“Cục cưng nơi đầu tim của Thiếu soái Chiến (Truy tình đuổi ái)” - Chương 59: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:50:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sống chung để bù đắp sự vắng mặt hơn hai mươi năm
Tiêu Chiến một trăm phần trăm tự tin lời hẹn ước ba năm . Vì Yểm Yểm kiên quyết đòi ly hôn ngay bây giờ, còn đồng ý sẽ đến thăm bà nội như , tức là cho một cơ hội.
Hai đều mang vẻ vui mừng khó nén, bước cổng biệt thự.
“Bố , hai, trời cũng tối , con về đây!”
Thấy Yểm Yểm và Tiêu Chiến đều tâm trạng , nhà họ Cung và Khương Thần cuối cùng cũng yên tâm.
Ngoài Cung lão gia, những khác đều tiễn Tiêu Chiến.
“Dượng, tạm biệt!”
Vệ sĩ mở cửa xe cho Tiêu Chiến, còn lên xe thấy Huệ Huệ gọi và tạm biệt .
“Huệ Huệ, tạm biệt! Dượng sẽ thường xuyên đến thăm con!”
Cô bé coi như uổng công cưng chiều, vui vẻ lên xe.
Nghe Huệ Huệ gọi dượng, Khương Diễm nhận dường như lời hẹn ước ba năm chỉ đảm bảo ba năm cô sẽ sinh con cho Tiêu gia, còn sống chung một mái nhà với Tiêu Chiến, còn những thứ khác thì hình như đổi gì cả.
Ngay cả cháu gái nhỏ cũng công nhận phận của , bố cũng phản đối việc Tiêu Chiến gọi họ là bố , rằng sẽ thường xuyên đến thăm Huệ Huệ. Theo Khương Diễm thấy, mục đích của Tiêu Chiến chỉ dừng ở đó. Cô mặc kệ thế nào, cô nhất định sẽ dồn hết sức lực sự nghiệp.
“Nào! Huệ Huệ, cô ôm!”
Tiễn Tiêu Chiến , Khương Diễm đón cháu gái nhỏ từ tay trai, xoay trong biệt thự.
Cả gia đình cũng theo bước biệt thự.
“Yểm Yểm, hai đứa Tiêu Chiến và con chuyện gì?”
Cung Mạn Thư, trêu Huệ Huệ hỏi Khương Diễm, ánh mắt những khác cũng đều chú ý đến Khương Diễm, sẵn sàng lắng .
Khương Diễm thấy nhà quan tâm đến chuyện của như , liền kể về lời hẹn ước ba năm.
“Tốt! thấy ! Lời hẹn ước ba năm đảm bảo sự tự do cho Yểm Yểm của chúng , để đủ chỗ trống cho những lựa chọn .”
Kiều Hải Lan hài lòng nhếch môi.
“Dù chuyện tình cảm cũng thuận theo tự nhiên, tùy duyên là , còn hôn nhân tình cảm thì cả đời sẽ hạnh phúc. Cho đủ thời gian và gian để từ từ vun đắp tình cảm, đây là điều nhất .”
Cung Đình Vũ, ăn táo chuyện đại sự cả đời của con gái, những khác cũng đều bày tỏ đây là một cách tồi.
Mèo con Kute
“Nào! Huệ Huệ! Bà nội ôm nào! Tối nay ngủ với bà nội nhé?”
Kiều Hải Lan Huệ Huệ như thấy con gái hồi nhỏ, vô cùng yêu quý Huệ Huệ.
“Bà nội, con ngủ với cô cơ, bà nội ngủ ngon!”
Nói xong, Huệ Huệ gục lên vai Khương Diễm, ngủ .
“Ngủ nhanh thật đấy!”
Cung Mạn Thư kinh ngạc Huệ Huệ, bản cũng ngáp một cái.
“Khương Thần, mai là thứ Bảy, Huệ Huệ học, con giao bé cho , cuối tuần cứ để trông.”
Cung Đình Vũ cũng yêu quý Huệ Huệ, cũng nghĩ cách san sẻ gánh nặng cho Khương Thần.
“Con thấy sức khỏe của cũng lắm, con sợ đứa bé nghịch ngợm quá, sẽ chịu nổi.”
Khương Thần tuy gọi Cung Đình Vũ và Kiều Hải Lan là bố , nhưng dù vẫn quen , Khương Thần vốn thích phiền khác, thật sự ngại ngùng khi để Kiều Hải Lan trông con cho .
Thứ hai là sức khỏe của Kiều Hải Lan quả thật , những năm qua vì tìm Yểm Yểm, bà giày vò sức khỏe của , Khương Thần từ tận đáy lòng thương xót cả gia đình Cung gia.
Anh và Yểm Yểm tuy từng trải qua những ngày tháng sung sướng, nhưng cũng từng chịu đựng sự dày vò như thế . Một gia đình mất một đứa con, đối với gia đình đó, đó là một tai họa lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuc-cung-noi-dau-tim-cua-thieu-soai-chien-truy-tinh-duoi-ai/chuong-59.html.]
Không bao nhiêu suy sụp và tuyệt vọng khiến Kiều Hải Lan, một ngoài năm mươi tuổi, giờ trông như một sáu mươi tuổi.
“Không , Huệ Huệ đáng yêu thế , đáng thương thế , con bé ở đây thì cuộc sống của mới ý nghĩa. Hơn nữa nhà dì giúp việc mà, con lo gì chứ? Nếu con cho trông trẻ, là con vẫn coi là ngoài!”
Kiều Hải Lan đến nước , Khương Thần tiện từ chối nữa, đành đồng ý.
Đêm đó, tất cả đều ở biệt thự cổ của Cung gia.
Sáng hôm .
Dì giúp việc xong bữa sáng, dọn lên bàn ăn. Cả gia đình ăn xong bữa sáng, Khương Thần giao Huệ Huệ cho Kiều Hải Lan.
“Huệ Huệ, hôm nay và ngày mai con cần nhà trẻ , con sẽ ở nhà chơi với bà nội nhé. Con ngoan ngoãn lời bà nội, tối bố sẽ tan về.”
Huệ Huệ cơ bản thể hiểu lời bố , dù luyến tiếc Khương Thần, cái miệng nhỏ chu dường như sắp . Cung lão gia cầm một chiếc máy bay mô hình vẫy vẫy mặt Huệ Huệ, đưa cho con bé.
“Cái máy bay thật sự sẽ bay đó! Lát nữa chúng sân để nó bay lên nhé, !”
Huệ Huệ lập tức vỗ tay nhỏ vui vẻ ngoài.
“Huệ Huệ, lát nữa hãy , ông nội tuyên bố một chuyện quan trọng. Nào Khương Thần, con xuống , đừng vội .”
Cung lão gia trở bàn ăn, trịnh trọng : “Từ hôm nay trở , tất cả trong gia đình chúng , đều sẽ ở biệt thự cổ . Yểm Yểm rời khỏi nhà quá lâu, chúng bỏ lỡ hơn hai mươi năm trưởng thành của con bé.
Sau Yểm Yểm cũng sẽ lấy chồng, thời gian chúng thật sự ở bên con bé ngày càng ít . Chúng cả nhà cùng ở bên , cố gắng bù đắp cho hơn hai mươi năm vắng mặt , để chúng ở bên con thêm, và cũng để con bé ở bên chúng nhiều hơn.”
Cung lão gia xong, đôi mắt đọng đầy nước mắt.
Cung Mạn Thư thấy khí quá buồn bã, liền vui vẻ : "Ông nội đúng, cháu đồng ý. Gia đình chúng nên ở bên mỗi ngày, trân trọng cuộc đoàn tụ khó khăn lắm mới !"
Nụ rạng rỡ đầy niềm vui của Cung Mạn Thư khiến Cung lão gia bật ngay lập tức. Khương Diễm, Khương Thần, và vợ chồng Cung Đình Vũ cũng vô cùng đồng tình với đề nghị của Cung lão gia.
"Bố! Bố cho con hai vệ sĩ , hôm nay tan con về Thiên Nhất Thành một chuyến, lấy hết đồ đạc của con về! Từ nay con sẽ yên tâm ở đây với ông nội!"
Biệt thự ở Thiên Nhất Thành là do nhà họ Tuân mua khi cưới, cô bỏ một xu nào. Năm đó, khi cô và Tuân Tử Ngang kết hôn, vì Cung lão gia đồng ý nên nhà họ Cung hầu như của hồi môn.
Giờ nghĩ , cách của ông nội khi đó thật sự quá sáng suốt. Cung Mạn Thư hận bản lúc mê , đối với nhà họ Tuân, giờ cô nhắc đến một lời nào, chỉ "dao sắc c.h.é.m đống gai", nhanh chóng ly hôn với Tuân Tử Ngang.
"Được! Khi nào con cần, bố sẽ bảo vệ sĩ đến tìm con!"
Cung Đình Vũ và Khương Thần cùng rời biệt thự nhà họ Cung để . Cung lão gia tìm cháu gái, niềm vui sướng, ông quyết định nghỉ ngơi ở nhà ba ngày. Ông tạm thời cũng cho phép Khương Diễm , bảo cô ở nhà sách vài ngày mới .
Cung Mạn Thư cứ lề mề rời , cô cũng ở nhà bầu bạn với , em gái và tiểu đáng yêu Huệ Huệ. Nhà cửa bỗng chốc thêm hai lớn và một đứa trẻ, tràn ngập tiếng vui vẻ, còn là bầu khí ảm đạm như nữa. Cô thật sự yêu mái ấm .
Năm em gái mất, cô bảy tuổi, ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt, bố cả ngày ủ dột, ông nội thì luôn thở dài than vãn. Mọi trong nhà đều kiên nhẫn bầu bạn với cô. Năm qua năm khác, cô lớn lên trong bầu khí gia đình bi thương như .
Từ nhỏ cô ngưỡng mộ khí gia đình tràn ngập tiếng của khác. Cô cảm thấy lớn lên trong một gia đình như nên tính cách phần cô độc.
Mãi đến khi học luật ở đại học và trở thành luật sư, tính cách của cô mới đổi .
Cô và Tuân Tử Ngang là bạn học đại học, theo đuổi cô và đưa cô về nhà họ Tuân. Khi mới tiếp xúc với gia đình họ Tuân, cả nhà họ Tuân trông vẻ hòa thuận, vui vẻ, cô cảm thấy tìm đúng .
Thế là cô chút do dự mà kết hôn. Cô thật sự cần một mái nhà đầy nắng và niềm vui như , nhưng bây giờ cô hiểu , cả nhà đó đều là giả tạo. Cô, một thiếu niên vô tri, vẻ ngoài của họ lừa dối.
Đó là một gia đình mà đều tính toán lẫn , vì lợi ích mà từ thủ đoạn nào.
"Bay lên ! Bay lên !..."
Trong sân biệt thự vang lên tiếng của Cung lão gia, Khương Diễm và Kiều Hải Lan, cùng với tiếng khúc khích của Huệ Huệ.
Những âm thanh đó phá tan dòng hồi ức của Cung Mạn Thư.
Khi cô thấy vui vẻ đùa giỡn bên như , cô cảm thấy như đang bước một thế giới ảo mộng trong truyện cổ tích.
lúc , cô thấy điện thoại của reo, là Tuân Tử Ngang gọi đến...