Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:56:43
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khi tàu đến Quảng Châu là giữa đêm, Lâm Tập Tập thấp thoáng thấy âm thanh huyên náo. Vì bão, nên tàu dám dừng chân ở Quảng Châu quá lâu, ngày hôm , mới sáng sớm thổi kèn xuất phát đến trạm kế tiếp, chính là trạm cuối Thượng Hải.

 

Chỉ ở tàu hai ngày mà Lâm Tập Tập thấy chịu nổi, cô thật hiểu ở đây thể chịu đựng .

 

Sau buổi trưa, boong tàu truyền đến những tiếng hô hoán, Lâm Tập Tập và Thúy Liễu bên ngoài xảy chuyện gì, ngay lúc chuẩn ngoài xem thế nào thì khéo Lâm Kính Hòa đến gõ cửa. Trên mặt mang nụ tươi rói, với cô: “Mau chóng thu dọn đồ đạc, tàu sắp đến cảng !”

 

Thì tiếng hoan hô bên ngoài là đang chúc mừng thuyền cập bến.

 

Nghe , ngay cả ăn khẽ khàng như Thúy Liễu cũng hô lớn: “Tốt quá !”

 

Lâm Tập Tập nghĩ, quả thật vô cùng , cuối cùng cô cũng đối mặt với thế giới ngòi bút sáng tạo , một thế giới hư cấu biến thành hiện thực.

 

Khoảng nửa giờ , cuối cùng tàu cũng định ở bến Hồng Khẩu. Lâm Kính Hòa dẫn theo Lâm Tập Tập và Thúy Liễu đang đợi boong tàu lên bờ, khắp con tàu và bến cảng tràn ngập khí vui mừng.

 

Lâm Tập Tập theo dòng tiến về phía , thỉnh thoảng ngước về hướng bến Thượng Hải xa xôi, đây chính là đô thị quốc tế lớn và phồn vinh nhất châu Á thời Dân Quốc. Phát triển hơn cả Hương Cảng, đây cô chỉ cảm nhận sự quyến rũ của nó qua những trang sách, thật ngờ một ngày may mắn tận mắt thấy cảnh tượng .

 

Có vài chiếc tàu khách neo đậu nơi bến tàu, Lâm Tập Tập thấy trong đó hai chiếc treo cờ Nhật Bản, lá cờ lớn bay phấp phới trong gió trông vô cùng kiêu căng, ngoài còn cờ Mỹ, cờ Đức…

 

Ngoài tàu chở khách thì bến tàu còn đỗ vài chiếc tàu hàng, tàu lớn tàu nhỏ, tàu đang dỡ hàng, tàu đang chất hàng, đều đang bận bịu, những công việc nặng nhọc thường là những dân đen lao lực khổ cực.

 

Trên bến tàu còn nhiều quan quý nhân quần áo chỉnh tề, thì xe kéo, thì xe con, kẻ thì tàu, kẻ đến đón bạn bè , mặt họ tràn đầy kiêu ngạo, đó là loại quý khí đặc thù của tầng lớp thượng lưu.

 

Lâm Tập Tập quanh một vòng, phát hiện cả bến cảng phủ một ánh hào quang rực rỡ.

 

đây chỉ là một biểu hiện giả dối mà thôi. Sự phức tạp của xã hội thời , thường khó thể tưởng tượng , phía vẻ yên bình là những hoạt động ngầm đang tung hoành, xâm lược, phân chia, tham lam, nhu nhược, nghèo khó, chúng ngừng c.ắ.n nuốt xã hội .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-5.html.]

 

Khi lòng tham của con thỏa mãn thì chiến tranh ắt sẽ là phương pháp giải quyết nhất, “cá lớn nuốt cá bé” là cụm từ vô cùng chính xác, thông dụng trong thời đại .

 

Ngay thời khắc xuống tàu, Lâm Tập Tập cảm vô cùng hạnh phúc vì đặt chân lên đất liền.

 

Vào lúc , đột nhiên trong đám phía xa tiếng trống kèn hân hoan vang lên, nhiều đều dừng ngước , xảy việc gì, mấy Lâm Tập Tập cũng ngước theo.

 

Sau đó, cô thấy đám tấu nhạc giơ một tấm biểu ngữ, đó : “Nhiệt liệt chào mừng Tiểu thư Lâm Vãn du học trở về!”

 

Lâm Tập Tập vững, suýt chút ngã xuống đất, rốt cuộc là ai mà cái việc ngu xuẩn thế chứ? Đón thì đón thôi, gióng trống khua chiêng thế cảm thấy mất mặt ?

 

Thúy Liễu cũng thấy nhưng cô chữ, cô chỉ thấy quen nên hưng phấn với Lâm Tập Tập: “Tiểu thư, là đại thiếu gia, thế mà ngài đích đến đón cô!”

 

Lâm Tập Tập theo hướng Thúy Liễu chỉ liền thấy một đàn ông cao lớn cạnh đội trống kèn, ăn mặc khác với phần lớn mặc vải bố khác. Người đàn ông mặc một một bộ phục ba mảnh sọc caro thiết kế riêng vặn, đầu đội mũ , tay cầm một cây gậy batoong tinh xảo, nếu bỏ qua b.í.m tóc dài đầu thì trông vô cùng trai.

 

Trông vẻ hơn ba mươi tuổi, Thúy Liễu gọi là đại thiếu gia, lẽ chính là đại phản diện Lâm Kính Đình, kẻ khiến nghiến răng nghiến lợi, kiêng kị ba phần!

 

Không ngờ ngoài đời thực đến , lúc hề miêu tả gì về ngoại hình của Lâm Kính Đình, chỉ miêu tả là kẻ thú.

mèo méo meo

 

Chẳng lẽ mặt thú là một từ khen ngợi? Lâm Tập Tập gì hơn.

 

Trong truyện, Lâm Kính Đình chỉ là một đại phản diện, mà còn là một ông chủ lớn. Gia nghiệp Lâm gia lớn mạnh, ở Tô Thành nhờ kinh doanh tửu lầu mà phát đạt, khi Lâm Kính Đình nắm quyền, thông đồng với quan phủ và thế lực địa phương mở nhiều tiệm t.h.u.ố.c phiện ở những nơi như Tô Thành, Nam Kinh… chuyên kiếm tiền bẩn, đó mở tiệm cầm đồ, tóm là việc gì kiếm tiền thì việc đó, vì khối tài sản mà Lâm Kính Đình trong thời kỳ hoàng kim thể nhất nhì Giang Tô.

 

Thân là một trạch nữ lớn tuổi tiết kiệm vượt quá năm , đột nhiên xuyên đến trở thành em gái của nhà giàu một cả tỉnh, lẽ đây chính là phúc lợi duy nhất của xuyên t.h.ả.m thương .

 

tiền đề là cô còn mạng để hưởng thụ phúc lợi !

 

Loading...