Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 576
Cập nhật lúc: 2025-01-10 23:03:31
Lượt xem: 80
Cô tiếp tục, ánh mắt nhìn thẳng vào bà Trịnh:
"Tôi đã nhân nhượng cho nhà bà, không báo cảnh sát, vậy mà giờ bà còn đổ tội ngược lại cho tôi? Trên đời này có người vô lý như gia đình bà không?"
Cô y tá trẻ nghẹn ngào, nước mắt lưng tròng, giọng nói càng lúc càng run:
"Nếu các người còn tiếp tục vu khống và gây náo loạn, tôi sẽ báo cảnh sát ngay lập tức!"
Dứt lời, cô y tá đặt mạnh hộp dụng cụ lên bàn, kéo ngăn kéo lấy điện thoại.
Bà Trịnh lớn tiếng thách thức:
"Cô cứ gọi đi! Để xem cảnh sát đến, liệu cô có thoát khỏi chuyện này không! Cô cũng phải bồi thường cho gia đình tôi!"
Đúng lúc đó, Trịnh Hiếu Thắng từ phòng bệnh lăn xe ra, hét toáng lên:
"Không được gọi cảnh sát! Ai dám gọi, tôi sẽ nhảy lầu! Lần này, tôi sẽ nhảy từ sân thượng bệnh viện xuống!"
Cậu ta tiếp tục gào:
"Tôi không ăn trộm quần lót của cô đâu! Tôi thề! Nếu tôi trộm, hãy để sét đánh c.h.ế.t tôi, xe tông c.h.ế.t tôi, hay thậm chí cho tôi nghẹn c.h.ế.t khi đang ăn!"
Lời của Trịnh Hiếu Thắng khiến đám đông xung quanh bắt đầu bàn tán. Có người lên tiếng trách cô y tá:
"Cô làm việc quá đáng quá, sao lại dồn ép người ta đến mức phải nhảy lầu? Không phải cô còn trẻ mà đã học cách rủa ếm người khác chứ?"
Y tá trưởng đứng bên cạnh chất vấn:
"Vậy cậu làm gì mà lại sợ người ta báo cảnh sát như thế?"
Trịnh Hiếu Thắng gân cổ cãi lại:
"Tôi không ăn trộm đồ lót của cô ấy! Tôi chẳng làm gì sai, vậy tại sao tôi phải chịu sự oan uổng này? Chuyện này lan ra ngoài thì danh dự của tôi sẽ bị hủy hoại hoàn toàn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/576.html.]
Những người lớn tuổi trong đám đông bắt đầu tỏ vẻ đồng tình với Trịnh Hiếu Thắng. Họ cho rằng, dù sao, nếu mọi chuyện đến tai cảnh sát, danh dự của chàng trai trẻ này sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Trịnh Hiếu Thắng nhìn chằm chằm vào cô y tá trẻ, giọng đầy mỉa mai:
"Cô có bằng chứng gì để nói tôi với tay qua cửa sổ phòng cô lấy đồ? Tôi chỉ tình cờ đi ngang qua ban công nhà cô, chứ chẳng làm gì cả!"
Cậu ta hạ giọng, cố tình buông lời xúc phạm:
"Cô gái như cô mà tưởng mình là mỹ nhân sao? Ai rảnh rỗi mà đi ăn trộm đồ lót của cô chứ? Có lẽ chính cô phơi không kỹ, bị gió thổi bay mất rồi!"
Trịnh Hiếu Thắng nói đến đây, quay sang đám đông xung quanh rồi cười khinh bỉ:
"Có khi cô ấy cố ý phơi đồ lót ở ban công để câu dẫn ai đó. Biết tôi hay đi ngang qua, cô treo đồ ra để dụ dỗ tôi, đúng không? Tôi ghét những cô gái ngoại tỉnh như cô!"
Nghe vậy, bà Trịnh tức giận hùa theo:
"Gì cơ? Cô ta dám quyến rũ con trai tôi? Gia đình chúng tôi không bao giờ chấp nhận loại con gái ngoại tỉnh như cô đâu! Cô gái trẻ như cô, không biết sống tốt, lại đi học mấy trò hồ ly tinh quyến rũ đàn ông. Các cô gái ngoại tỉnh thấy đàn ông bản địa là cứ bám lấy không buông à?"
.............
Đôi lời nhắn nhủ:
Bộ livestream sắp đi đến hồi kết rồi. Tui đang ngó nghiêng bộ này. Mấy bồ xem thế nào thì tui triển luôn nha.
"Buổi phát sóng đầu tiên, một khán giả với khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt thâm quầng bước vào phòng livestream.
“Chủ bá, tại sao mỗi đêm tôi đều mơ thấy ông nội tôi bắt tôi đốt vàng mã?”
Kỷ Hòa nhíu mày, thản nhiên đáp:
“Ông nội cậu dưới địa phủ đang gây dựng sự nghiệp, thiếu tiền rồi. Mơ thấy vàng mã là lời nhắn nhủ.”
Khán giả: …”