Bà chủ nhanh chóng bưng chén tào phớ , mỉm : “Cô nương địa phương đúng , khẩu âm của cô giống Bắc Bình.”
mèo méo meo
Lâm Tập Tập kinh ngạc, hỏi bà : “Bà chủ cũng đây là khẩu âm Bắc Bình ?”
“Nhà vốn là từ bên đó chuyển sang đây, khẩu âm của cô giống bên đó lắm.”
Lúc khách, bà chủ thấy tiểu cô nương tủm tỉm thực thiết, bèn xuống tán gẫu với cô một hồi.
Lâm Thiến và Lâm Liên dạo nửa giờ mới xách theo một đống đồ tìm đến quán đậu hũ, thấy bọn họ đến, bà chủ tiệm đậu hũ mới dậy rời .
Lâm Thiên đặt đồ lên bàn, hí hửng : “Chị ba, tiền đều tiêu hết , cảm giác ăn xài phung phí thật sướng.”
Lâm Tập Tập cong cong mi mắt: “Vui là .”
Lâm Liên ôm con xuống, chị thận trọng hơn Lam Thiến nhiều, liếc bà chủ quán trong một cái, hỏi Lâm Tập Tập: “Bà chủ ? Hình như đang ?”
Lâm Tập Tập một cái, để ý lắm mà đáp: “Nhắc đến quê hương của bà , bên đó đang chiến tranh, bà lo cho trong nhà.”
Lâm Liên ồ một tiếng hỏi thêm nữa.
Gọi cho Lâm Liên và Lâm Thiến mỗi một chén tào phớ, Lâm Tập Tập một bên chơi đùa với thằng nhỏ, một lát , đột nhiên với Lâm Thiến: “Em thấy quán bánh đậu xanh kế bên ?”
Lâm Thiến gật đầu, tò mò hỏi: “Làm ?”
“Chị với em cá cược, chơi ?” Lâm Tập Tập .
Nghe chuyện thú vị, Lâm Thiến nháy mắt nổi lên hứng thú, hưng phấn : “Cá cược thế nào? Cá gì ạ?”
“Đoán xem lồng bánh đậu xanh tiếp theo là lẻ chẵn, nếu chị thắng, em chia một nửa kẹo mua cho chị, nếu chị thua thì sẽ cho em mười đồng Đại Dương tiêu vặt, thế nào?”
Lâm Thiên nghiêm túc suy nghĩ một chút, cảm thấy đây là một cơ hội tiếm kiền khá hời, dù thua cũng chỉ chia kẹo cho Lâm Tập Tập, mà vốn dĩ cô cũng chia cho chị một ít, vì liền sảng khoái đồng ý, còn bảo Lâm Liên nhân chứng cho bọn họ.
“Em đoán là lẻ chẵn?” Lâm Tập Tập hỏi cô .
“Lẻ .” Lâm Thiến Thiến hề nghĩ ngợi mà .
Lâm Tập Tập nhướn mày, hỏi: “Chắc ? Chỉ một cơ hội thôi đó.”
Lâm Thiến sửng sốt một chút, do dự đáp: “Không thì, em đoán là chẵn.”
Lâm Tập Tập buồn cô , gật đầu : “Em đoán chẵn thì chị chỉ thể đoán lẻ .”
Chẳng bao lâu , ông chủ quán bên cạnh hấp xong một lồng bánh mới, Lâm Thiến vội vàng hỏi ông chủ xem bao nhiêu cái, ông chủ cũng chẳng để ý là bao nhiêu, thế nên hai nghiêm túc đếm một , 36 cái.
Lâm Thiến cao hứng hét lên: “Em thắng , chị ba, mau cho em mười đồng Đại Dương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-16.html.]
Lâm Tập Tập bất đắc dĩ khổ, : “Trên chị nhiều tiền như .” Nghĩ nghĩ, : “Hiệu cầm đồ phía của nhà chúng ?”
Lâm Liên và Lâm Thiến cùng theo hướng tay cô, đồng thời gật đầu: “Là của nhà chúng .”
Lâm Tập Tập chớp chớp mắt, nhỏ giọng : “Chị tìm giúp chị cầm một món đồ, lấy chút tiền , đợi cả trở về bảo giúp chị lấy đồ.”
Lâm Thiến trợn mắt há hốc mồm, chỉ Lâm Tập Tập : “Chị ba, chị thật giảo hoạt, chị như thể tiền, mất đồ, cùng lắm là để đồ ở đó vài mày mà thôi! Chuyện hời như , em cũng cầm!”
Lâm Liên trắng trợn liếc Lâm Thiến một cái, lành lạnh : “Em thể giống Vãn Nhi ?”
Lâm Tập Tập gì nữa, tủm tỉm lấy một khối ngọc bội , gọi bà chủ quán đậu hũ tới: “Làm phiền bà giúp đem cái cầm, đổi lấy 11 đồng Đại Dương, 1 đồng trong đó coi như phí của bà.”
Chỉ cần giúp cầm một món đồ là thể một đồng Đại Dương, bà chủ liền rạng rỡ, cầm ngọc bội .
Mấy mới chuyện vài câu, Tây Thi đậu hũ đổi ngọc bội lấy tiền về, Lâm Tập Tập nhận lấy 10 đồng Đại Dương và một phiếu định mức, đưa 10 đồng Đại Dương cho Lâm Thiến, cô cực kỳ vui sướng.
Lâm Liên ở một đến chỉ lắc đầu, bất lực : “Hai các em đúng là nghịch ngợm.”
Ba chị em mua đồ xong, đậu hũ cũng ăn , vì thế quyết định về nhà.
Trên đường về, qua ngã tư học sinh diễn thuyết nãy, thấy đám trẻ tuối vội vàng bỏ chạy tán loạn như ai đó đuổi theo, Lâm Tập Tập nhíu mày, hỏi tài xế: “Lý thúc, bọn họ ?”
“Chắc là quan binh đuổi, gần đây quản nghiêm.” Tài xế đáp.
Lâm Tập Tập hiểu rõ, trong thời điểm nhạy cảm , lòng nơi nơi hoảng sợ, tuần phủ vẫn quyết định xem nên độc lập , nhất định cũng sẽ cho phép bá tánh loạn quá mức
Xe chạy qua đám náo nhiệt, Lâm Tập Tập đột nhiên thấy một bóng quen thuộc, vội vàng kêu tài xế dừng xe, hạ cửa kính xe xuống hô với bên đường: “Anh nhỏ, bên .”
Lâm Kính Hoà đầu thấy xe của Lâm Tập Tập, vội vàng kéo đồng bạn chạy về phía chiếc xe.
“Lên xe.” Lâm Tập Tập với .
Lâm Kính Hoà gật gật đầu, mở ghế phụ phía cho bạn của , còn bản thì cùng ba Lâm Tập Tập chen chúc ở ghế .
Lâm Thiến vỗ vai trai, nhỏ: “Anh , dám tham gia mấy cái , mà nhất định sẽ tức c.h.ế.t đó.”
Lâm Liên ôm con lời nào, nhưng sắc mặt khó coi.
Lâm Tập Tập kéo Lâm Thiến, ý bảo cô bạn của Lâm Kính Hoà.
Vừa trông thấy, Lâm Thiến lập tức đỏ mặt, đây là trai trong đám diễn thuyết ban nãy .
_______