“Cục cưng nơi đầu tim của Thiếu soái Chiến (Truy tình đuổi ái)” - Chương 89: Quỳ Cầu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:50:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không giấu gì, theo xe của các cô đến đây! thật sự còn cách nào nữa !”
Cung Mạn Thư nghĩ thầm: Kẻ theo dõi chúng hóa là bà lão !
Kiều Hải Lan và Cung Mạn Thư còn kịp đuổi , chỉ thấy Đỗ Tú Cảnh nhanh chóng về phía Khương Diễm, “phịch” một tiếng quỳ xuống.
“Khương Diễm, xin con! Là Lệ Bình nó sai , tổn thương con! Nó thật sự hối hận , nó còn xin con nữa!”
Đỗ Tú Cảnh rút điện thoại , mở video, định đưa cho Khương Diễm xem.
“ xem! Càng thấy bà, bà ngoài!”
Khương Diễm thấy bà lão mặt thì hận đến nghiến răng, đây trai cô ở nhà họ Triệu thường xuyên bà lão mắng c.h.ử.i thậm tệ.
Ngoài Triệu Lệ Bình, chính bà lão là bắt nạt cô và trai nhiều nhất, thường xuyên mắng chửi, chỉ trích, còn sỉ nhục trai cô hết đến khác.
Số cô chứng kiến trai bắt nạt chắc chắn ít hơn thực tế, chỉ cần cô thì trai cũng chịu cho cô, mà chọn một âm thầm chịu đựng.
“Khương Diễm, con hãy tha thứ cho Lệ Bình ! Cứ coi như vì cô từng là chị dâu của con, là của Huệ Huệ! Con Huệ Huệ một tù ?
Nó lớn lên sẽ khinh thường đó! Con xem đây là tiền rút từ ngân hàng , tổng cộng năm triệu, đều là cho con và trai con!
Chỉ cần con tha thứ cho Lệ Bình, xin rút đơn kiện, tiền đều là của con! đảm bảo Lệ Bình sẽ phiền cuộc sống của con và trai con nữa!
Con xem con bây giờ bao! Tìm cha ruột , đều mừng cho con và trai con! Khương Diễm, cầu xin con đó!”
Đỗ Tú Cảnh “đôm đốp” dập đầu xuống đất, tiếng đầu cô va sàn nhà vang lên thật mạnh.
“Bà dậy cho ! Quỳ ai đó? Định giảm tuổi thọ con gái ! Ra ngoài! Ra ngoài!”
Cung Mạn Thư và Kiều Hải Lan mỗi kéo một cánh tay của Đỗ Tú Cảnh ngoài! cũng kéo nổi, phụ nữ mập, sức lực lớn lạ thường.
“Con gái tù ! ngay cả đứa con gái duy nhất cũng còn! Chỉ Khương Diễm mới cứu con gái , hôm nay con đồng ý với , sẽ !”
Đỗ Tú Cảnh dứt khoát lăn đất, bốn chân chổng lên trời, sức lóc gào thét! Cô định ăn vạ ở đây nữa!
“Được! Bà cũng ! báo cảnh sát! Tố cáo bà tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp, gây rối ăn vạ!”
Cung Mạn Thư cầm điện thoại lên định báo cảnh sát.
“Cô đừng gọi nữa! là chứ gì!”
Đỗ Tú Cảnh thật sự sợ cũng tống tù, cô tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp và gây rối ăn vạ mà Cung Mạn Thư vi phạm điều luật nào, sẽ trừng phạt như thế nào.
Con gái cô trong tù gầy nhiều, hẳn là ở trong đó chịu nhiều khổ sở, nếu cô cũng đó, con gái cô ai sẽ cứu?
Chồng cô Triệu Vân Bằng luôn Lệ Bình là trưởng thành, chịu trách nhiệm cho việc , bây giờ ngoài tìm Khương Thần và Khương Diễm cầu xin cũng là do cô lôi kéo mãi mới chịu cùng.
Nếu cô cũng bắt, cô dám chắc ông chồng sẽ nghĩ cách giúp con gái .
Đỗ Tú Cảnh nhanh chóng bò dậy từ đất, xách theo một vali tiền của , lủi thủi rời .
Khương Diễm kể cho và chị gái về việc đây trai chịu ấm ức như thế nào ở nhà họ Triệu, và từng việc hy sinh vì cô.
Kiều Hải Lan lời kể của con gái Khương Diễm, kìm rơi nước mắt.
Cung Mạn Thư an ủi và em gái, đồng thời bày tỏ sẽ cùng Khương Diễm coi Khương Thần như trai ruột của .
“Chị! Chị và trai hòa ?”
Khương Diễm chợt nhớ những lời chị gái với ở biệt thự Hào Đình, chị đang ở Cẩm Tú Thịnh Cảnh để giúp trai chăm sóc Huệ Huệ.
Vậy mối quan hệ của trai và chị gái, chắc chắn hơn .
“Ừm ừm! Mọi chuyện đều qua , Khương Thần cứu chị, là ân nhân của chị, một chuyện chị cũng thể nghĩ thông suốt !”
Cung Mạn Thư cúi đầu, mỉm đầy suy tư.
“Huệ Huệ cũng thật kỳ lạ, luôn gọi chị là ! Thật hiểu nổi cái đầu nhỏ của con bé đó nghĩ gì!”
Kiều Hải Lan Cung Mạn Thư, bí ẩn bật .
“Cái gì? Huệ Huệ gọi chị là ? Đây là thật chị?”
Khương Diễm cảm thấy thật kỳ diệu! Chỉ là cô căn bản nghĩ sâu xa, chỉ cảm thấy là cháu gái nhỏ hiểu chuyện.
Đỗ Tú Cảnh sự giúp đỡ của một đàn ông trẻ tuổi, trèo qua bức tường của Cẩm Tú Thịnh Cảnh, đang chuẩn tìm xe của thì hai trẻ tuổi chặn .
“Nói! Bà gặp chủ nhân chiếc xe Lamborghini ? Họ ở tòa nhà mấy, nhà bao nhiêu? Trong đó mấy ở? Lần lượt là ai?”
Đỗ Tú Cảnh hai trẻ tuổi mặt hỏi đến ngơ ngác, cô hiểu những tại hỏi cô những điều .
, thấy hai đàn ông mặt hung dữ, vẻ dễ chọc, Đỗ Tú Cảnh sợ hãi, lắp bắp : “Các và họ... thù ?”
“Bớt nhảm! Mau !” A Huy quát lớn.
“! và họ thù! Bà và họ cũng thù ?”
Lý Văn Bân xua tay hiệu A Huy đừng nữa, đích chuyện với phụ nữ mặt.
“Phải! Họ tống con gái tù, họ chính là thù với ! Đã các cũng thù với họ, sẽ hết những gì cho các !”
Đỗ Tú Cảnh từ đầu đến cuối, kể bộ chuyện một lượt, và cho Lý Văn Bân phu nhân chủ nhà họ Cung Kiều Hải Lan cùng hai cô con gái của bà hiện đều ở phòng 301, tầng 3, tòa A, Cẩm Tú Thịnh Cảnh, đồng thời giao hẹn rằng cô quyền thăm cháu ngoại và thể cung cấp thông tin cho Lý Văn Bân và bọn chúng.
Lý Văn Bân và Đỗ Tú Cảnh thêm WeChat của , đồng thời để điện thoại.
Cùng lúc đó, ba con Kiều Hải Lan đang chuyện phiếm, hề chuyện đang xảy bên ngoài.
“Diễm Diễm, đợi con khỏe thì bàn bạc với Tiêu Chiến về đám cưới của con và , đây là việc trọng đại của đời , nhất định gả con một cách vẻ vang!”
Kiều Hải Lan nghĩ đến Tiêu Chiến là thấy vui, đúng là vợ con rể càng càng ưng, hy vọng con gái sớm ngày thành hôn lễ với Tiêu Chiến.
“Mẹ! Con mới hẹn hò với , bây giờ tính đến chuyện kết hôn!”
Khương Diễm chỉ hẹn hò với Tiêu Chiến một thời gian, mới tính đến chuyện nên lấy , thật cô luôn cảm thấy cách giữa và Tiêu Chiến xa.
Cảm giác chỉ bản cô mới hiểu, cách chỉ tiền bạc, vật chất và gia cảnh, mà là môi trường trưởng thành từ nhỏ khác , khiến cho tư tưởng và quan niệm của hai căn bản cùng một cấp độ.
Đặc biệt là cô khó hòa nhập vòng bạn bè của , cô chỉ là một học y, giỏi ăn , giỏi giao tiếp xã giao phức tạp, cô
Sống ở nông thôn từ nhỏ, cô căn bản hiểu cuộc sống của giàu, bây giờ tuy sống ở nhà họ Cung, cô là con của nhà họ Cung, nhưng cô vẫn cảm thấy giới thượng lưu xa vời với .
Cô thật sự thích Tiêu Chiến, cũng thích cô, vì cô lấy nhiều dũng khí, tìm hiểu , thử một .
“Các con đăng ký kết hôn ! Còn thiếu một đám cưới nữa ? Con gái của Kiều Hải Lan , đường đường chính chính thiếu phu nhân nhà họ Tiêu, chuyện danh phận, tuyệt đối cho phép!”
Kiều Hải Lan hết sức suy nghĩ cho con gái .
“Diễm Diễm, con đường đều là từ từ mà bước , chọn thì đừng sợ! Yên tâm chị sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ em!”
Cung Mạn Thư sự khó xử của em gái, em gái hai mươi mấy năm từng sống trong gia đình , vòng tròn hào môn của họ, em gái cần từ từ thích nghi.
Lúc hoàng hôn, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ nửa bầu trời, cho thành cổ Giang Thành càng thêm mỹ lệ.
Tại tầng cao nhất tòa nhà Tập đoàn Tiêu Thị, Tiêu Chiến phân công công việc trong tay cho các trưởng phòng, đích xử lý xong các tài liệu quan trọng vội vàng rời khỏi công ty.
Anh vẫn còn nhớ đến cô vợ nhỏ của , cơ thể cô vẫn đang hồi phục, về sớm chỉ đích xuống bếp nấu cơm cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuc-cung-noi-dau-tim-cua-thieu-soai-chien-truy-tinh-duoi-ai/chuong-89-quy-cau.html.]
Các trưởng phòng đống tài liệu chất thành núi mà đau đầu nhức óc, tổng tài của họ cũng , trốn việc thì cũng là về sớm, khiến tháng họ liên tục tăng ca.
Ngay cả Tiêu Kế Đông và Tiêu Kế Quang cũng Tiêu Chiến lôi đến lao động, chỉ là họ đại ca nhà cưng chiều vợ, nên họ cam tâm tình nguyện phục vụ đại ca.
Màn đêm buông xuống, con đường của thành phố Giang Thành đèn đuốc rực rỡ.
Một chiếc xe sang Rolls-Royce, thẳng tiến đến Cẩm Tú Thịnh Cảnh.
“Tiêu Chiến! Sau em cũng sẽ ở đây! Anh phiền chứ!”
Cung Mạn Thư trêu Huệ Huệ hỏi Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến nghĩ thầm: Anh thể thêm một bóng đèn (kẻ thứ ba) ?
“Đại tỷ thể đến đây ở, đó là vinh hạnh của , gì chuyện phiền hà!”
“Ha ha... em rể càng ngày càng chuyện !”
Cung Mạn Thư khà khà .
“Chị, Diễm Diễm ? tìm mấy phòng mà thấy cô ?”
Tiêu Chiến tan thấy Khương Diễm, thế là tìm hết phòng một lượt, vẫn thấy bóng dáng Khương Diễm , trong lòng chút hoảng loạn.
“Ha ha... sốt ruột ? Không cho ! Tự mà tìm !”
Cung Mạn Thư thích vẻ sốt ruột của em rể khi tìm em gái, đó thật sự là Tiêu Chiến mà cô từng thấy bao giờ.
Trong ấn tượng của cô, Tiêu Chiến luôn giữ vẻ cao ngạo, giống hệt một vị vua tối cao, khiến thấy e sợ.
Giờ đây cũng ngày khác chinh phục, quan trọng nhất là đó chính là cô em gái bảo bối của , trong lòng Cung Mạn Thư sảng khoái bao!
“Cô cô... cô cô...”
Huệ Huệ đặt đồ chơi trong tay xuống, bò dậy từ đất, dùng ngón tay nhỏ mũm mĩm của chỉ vị trí ban công, đó nhấc hai cái chân ngắn cũn chạy “đùng đùng” về phía ban công.
Mèo con Kute
Tiêu Chiến nhướng mày, vẻ mặt khinh thường, theo cái cục cưng Huệ Huệ ban công.
Cung Mạn Thư nghĩ thầm: Huệ Huệ cho con gọi cô là nữa! Chiếc áo bông nhỏ (ám chỉ cô bé) quá lọt gió !
“Cô cô... chú rể... chú rể!”
Huệ Huệ chạy ban công chỉ Tiêu Chiến đang tới hiệu cho Khương Diễm rằng chú rể đến, xong liền lẽo đẽo rời .
Tiêu Chiến Huệ Huệ nhỏ xíu kỳ đà cản mũi, khóe miệng khẽ cong lên một nụ . Anh cũng thầm tự chế giễu trong lòng, tại ban công xem một chút.
“Anh về ! Sao sớm thế?”
Khương Diễm ngẩng đầu mỉm Tiêu Chiến.
“Vì em câu hồn , nên việc càng động lực hơn, hiệu suất gấp đôi, công việc cũng thành nhanh!”
Các trưởng phòng của tập đoàn Tiêu Thị, Kế Đông, Kế Viễn: Tổng giám đốc đại nhân, lời mà thấy lương tâm c.ắ.n rứt ?
“Anh phiền em sách , cho tâm trí em câu mất, nếu lấy bằng chứng chỉ y sĩ, em sẽ bắt chịu trách nhiệm!”
Khương Diễm híp mắt Tiêu Chiến, đàn ông nhà cô đúng là quá sức quyến rũ, yêu đương thật sự lỡ chuyện chính mà!
“Được ! Anh nấu cơm đây! Không phiền em nữa! Em cứ chăm chú sách, thi lấy bằng , sẽ đưa em Tam Á chụp ảnh cưới!”
Tiêu Chiến một cách nghiêm túc, khi còn quên hôn nhẹ lên môi cô vợ nhỏ đáng yêu của một cái.
Khương Diễm: Chụp ảnh cưới? Cô đồng ý ? Cô cứ cảm thấy từ khi gặp Tiêu Chiến đến nay, cứ ép buộc từng bước, dắt mũi , bây giờ ngay cả của cô cũng cùng nhịp điệu với Tiêu Chiến .
Khương Diễm lắc đầu, bắt đầu sách của .
“Reng reng reng…”
Điện thoại của Khương Diễm reo, cô cầm điện thoại lên thấy là bạn Mộ Hiểu Dung gọi đến, liền máy.
“Diễm Diễm, tự nhiên nghỉ ? Cậu ở bệnh viện tớ chẳng tìm ai để trò chuyện, buồn chán quá.”
“Tớ thực hiện ca ghép tủy xương cho một bạn, tháng !”
“Ghép tủy? Cậu đang ở , tớ gặp !”
Mộ Hiểu Dung thật ngờ, mấy ngày gặp bạn lặng lẽ chuyện lớn, cô đích đến thăm bạn.
“Cẩm Tú Thịnh Cảnh, tòa A, tầng ba, phòng 301.”
Mấy ngày gặp cô bạn của , Khương Diễm cũng nhớ cô , Hiểu Dung là bạn đồng cam cộng khổ của cô, vị trí quan trọng trong lòng cô.
“Diễm Diễm, ở nhà Tiêu Chiến nữa ? Hai ở bên ? Tớ trong bệnh viện , theo đuổi chính là cả nhà họ Tiêu, gia tộc giàu nhất Giang Thành, Tiêu Chiến, chuyện là thật Diễm Diễm?”
Mộ Hiểu Dung cảm thấy cô bạn của thật quá nhiều chuyện thú vị, đầu tiên là kết hôn chớp nhoáng với một lạ, đó tìm bố ruột là hào môn Cung gia ở Giang Thành, bây giờ còn phim giả tình thật với thiếu gia nhà hào môn hàng đầu nữa.
Giờ ghép tủy, là vì ai, cô thật sự quá tò mò.
“Hiểu Dung, qua điện thoại rõ , đến tìm tớ ! Chúng gặp mặt chuyện!”
Khương Diễm cúp điện thoại của bạn , ban công. Cô dường như thấy tiếng trai chuyện, liền nhanh chân đến phòng khách.
“Kế Bắc đến !”
Khương Diễm thấy trai và Kế Bắc đang dép trong nhà, hai dường như cùng lúc.
“Chị dâu!”
Tiêu Kế Bắc chị dâu , vẻ mặt đầy kính trọng, chị dâu chỉ y thuật cao siêu, mà còn cứu mạng bà nội , là chị dâu của cũng là ân nhân của Tiêu gia.
“Ừm! Kế Bắc ăn cơm đúng ! Lại đây ăn cùng !”
Khương Diễm khẽ gật đầu mỉm với Kế Bắc, mời ăn cơm cùng. Với trai thì cô cần khách sáo, nhưng em trai của Tiêu Chiến đối với cô vẫn còn khá xa lạ, cô đương nhiên nhiệt tình khách sáo.
“Kế Bắc!”
Tiêu Chiến từ bếp bước , thấy Tiêu Kế Bắc, liền Kế Bắc nhất định chuyện quan trọng cần báo cáo, nếu sẽ đích chạy đến đây.
Người em họ của là rảnh rỗi, thể đến đây tìm nhất định là gặp chuyện thể rõ qua điện thoại.
“Anh cả!”
Tiêu Kế Bắc liếc mắt hiệu cho Tiêu Chiến, hai liền ban công.
“Anh cả, của bang Vạn Long tay , là hai nhà Tuân Lục chi một khoản tiền lớn nên bang Vạn Long mới chịu tay, ván cờ họ bày lớn, hiện tại vẫn hành động.
Chỉ là những họ nhắm đến là và chị dâu, cùng với Cung Mạn Thù, điều khiến em thể nào hiểu nổi. Việc nhà họ Tuân nhắm Cung Mạn Thù thì em gì ngạc nhiên, nhưng tại hai nhà đó nhắm và chị dâu?”
Tiêu Kế Bắc hít một thuốc, dừng , vẻ mặt đầy nghi hoặc Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến cũng châm một điếu thuốc, cũng thể hiểu nổi, các ngành nghề mà Tiêu gia tham gia thực sự cạnh tranh với hai nhà Tuân Lục, nhưng chỉ dựa điểm cũng đến mức lấy mạng chứ!
Còn Diễm Diễm, cô là một đứa trẻ lớn lên ở nông thôn, cuộc sống đơn giản, thể thù oán gì với họ chứ!
“Cậu nhắn lời cho của bang Vạn Long, nếu họ dám vì hai nhà Tuân Lục mà bán mạng để nhắm , thì đừng trách màng tình nghĩa đây!”
Giọng trầm thấp của Tiêu Chiến vang lên, tựa như Diêm Vương bước từ địa ngục.