Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:01:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng lên, ngoài thế giới bên ngoài một chút, việc đổi là vì Lâm Kính Đình, nàng cũng giống như Lâm Tập Tập, tự do thích theo ý .

 

Nhiều năm qua nàng thể hoài thai, Lý Ngọc bản thể ngăn Lâm Kính Đình tìm khác, dẫu chuyện nối dỗi tông đường là đại sự.

 

Nếu cảm thấy thống khổ khi thấy Lâm Kính Đình cùng phụ nữ khác, thì nghĩ cách dời sự chú ý, vì bản một ít việc, như thể giảm sự buồn khổ trong lòng.

 

Lâm Tập Tập rót hai ly nóng, để một ly tay Lý Ngọc, phát hiện nàng đang ngẩn , tò mò hỏi: “Tẩu nghĩ gì ?”

 

Lý Ngọc : “Ta vẫn luôn cảm thấy thái độ của thái quá lúc đó.”

 

Lâm Tập Tập : “Muội cũng cảm thấy tẩu nên chạy ngoài, tẩu là nữ chủ nhân, hiểu quy củ chạy đến cửa, tẩu nên thô bạo đuổi ngoài mới đúng, bản chạy ?”

 

Nghe cô , Lý Ngọc càng phát giác bản quá kích động .

 

Thấy dáng vẻ nàng ảo não, Lâm Tập Tập an ủi: “Bất quá như cũng , để cho ca ca tẩu cũng sẽ tức giận, như về sẽ điểm cố kỵ, dám lêu lổng bên ngoài.”

 

“Bây giờ nghĩ kỹ thì cảm thấy Lan Hân – vấn đề lớn.” Lâm Tập Tập cau mày nhớ một màn buổi sáng, vô tình vỡ đồ khác sẽ hoảng sợ là chuyện bình thường. Lan Hân hoảng sợ hơn bình thường, quên nhân cơ hội rằng cô quan hệ tình cảm với Lâm Kính Đình, đây là điều khó hiểu. Theo suy nghĩ của bình thường, mặt vợ của khác, cần mối quan hệ giữa hai sâu đậm đến cũng nên trực tiếp khai , đặc biệt là Lâm Kính Đình đang cố ý giấu giếm chuyện , cô cứng rắn .

 

Lý Ngọc nhỏ giọng hỏi: “Lan Hân vấn đề gì?”

 

“Muội đoán nàng cố tình vỡ cái đĩa, đó chuyện .”

 

Lý Ngọc giật : “Tại nàng ?”

 

Đây là điều mà Lâm Tập Tập đoán ,”Nàng ca ca cho nàng danh phận ? Không thể nào, nàng nháo như , càng ghét hơn, nếu là danh phận thì nàng như lợi gì?”

 

So với sự xoắn quýt của Lâm Tập Tập, Lý Ngọc vẫn thiện ý : “Có thể chỉ là chuyện ngoài ý .”

 

“Chỉ mong .” Ngoài miệng nhưng Lâm Tập Tập dậy xuống lầu, gọi , phân phó đến chỗ Lâm Tiêu gọi Hà Dũng đến.

 

Người tên Hà Dũng theo Lâm Kính Đình nhiều năm, giúp Lâm Kính Đình thu thập các loại tin tức, hiện tại tiệm t.h.u.ố.c phiện đóng cửa. Để tái hòa nhập, phái đến giúp đỡ Lâm Tiêu, Lâm Tập Tập cho đến tìm , nhờ điều tra Lan Hân, dù cô còn hợp tác với vũ đoàn của Lan Hân, nếu Lan Hân vấn đề, cô nên đề phòng sớm hơn.

 

Cô nhớ nội dung trong truyện, chắc chắn rằng Lan Hân từng xuất hiện nên và Lâm Kính Đình ân oán gì .

 

Lý Ngọc lòng nghi ngờ nặng nhưng Lâm Tập Tập cảm thấy cần đề phòng khác.

 

Chờ đến khi Hà Dũng đến, Lâm Tập Tập đem chuyện phân phó, đó mới cảm thấy yên tâm.

 

Buổi trưa hai tỷ về nhà mà ở tiệm vải ăn cơm trưa, bởi vì mười cái máy may mà Lâm Tiếu đặt cho Lâm Tập Tập cập bến, chưởng quầy đang đưa đến dỡ hàng. Lâm Tập Tập cảm thấy thích thú, tận mắt thấy thấy chúng nó mới .

 

Tứ hợp viện bên cạnh mà cô thích thuê , vì liên lạc với chủ nhà cho nên bây giờ cái máy khâu đem tới, chỉ thể đặt ở sân nhà – nơi nhân công ở, nhưng cũng chỉ là tạm thời. Bởi vì cô còn thuê thêm nữ công, đến lúc đó cái sân nhỏ thể chứa cả và máy may, chỉ thể là tìm chổ mới.

 

Thông báo tuyển dụng dán buổi sáng, tuyển dụng nữ công và thời gian việc cố định.

 

Điều kiện đầu tiên dễ kiếm, nhưng điều kiện thứ hai khiến nhiều nản lòng, vì hầu như tất cả các ứng viên đều là nội trợ, công việc chính của họ là chăm sóc gia đình và con cái, chuyện cả ngày.

 

Lâm Tập Tập cũng đau đầu, thời gian cố định thì thể đạt hiệu quả công việc?

 

“Đừng vội, thời gian giao ước với ca vũ đoàn là một tháng , vẫn còn kịp.” Lý Ngọc an ủi cô.

 

Lâm Tập Tập thở dài, “ những nhân công chúng tuyển cần đào tạo, kiểu nào cũng mất hơn mười đến hai mười ngày, hối hận khi nhận đơn hàng quá nhanh.”

 

Lý Ngọc nghĩ cách cho cô, “Nếu thật sự , tiên chúng sẽ thuê một vài tay nghề cao, khi giao xong lô hàng , chúng sẽ từ từ đào tạo mới.”

 

“Nếu còn cách nào khác thì chỉ thể như .”

 

Gần hai giờ chiều, chưởng quầy chở về mười máy may, cùng với họ là Quý Du Hồng đang cưỡi ngựa, điều khiến Lâm Tập Tập bất ngờ.

 

Chờ Quý Du Hồng xuống ngựa, Lâm Tập Tập tươi nghênh đón, : “Tại ngài tới đây?”

 

Quý Du Hồng khẽ mỉm , : “Ta đến bến tàu tiễn , đúng lúc gặp Lý chưởng quầy, chổ để đặt máy may, cho nên tới là để đưa than ngày tuyết.”

 

Hai mắt Lâm Tập Tập sáng lên, hưng phấn : “Phải ? Ngài chổ nào , chỉ cần là ở gần đây thì tiền thuê dễ thương lượng nha.”

 

Quý Du Hồng nhíu mày, “Em định mời uống tách ?”

 

Nghe , Lâm Tập Tập vội vàng khom cúi đầu, tư thế mời, “Mời Hoài An ca ca trong.”

Chương 123

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-122.html.]

Nhìn thấy dáng vẻ tinh quái của cô, Quý Du Hồng sâu hơn, ho nhẹ một tiếng liền ngẩng đầu, đỉnh đạc . Vừa bước trong tiệm thì thấy Lý Ngọc cũng ở đây, vì tiến lên chào hỏi, vô cùng lễ phép.

 

Lý Ngọc cũng chào hỏi , ba cùng lên tầng hai chuyện.

 

Vừa bước lên cầu thang, Lâm Tập Tập tỏ khá tùy ý, giúp treo áo khoác lên giá xong, cũng ngại Lý Ngọc ở đây, mật nắm lấy tay dắt , đến bên cạnh lò sưởi, “Ngồi ở đây ấm hơn.”

 

Quý Du Hồng từ lâu quen với sự mật vô ý của Lâm Tập Tập, khi xuống cởi găng tay , vươn bàn tay to và khô ấm nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của cô, hai bên cạnh lò sưởi và mỉm .

 

Lý Ngọc pha đem đến mặt hai , Quý Du Hồng cảm ơn xong mới nhận lấy.

 

Không chờ uống xong tách , Lâm Tập Tập một bên thúc giục: “Ngài là đưa than trong ngày tuyết, là giúp em tìm nơi ở ?”

 

Sau khi Quý Du Hồng thưởng thức vài ngụm , ung dung thong thả : “Không chỉ giúp em tìm nơi ở, còn giúp em tìm .”

 

Lâm Tập Tập vui vẻ ôm lấy cánh tay , ánh mắt tỏa sáng lấp lánh, “Thật , chớ thừa nước đục thả câu, ngài nhanh .”

 

Đặt tách xuống, lúc mới chậm rãi : “Đi con ngỏ bên cạnh tiệm vải, một tiểu lâu hai tầng hàng thứ tư, diện tích rộng so với tiệm vải của em nhưng nơi đó đủ để đặt nhiều máy may.”

 

Lâm Tập Tập : “Em từng thấy nó nhưng kiểu nhà khá khác biệt, hẳn là nhà của một đại gia đình nào đó, hẳn là sẽ cho thuê .”

 

Quý Du Hồng nhẹ: “ cho thuê nhưng thể cho em mượn.”

 

Lâm Tập Tập nhíu mày, “Nói nửa ngày, thì là nhà của ngài.”

 

“Cũng thể gọi là nhà của , đó là của hồi môn của , bởi vì quá cũ kỹ nên tân trang qua một , dùng đến nên giờ luôn bỏ trống.”

 

Quý Du Hồng là độc đinh nhà họ Quý, tài sản Quý gia sẽ là của , Lâm Tập Tập vui vẻ : “Vậy thì quá nhưng em thể công khai chiếm tiện nghi của ngài nha, là em nên trả một ít tiền thuê?”

 

Quý Du Hồng chơi đùa với tay của cô, nhẹ giọng hỏi cô: “Ta em đề nghị Tần Mộng tham gia cổ phần của xưởng quần áo, tại thấy em mời gia nhập?”

 

Lý Ngọc cách xa bọn họ, tùy ý cầm lấy một cuốn sách lật xem, nhưng chính là đang lén lút hai bọn họ chuyện, lời khỏi khổ : “Muội cũng mời tham gia cổ phần nha.”

 

Quý Du Hồng xong, mím môi Lâm Tập Tập, xem cô chuẩn giải thích thế nào.

 

Lâm Tập Tập buông tay, : “Em, Tần Mộng, tẩu tẩu, ba đều là nữ nhân, cho nên đây là sự nghiệp của nữ nhân, đàn ông thích hợp tham gia.”

 

Nghe cô giải thích, Quý Du Hồng cùng Lý Ngọc khỏi tiếng.

 

Sau khi xong, Quý Du Hồng hạ thấp giọng với cô: “Tiền thuê thì miễn , chỉ cần em gặp , miệng ngọt một chút là , em thích cái gì mà.”

 

“Được, Hoài An ca ca.”

 

Theo quan điểm của Lâm Tập Tập, chiếm tiện nghi cũng xem là ăn đậu hủ.

 

“Vừa là ngài còn thể giúp em giải quyết vấn đề tìm ? Trước tiên em chỉ cần nữ nhân công.”

 

“Tại chỉ cần nữ nhân công?”

 

“Trong trường hợp , môi trường việc sẽ tương đối đơn giản và dễ quản lý hơn.”

 

Quý Du Hồng nhéo tay cô một cái, nếu Lý Ngọc ở đây, thật đặt đôi bàn tay mềm mại xương lên môi hôn một cái, yên lặng thở dài : “Gần đây ít cô nương lừa bán đến đây, đều là dân tị nạn của những gia đình mất mùa, bởi vì lượng ít nên phía chính phủ thể cứu nhưng thể an bài chổ ở, cuối cùng phần đông đưa đến am ni cô ngoài thành, cuộc sống bên vô cùng kham khổ.”

 

Lâm Tập Tập sững sờ trong chốc lát, cái từ tị nạn nhắc đến xuyên suốt thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, thời đại tuy xâm lược và chiến tranh, nhưng thực sự t.h.ả.m họa kinh hoàng nhất chính là nạn đói, so với c.h.ế.t vì chiến tranh cơ hồ còn nhiều hơn.

 

đây là những năm đầu của Trung Hoa Dân Quốc, bắt đầu dân tị nạn ?

mèo méo meo

 

Lâm Tập Tập tính toán một chút, : “Em cần nhiều đến thế, bây giờ em chỉ mười máy may, cộng thêm nhiều việc lặt vặt nên nhiều nhất chỉ cần mười lăm , nếu bao ăn bao ở thì tiền công nhiều.”

 

Quý Du Hồng : “Những thứ hẳn là thành vấn đề, là em chọn để chọn giúp em?”

 

Lâm Tập Tập : “Hay là ngài chọn giúp em , tính tình hiền lành là .”

 

Quý Du Hồng gật đầu một cái, xem như là đồng ý.

 

Nói xong chính sự, lúc Lâm Tập Tập mới nhớ chuyện trong yến hội tối hôm qua, tò mò hỏi : “Tại cha ngài chuyện của chúng ?”

 

“Ta cho ông , chính là em tới dự hội nghị đó.”

 

Lâm Tập Tập kinh ngạc, “Đã lâu như ! Tại ngài với em một tiếng?”

 

Loading...