ em.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-60.html.]

Lâm Tập Tập khó hiểu nàng : “?”

 

“Tuổi trẻ, sức sống, tự do tự tại.” Nàng .

 

Lâm Tập Tập ngẫm nghĩ, đáp : “Có nhiều thứ đều cần dựa bản tự phấn đấu và đổi.”

 

Lý Ngọc lắc đầu, nàng cảm thấy năng lực , hoặc là , nàng dũng khí để đổi.

 

Lâm Tập Tập ăn bữa sáng xong thì xe ngoài, chùa Thê Hà ở cùng ngoại ô, quãng đường ngắn, Quý Du Hồng thời gian cụ thể với cô nên cô chỉ thể lựa chọn ngoài sáng sớm.

 

Xe nửa giờ mới khỏi thành, ngoài thành một quan đạo(2), đường nhiều qua lắm, mấy ngày khi nhiệt độ hạ xuống còn kèm theo vài trận mưa nhỏ, con đường chút lầy lội, chiếc xe chạy khó khăn, lắc lư Lâm Tập Tập cảm giác như con tàu ngày .Quan đạo

 

Đường đắp lên cho xe ngựa của viên chức triều đình — Đường sá do triều đình, nhà nước cho lập để dân chúng dùng.

 

 

 

Đi thêm một đoạn đường nữa, xe đột nhiên dừng , Lâm Tập Tập nghi hoặc hỏi tài xế: “Làm ?”

 

Tài xế chỉ lề đường phía , : “Người nọ hình như là Quý công tử.”

 

Lâm Tập Tập vội vàng mở cửa xe xuống xem, quả nhiên thấy Quý Du Hồng đang dắt một con ngựa chờ ở ven đường, hôm nay vẫn mặt quân trang, khoác một kiện áo choàng màu đen, gió thổi vạt áo choàng vén lên lộ lớp lót đỏ tươi bên trong.

 

Lâm Tập Tập bước nhanh đến đón , hỏi: “Anh tới từ bao giờ thế? Chờ bao lâu ?”

 

Quý Du Hồng đáp: “ đến dinh thự nhà họ Lâm, bọn họ rời , cho nên mới đường tắt đuổi tới đây.”

 

Lâm Tập Tập nhịn mà nhếch khoé miệng lên, mỗi thấy Quý Du Hồng, tâm trạng của cô đều trở nên . Sau đó thấy con ngựa cao lớn phía , bèn hỏi: “Cưỡi ngựa ?”

 

Quý Du Hồng gật đầu: “Dạy cô cưỡi ngựa.”

 

Lâm Tập Tập kinh ngạc vui mừng : “Bầu trời xanh ngắt, ánh nắng chan hoà, đúng là thời tiết thuận lợi để cưỡi ngựa dạo chơi ngoại thành.”

 

Không ngờ Quý Du Hồng nghiêm túc nhắc nhở cô: “Chúng gặp pháp sư.”

 

“Gặp pháp sư tất nhiên là chính sự, nhưng cũng thể nhân tiện dạo chơi ngoại thành mà, còn từng đến chùa Thê Hà , đến lúc đó dẫn dạo nhé?”

 

Quý Du Hồng đồng ý ngay mà lấy một đôi bao tay da từ trong túi đưa cho cô: “Đeo cái .”

 

Lâm Tập Tập giơ hai tay lên cho xem bao tay len của : “ bao tay.”

 

“Cái của cô thích hợp để cưỡi ngựa.” Quý Du Hồng .

mèo méo meo

 

Lâm Tập Tập gật gật đầu, lời cởi bao tay len của , vì cầm lấy bao tay da của , cô tủm tỉm giơ tay : “Vậy đeo giúp .”

 

Quý Du Hồng: …

 

Loading...