Cuồng Vọng! Chu Thiếu Chẳng Chịu Buông Tha - Chương 50: Cầu duyên

Cập nhật lúc: 2025-10-23 04:39:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Hi đối diện với trong gương chiếu hậu. Nói mắt là dối; mắt thì là điều. Vị là trưởng công tử nhà họ Diệp, thừa kế gia nghiệp, phẩm hạnh, ngoại hình, phận, đều gì để chê, dù cô cũng là trèo cao. Vạn nhất tin đồn cô mắt lan , thứ nhất là Diệp Bách Nam khó xử, thứ hai là giới quyền quý sẽ châm chọc cô tự lượng sức .

“Tùy duyên ạ.” Cô trả lời nước đôi. Giữ thể diện cho cả hai.

Diệp Bách Nam đương nhiên hiểu ý, thích, phản cảm. Không tình cảm mãnh liệt, cũng thể tiếp xúc giai đoạn.

“Cô gặp mặt công tử nhà họ Cảnh ?”

Trình Hi khỏi lo lắng. Vợ chồng nhà họ Cảnh phỏng chừng cáo từ, khẳng định là tan rã trong vui. Địa vị Chu Hoài Khang cao, Cảnh tiện căng, nhưng hai bên ắt sinh hiềm khích. Trình Hi bỏ chạy, Chu Kinh Thần những ngăn cản, ngược còn giúp đỡ, nhà họ Chu cách nào giải thích với nhà họ Cảnh. Quá mất mặt.

“Gặp .” Cảm xúc cô chán nản.

Diệp Bách Nam nhíu mày, “Anh đồng ý?”

“Đồng ý.”

“Cô hài lòng về ?”

Trình Hi gật đầu, lắc đầu, “Anh về Cảnh Thế Thanh ?”

“Nhà họ Diệp và nhà họ Cảnh cùng một vòng.” Diệp Bách Nam nhíu mày càng chặt, “Cảnh Thế Thanh tính cách âm nhu quái gở, thích giao tiếp với con cháu. Anh với Hồ Sinh.”

Da đầu cô căng lên, nổi da gà râm ran, “Cảnh Thế Thanh là đồng tính ?”

“Anh .” Diệp Bách Nam nhận cô đang sợ hãi, “Đối tượng kết giao đây của đều là nữ giới.”

Trình Hi nắm chặt khóa kéo áo khoác, kéo lên kéo xuống.

“Hồ Sinh chê khuyết tật của Cảnh Thế Thanh. Tiệc cưới, tiệc mừng thọ của thích nhà họ Cảnh, Hồ Sinh luôn hậu đãi mời đến. Nhà họ Hồ và nhà họ Cảnh quan hệ cá nhân.”

Lòng cô như chìm xuống đáy vực. Từ chối Hồ Sinh, bí mật của . Anh thể sẽ ghi hận trong lòng, loại trừ việc xúi giục Cảnh Thế Thanh bắt nạt cô. Nhà họ Cảnh trong mắt ngoài là đại phú đại quý, trong mắt cô, khác gì hố lửa.

Giám đốc Joel taxi đuổi kịp đường cao tốc. Chiều 4 giờ rưỡi, xe buýt chạy bãi đỗ xe khách sạn tráng lệ. Cách khách sạn 900 mét là siêu thị, Trình Hi nhờ giám đốc dừng xe ở bên đường.

Diệp Bách Nam ban đầu định cùng cô. Cô mới đến, lạ nước lạ cái. May mắn gần đó là phố thương mại và khách sạn, chỉ cần bộ vài phút. Trình Hi đường, hơn nữa giám đốc tài liệu mật cần báo cáo, nên mới từ bỏ ý định.

Trình Hi mua xong vật dụng hàng ngày, phát hiện ngay cạnh là cửa bắc trung tâm thương mại Quốc Mậu. Quảng cáo màn hình lớn cho thấy tầng một quầy chuyên doanh đồng hồ, trong đó một nhãn hiệu mà Chu Kinh Thần thường đeo. Không đắt, phổ thông, hầu hết các kiểu dáng giá năm, sáu chữ . Ví tiền của cô miễn cưỡng chịu .

Bước trung tâm thương mại, cửa hàng đó đang kinh doanh, nhiều khách. Trình Hi dạo một vòng, chọn một chiếc đồng hồ bạch kim, kiểu dáng trung tính, mặt lớn, dây đeo thanh tú, lấp lánh ánh sáng lấp lánh đèn lớn. Làn da Chu Kinh Thần trắng nõn, đường cong cơ bắp săn chắc và thon thả, hợp với kiểu .

Thanh toán hết mười hai ngàn. Tiền lương thực tập ba tháng của Trình Hi. Tuy nhiên, tiền nào của nấy. Chu Kinh Thần bề ngoài mềm cứng ăn, đối với cô thuộc về ăn mềm ăn cứng. Chiếc đồng hồ mười ngàn tuy lọt mắt , nhưng chỉ cần là cô dốc hết tiền tiết kiệm mua, ý nghĩa sẽ khác, sẽ cảm kích.

Trình Hi xách theo túi lớn túi nhỏ trở khách sạn. Phòng là phòng hai giường, cô ở cùng cô thực tập sinh nhỏ tuổi . Cô cùng tuổi, hai mươi tuổi, trông trẻ con, như học sinh cấp ba, mặt búp bê, giọng búp bê, vóc dáng nhỏ nhắn 1m58, lòng khác giới trong công ty.

“Khu thắng cảnh phía khách sạn một ngôi chùa Quan Âm, linh lắm! Khách thập phương ngớt, chúng một chuyến .”

Trình Hi gấp khăn tắm, áo ngủ, đặt giường, “Cầu gì?”

“Cầu duyên chứ!” Cô bạn thần bí, “Chị Lam cũng , cầu con cái!”

tin Phật.” Cô hứng thú, “Cầu Phật bằng cầu , tự giải quyết , Phật càng giải quyết .”

“Bất kính thần Phật sẽ gặp tai họa ——” Cô bạn che miệng cô , lôi kéo cô cửa, nghiến răng nghiến lợi mắng, “ cầu nhân họa! Bạn trai yêu xa của ngoại tình, đá , cặp với nữ cấp 50 tuổi! Thật là đói khát, cái gì cũng nuốt trôi. trả thù , ước gặp xúi quẩy!”

“Bồ Tát quản mấy chuyện …”

Trình Hi hết lời, Diệp Bách Nam từ phòng 1017 đối diện , tay trái cầm thẻ phòng, tay cầm áo khoác. Cô ngẩn .

“Anh ở phòng 1017?”

Vân Vũ

.” Diệp Bách Nam lướt qua cô, xem phòng, “Cô ở 1009?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-vong-chu-thieu-chang-chiu-buong-tha/chuong-50-cau-duyen.html.]

“Anh về .”

Anh nhét thẻ phòng túi, “Quá muộn, vội lên đường, sáng mai về.”

5 giờ. Xe mất một tiếng rưỡi. Quay về thực vẫn kịp. Chỉ là trời tối, kẹt xe, khó tránh khỏi lười biếng.

“Các cô ?”

Cô bạn nhỏ hứng thú bừng bừng, “Đi khu thắng cảnh!”

“Khu thắng cảnh còn mở cửa ?” Diệp Bách Nam nhấn thang máy, “Đi ban ngày an hơn.”

“Ban ngày hương khói quá vượng, chen chúc . Hoàng hôn khách hành hương ít, bái nhiều hơn.”

“Đi chùa Bồ Tát ?” Diệp Bách Nam giữ cửa thang máy, ý bảo các cô , theo , “Nghe linh nghiệm.”

“Anh cũng qua ?” Trình Hi kinh ngạc. Chu Kinh Thần là vô thần điển hình, cô cho rằng Diệp Bách Nam cũng . Những nhân vật vươn lên đỉnh kim tự tháp trong thương trường ngọa hổ tàng long, ai mà chẳng m.á.u lạnh, vô cảm. Lợi ích là hết, lòng thương xót sẽ đào thải.

.”

Cô bạn nhỏ chằm chằm Diệp Bách Nam. Áo khoác vắt khuỷu tay, áo sơ mi đơn bạc, trông cao ráo hình thể.

“Tổng kỹ sư Diệp bảnh bao quá, phụ nữ một trắng che trăm , đàn ông cao cũng hạc trong bầy gà.”

Trình Hi chỉ chằm chằm con nhảy, lên tiếng.

Khu thắng cảnh ngừng nhận khách lúc 5 giờ rưỡi, họ là nhóm cuối cùng. Chùa ở lưng chừng núi, xe tham quan và cáp treo đều thẳng tới. Trình Hi sợ độ cao, chọn xe tham quan. Sắc trời núi sáng hơn chân núi. Hoàng hôn cam rực rỡ. Vài đồng nghiệp kết bạn tham quan xong khu thắng cảnh, lúc xuống núi, dạo phố ăn vặt. Cô bạn nhỏ tham ăn thích náo nhiệt, bỏ Trình Hi hội họp với đại đội.

“Cô đói ?” Diệp Bách Nam quan tâm lịch thiệp, “ mua một ít đồ ăn nhẹ, cô chờ ở chùa.”

“Không đói bụng.” Trình Hi căn bản khẩu vị.

Ngôi chùa ở vị trí trung tâm lưng chừng núi, bắt mắt. Nhiều thành phố thịnh hành hương điện tử, bảo vệ môi trường ô nhiễm, nhưng ngôi chùa ở đây vẫn là hương truyền thống.

Từng hàng kinh luân từ từ lăn giá. Trình Hi hiểu kinh văn, nhưng chữ khắc sâu, cô đưa tay chạm , hoa văn lướt qua đầu ngón tay, gồ ghề nhưng cảm giác sắc nhọn. Tiếng chuông vang vọng hòa với tiếng kinh luân tròn, vang vọng khắp ngôi chùa rộng lớn.

“Lần đầu tiên đến chùa ?”

Trình Hi nghiêng đầu, chằm chằm Diệp Bách Nam qua khe hở giữa các luân kinh, “Mùng một và mười lăm hàng tháng chùa Phổ Chúng cùng dì Chu, ít khi một .”

Diệp Bách Nam gõ chiếc chuông nhỏ treo ở cuối giá luân kinh, tiếng chuông ngân vang, cổ kính dài lâu, “ cũng thường xuyên cùng .”

“Dì Chu cầu bình an, năm nào cũng cầu, cầu gì khác.”

“Mẹ thì cầu con cái cho và em trai .”

Trình Hi vòng qua giá gỗ, khéo vòng sang phía bên . Luân kinh chuyển động, khói nhẹ bao phủ trong chùa. Vô tăng bào lờ mờ, trong một mảng màu đơn sắc, vạt áo Diệp Bách Nam bay phất phơ, làn khói tan trong gió, khuôn mặt dần rõ ràng. Luân kinh màu nâu, hình dáng màu xám, lúc gần lúc xa, lúc sáng lúc tối.

“Thắp một nén hương ?” Anh móc ví da, “ tiền lẻ.”

Trong điện thờ chỉ còn một nhóm khách hành hương cũng rời . Các tăng nhân tụng kinh đến hồi kết. Cô bước , Diệp Bách Nam cô một bước vượt qua ngưỡng cửa, bỏ một trăm tệ thùng công đức, “Của cô.” Anh bỏ hai mươi tệ, “Của .”

Trình Hi khó hiểu, “Sao ít hơn?”

Diệp Bách Nam nhúm ba nén hương, châm lửa đỉnh lư, “Một ngày hàng ngàn vạn khách hành hương, một vị Bồ Tát thể lo xuể cho tất cả , chừng sẽ ưu tiên thỏa mãn tiền hương khói nhiều hơn.”

Cô hỏi , “Vậy còn .”

Anh chút bận tâm, “ tâm nguyện.”

Trưởng công tử nhà họ Diệp, nấy, quả thực vô d.ụ.c vô cầu.

Trình Hi chỉ quẻ nhân duyên tường, “Anh cầu duyên ?”

Loading...