Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 393

Cập nhật lúc: 2025-01-01 16:53:43
Lượt xem: 144

Nói xong, cô định gửi thêm túi quà may mắn thì điện thoại reo. Là ông Triệu gọi.

“Cháu rảnh không? Hôm nay tiện đường, ông muốn gặp cháu để bàn về kế hoạch làm việc đầu tiên của đơn vị. Cháu có thể qua công ty không?”

“Dạ, cháu đến ngay.” Vu Âm lập tức tạm biệt khán giả trên livestream, tắt máy và nhanh chóng thay đồ.

Khi bước ra phòng khách, cô gặp Đàm Từ và Ngụy Thậm. “Đàm Từ, tôi đi làm đây.”

Đàm Từ dặn dò: “Mang theo ít đồ ăn nhé, phòng khi bận không có thời gian ăn cơm. Ngụy Thậm, vào bếp lấy ít đồ ăn vặt cho Vu Âm.”

Ngụy Thậm vâng lời, mang ra hai túi lớn. Anh đưa một túi cho Vu Âm và giữ lại một túi cho mình. “Tôi ăn ké luôn nhé!”

Vu Âm cười, từ chối lời đề nghị: “Cậu đi chậm quá, tôi tự đi. Để vậy nhanh hơn.”

Ngụy Thậm ngẩn người, lẩm bẩm: “Ghét mình lái xe chậm? Chẳng lẽ muốn đi tên lửa à?”

Chưa đầy mấy phút sau, Vu Âm đã có mặt tại công ty. Khi ông Triệu vừa họp xong và trở lại, cô đã mang theo tài liệu vào thẳng phòng họp.

“Vu Âm, nhanh thật! Cháu dùng thuật pháp đến à?” ông Triệu trêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/393.html.]

Vu Âm mỉm cười: “Đúng thế. Ngụy Thậm nói muốn đưa cháu đi, nhưng cháu không chịu. Dạo này ông có vẻ khỏe hơn nhiều rồi"

“An ngon ngủ ngon, không có chuyện gì lớn, đương nhiên là khỏe rồi.” Ông Triệu cười, khen ngợi: “Những lá bùa cháu đưa rất hữu dụng. Bà nhà ông không còn mất ngủ nữa, mỗi đêm đều ngủ ngon lành, sức khỏe còn tốt hơn cả ông.”

Vu Âm bật cười: “Bà khỏe là tốt rồi, ông nhớ giữ gìn sức khỏe nữa nhé.”

Hai người vừa trò chuyện vừa cùng nhau bước vào phòng họp. Khi Vu Âm đến, mọi người đã có mặt đông đủ. Ông Triệu dẫn cô đến vị trí chủ tọa.

“Để tôi giới thiệu,” ông nói, ánh mắt nhìn quanh phòng. “Đây là Vu Âm, cục trưởng của Đặc Sự Cục. Cô ấy sẽ là người chỉ huy trực tiếp các hoạt động sau này của mọi người.”

Vừa dứt lời, một cô gái trẻ trong phòng reo lên, giọng đầy kích động: “Không ngờ lại là Vu Âm! Đại lão đấy chứ! Thật vinh hạnh khi được làm việc dưới trướng cô. Bà nội tôi mà biết, chắc chắn sẽ khen tôi có tương lai sáng lạn!”

Dư Tiểu Ngư nhanh chóng lấy giấy bút, đưa tới trước mặt Vu Âm: “Cục trưởng, xin cô cho tôi chữ ký! Tôi sẽ mang về treo lên, mỗi sáng thức dậy đều cúi chào để lấy may mắn!”

Phó cục trưởng Lữ Văn Quân cười, giới thiệu: “Đây là Dư Tiểu Ngư, hiện đang học đại học. Cô ấy bẩm sinh có Âm Dương Nhãn, bà nội là một đại sư pháp rất nổi tiếng trong vùng. Từ nhỏ, cô bé đã theo bà học pháp thuật, giờ đây đã có thể tự mình xử lý nhiều tình huống.”

Vu Âm mỉm cười chào hỏi: “Chào em, rất vui được gặp.”

 

Loading...