Lâm Kính Đình bình tĩnh trở , định bước chân để lăn xuống đất, đáy lòng khó chịu, mặt đen như đáy nồi. Chuyện gì xảy với phụ nữ , tại đến nhà , một chút quy củ cũng , rốt cuộc là kẻ nào để cô nhà!
là thích chơi với mỹ nhân nhưng bao giờ ham luyến sắc , nguyên tắc cùng ranh giới của . Nhiều năm trôi qua, thiếu đàn bà ở bên ngoài nhưng cũng chỉ giới hạn ở ngoài, những phụ nữ tính khí của , một mực an phận thủ thường, ngay cả mà cưng chìu nhất là Phương Ny cũng chuyển ngoài Lâm công quán khi Vãn nhi cùng Lý Ngọc đến.
Cho nên ghét nhất loại đàn bà dựa mấy phần sắc mà quy củ.
Trước mắt chính là Lan Hân.
Mối quan hệ giữa bọn họ thực sâu, khi đến Thượng Hải ăn, Lan Hân bồi mấy đêm, lúc cũng cho cô ít thứ , coi như là tiền trao cháo múc. Hắn cơ hồ cũng quên , nghĩ đến cô công khai xuất hiện ở Lâm công quán, ai cho cô lá gan ?
Lan Hân trong phòng khách, khóe miệng nở nụ , ánh mắt đưa tình, hai tay nghịch lấy khăn tay, dáng vẻ phong tình vạn chủng, mở miệng là phát giọng ngọt ngấy, “Lâm lão bản, lâu gặp.”
Lâm Kính Đình hung hăng xuống cầu thang, đôi ba bước mặt cô , nắm lấy cánh tay cô lôi ngoài, “Đi ngoài, đây là nơi cô đến là đến ?”
Trong lúc khẩn trương, tay dùng lực mạnh, trực tiếp bóp lấy tay cô , chỉ cô kêu “Ôi” một tiếng, mắt lập tức đỏ ửng, gắt giọng : “Ngài gì thế, đau .”
Giọng uốn éo cùng tức giận khiến Lâm Kính Đình nổi da gà, tự hỏi tại đây tại thích thể loại , là quỷ che mắt ?
Muốn nổi điên nhưng trong phòng ăn chú ý, chỉ thể hạ thấp giọng gầm nhẹ : “Ta mới là hỏi cô đang gì, ai cho cô đây!”
Lan Hân : “Đương nhiên là mời nha, em trò chuyện vui vẻ với lệnh đó, bất quá hình như nàng quên em , thật đau lòng, lúc em và nàng cùng ăn cơm mà.”
Lâm Kính Đình nheo mắt , : “Ta cảnh cáo cô, loạn!”
Lan Hân thu tay về, xoa xoa chỗ đau, nghiêm nghị : “Lâm lão bản, ngài thật sự thích đùa, em nào dám!”
“Ca, ca đang gì ? Mau tới ăn điểm tâm, cháo nguội .” Lâm Tập Tập động tĩnh trong phòng khách thì ngoài xem, phát hiện Lâm Kính Đình xuống lầu, “Ca chuyện gì với Lan tiểu thư ?”
Lâm Kính Đình đầu phản ứng của Lâm Tập Tập, phát hiện cô biểu hiện gì bất thường nên khỏi cảm thấy kỳ quái, đành gạt Lan Hân sang một bên, xoay phòng ăn.
Thấy , Lý Ngọc dậy lấy cho chén cháo bát bảo, Lâm Kính Đình nhận lấy, thuận miệng hỏi Lâm Tập Tập, “Nữ nhân bên ngoài tới gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-119.html.]
Lâm Tập Tập : “Đoàn kịch của bọn họ tới đặt quần áo với , nàng chờ đến tiệm vải xem hàng mẫu.”
“Đặt quần áo?”
Lâm Tập Tập híp mắt : “Chính là chiếc váy mà ca chê đó, tới đặt 30 bộ.”
Lâm Kính Đình nhíu mày, “30 bộ, một quản lý, ?”
“Ca đừng xem thường .” Lâm Tập Tập hừ nhẹ, đặt chén xuống chuẩn dậy.
Lâm Kính Đình vội vàng gọi cô , hỏi: “Muội ?”
“Muội ăn no , bây giờ dẫn Lan Hân tiểu thư đến tiệm vải.”
“Chờ một chút, đưa hai ngoài.” Lâm Kính Đình ăn xong chén cháo trong ba ngụm.
Lý Ngọc ở bên cạnh sốt ruột, : “Chàng cứ từ từ ăn, để Vãn nhi chờ cũng .”
mèo méo meo
Vừa dứt lời thì thấy một tiếng “xoảng” vang dội từ phòng khách, cả ba giật dậy khỏi phòng ăn, phát hiện chiếc đĩa sứ lớn ban đầu đặt giàn hoa vỡ nát đất. Mà giàn hoa là Lan Hân dọa sợ đến mặt còn chút máu, khi thấy bọn họ , cô trông đáng thương.
Còn để Lâm Tập Tập mở miệng, Lâm Kính Đình tức giận gầm lên, “Cô cái trò gì ?”
Người dù gì cũng là khách hàng của Lâm Tập Tập, Lý Ngọc sợ tổn thương hòa khí nên nhanh chóng kéo lấy tay áo Lâm Kính Đình tỏ ý đừng nổi nóng. Lâm Kính Đình nàng kéo mới sực tỉnh, phát hiện thái độ thái quá, biện pháp, một khi chán ghét ai đó thì cho dù đối phương gì thì cũng sẽ cảm thấy ác cảm.
Mặc dù kịp thời im lặng, nhưng Lan Hân rõ ràng cho hoảng sợ, liên tục xin : “Thật xin , em cố ý, Lâm lão bản, nể tình một đêm của chúng , xin ngài đừng so đo với em , em chỉ đến gần một chút, nghĩ tới…”
Lan Hân vẫn giải thích luyên thuyên, còn Lâm gia ba , hóa đá.
Lâm Tập Tập lập tức nhớ tới lúc Lâm Kính Đình đến đón thuyền, đưa cô đến ở khách sạn ở Thượng Hải một đêm, lúc đó cũng mang theo một phụ nữ, phụ nữ đó hẳn là Lan Hân mặt !
Thảo nào đầu tiên thấy cô cảm thấy quen thuộc, hóa là họ ăn cùng !
Lý Ngọc tuy rằng nóng giận, nhưng nghĩa là nàng ngốc, lời dường như vô tình của Lan Hân ý tứ gì, Lý Ngọc thể hiểu chứ?