“Cục cưng nơi đầu tim của Thiếu soái Chiến (Truy tình đuổi ái)” - Chương 39: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:49:58
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ác Mộng

 

“Bệnh nhân, các chỉ sinh tồn trở bình thường, bây giờ thể chuyển sang phòng bệnh thường !”

 

Trưởng khoa từ phòng chăm sóc đặc biệt bước , với Tiêu Chiến.

 

“Cảm ơn!”

 

Tiêu Chiến gật đầu bày tỏ sự cảm kích.

 

“Không gì! Là việc nên , xem những đều là do mang đến đúng ? Bệnh viện chúng đa là nữ bác sĩ và y tá trẻ tuổi… sợ sẽ dọa các cô …”

 

Vị trưởng khoa nở nụ ngượng nghịu.

 

Tiêu Chiến theo hướng ngón tay của trưởng khoa, chỉ thấy một hàng , tổng cộng hai ba mươi , xếp hàng chỉnh tề trong hành lang bệnh viện.

 

Anh lập tức hiểu ý của trưởng khoa.

 

“Ở đây việc gì nữa, Kế Đông, đưa họ !”

 

Tiêu Kế Đông lập tức dẫn hai ba mươi rời khỏi bệnh viện.

 

Mấy cô y tá trẻ tuổi gần phòng trực y tá, thấy Tiêu Chiến lệnh, càng chắc chắn chính là đại ca xã hội đen.

 

Từng cô gái nhỏ sợ hãi, ngưỡng mộ Tiêu Chiến.

 

Ngày hôm .

 

Trong phòng bệnh thường.

 

Tiêu Chiến ngủ một đêm ghế sofa, tối qua đuổi Khương Thần về nhà, một chăm sóc Khương Diễm.

 

Anh mang đến một chậu nước ấm, cẩn thận lau mặt, lau tay cho Khương Diễm, nhẹ nhàng dám dùng sức, những vết thương tay bác sĩ xử lý.

 

Thế nhưng cũng thể tưởng tượng cảnh cô chống cự quyết liệt như thế nào, hai đàn ông cao to khỏe mạnh thể chống vợ yếu đuối của .

 

Tiêu Chiến xót xa tò mò, cho dù “thần trợ công” là thuật châm cứu, thì cũng khả năng châm một kim là bất tỉnh, hơn nữa trong tình huống đó nhanh, , chuẩn và tàn nhẫn.

 

Anh càng ngày càng tò mò về vợ .

 

“Grừ grừ…”

 

Bụng Khương Diễm phát tiếng kêu đói.

 

“Anh! Diễm Diễm thoát khỏi nguy hiểm tính mạng, chuyển đến phòng bệnh thường, phòng 308. Anh mang năm sáu phần cơm đến, Khương Diễm đói !”

 

Tiêu Chiến gọi điện cho Khương Thần, sợ mang ít cơm thì Khương Diễm đủ ăn, bình thường Khương Diễm ăn nhiều, bây giờ bỏ hai bữa , chắc chắn đói lắm, Tiêu Chiến thầm nghĩ.

 

Mèo con Kute

Khương Thần lên đến tầng ba, ngược xuống mua cơm.

 

“Mày buông tao ! Buông tao ! Chúng mày một lũ súc sinh…”

 

Khương Diễm đột nhiên bật dậy khỏi giường bệnh, tay quơ loạn xạ trong khí, miệng gào thét thất thanh…

 

Tiêu Chiến thấy cảnh , tiến lên một bước túm lấy Khương Diễm, ôm cô lòng.

 

“Diễm Diễm, qua , qua hết … Em tỉnh …”

 

Khương Diễm thét, thấy Tiêu Chiến gì, cô coi Tiêu Chiến là kẻ hãm hại , c.ắ.n xé nắm đ.ấ.m của Tiêu Chiến buông, răng cắm sâu da thịt theo lực cắn.

 

Tiêu Chiến c.ắ.n chặt răng, cau mày, cố nén đau, một tiếng động mặc cho cô cắn…

 

Tay Khương Diễm vẫn cố sức giật tóc Tiêu Chiến, sức đ.á.n.h đập , Tiêu Chiến giữ lấy cánh tay cô, ôm cô chặt hơn, cho đến khi Khương Diễm lịm trong giấc ngủ.

 

Khương Thần mua cơm về, bước phòng bệnh, thấy vết răng đẫm m.á.u mu bàn tay Tiêu Chiến, ngạc nhiên hỏi: “Cậu ? Chảy cả m.á.u ! Tóc tai rối bù thế ? Cả mặt nữa… Mau gọi bác sĩ băng bó !”

 

Khương Thần em rể t.h.ả.m hại mắt, so với vẻ phong độ, khí chất hơn lúc , Khương Thần suýt chút nữa bật thành tiếng.

 

“Diễm Diễm mới mơ…”

 

Tiêu Chiến kể cho Khương Thần chuyện xảy khi Khương Diễm gặp ác mộng.

 

Tuy nhiên, Khương Thần cũng ngốc, em gái nhất định vẫn còn chìm đắm trong cơn ác mộng hãm hại, coi Tiêu Chiến là kẻ .

 

“Cậu mau tìm bác sĩ băng bó ! Ở đây !”

 

Khương Thần thúc giục, em rể em gái hành hạ đến t.h.ả.m hại, Khương Thần cũng vô cùng xót xa.

 

Tiêu Chiến với mái tóc rối bù, đến phòng việc của bác sĩ, tìm trưởng khoa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuc-cung-noi-dau-tim-cua-thieu-soai-chien-truy-tinh-duoi-ai/chuong-39.html.]

“Vết thương thể xử lý giúp ?”

 

Tiêu Chiến đưa tay , để lộ mu bàn tay thương.

 

“Sao tự nhiên thành thế ?”

 

Trưởng khoa Tiêu Chiến .

 

Thấy Tiêu Chiến lên tiếng, trưởng khoa cũng hỏi thêm.

 

Vừa nãy còn là một công tử nhà giàu phong lưu phóng khoáng, chớp mắt một cái tóc tai như giật tung, rối thành một cục, mặt vài vết cào, mu bàn tay hình như cắn, m.á.u đang từ từ rỉ .

 

Tất cả các bác sĩ trong văn phòng đều đổ dồn mắt Tiêu Chiến, trong đó một bác sĩ đang uống nước, ngụm nước còn kịp nuốt xuống, phụt một tiếng, phun hết ngoài, đó là những tiếng hì hì, đến thể thẳng

 

Các bác sĩ khác cũng che miệng ngớt.

 

Cho đến khi trưởng khoa ho khan mấy tiếng, tiếng lập tức biến mất.

 

Tiêu Chiến dù Khương Diễm phá hỏng hình tượng bên ngoài, nhưng vẫn vẻ mặt bình tĩnh, vô cảm trưởng khoa băng bó cho .

 

“Vết thương mặt cần lo, sẽ nhanh lành thôi, vết tay thì đợi mấy ngày!”

 

Bác sĩ dặn dò.

 

Rời khỏi phòng việc của bác sĩ, hành lang bắt gặp mấy cô y tá, các nữ y tá Tiêu Chiến như biến thành khác, thỉnh thoảng bật tiếng như lợn kêu…

 

Tiêu Chiến chẳng mảy may để tâm đến phản ứng của những , bước phòng bệnh tìm nhà vệ sinh, chỉnh tóc, vài vết cào mặt, trong lòng hề gợn sóng.

 

Vết thương nhỏ so với những gì vợ chịu đựng thì chẳng là gì cả.

 

Anh đến bên cạnh Khương Diễm, Khương Thần định hỏi thăm vết thương của thì điện thoại Tiêu Chiến reo lên.

 

“Anh! Đã điều tra ! Kẻ chủ mưu là Triệu Lệ Bình!”

 

Tiêu Chiến thể tin nổi Khương Thần, kết quả ngoài dự liệu của .

 

“Cô đang ở ? Đã bắt ?”

 

Tiêu Chiến sốt ruột hỏi, sợ Triệu Lệ Bình bỏ trốn.

 

“Bắt ! Bắt ở sân bay quốc tế, may mà hai kịp thời khai , nếu chậm một bước nữa thì Triệu Lệ Bình trốn nước ngoài .”

 

“Được! Cậu tiếp tục theo dõi sát !”

 

Tiêu Chiến cúp điện thoại của Kế Bắc, ánh mắt rơi Khương Thần.

 

“Anh! Có một chuyện em cần với , chuẩn tâm lý nhé!”

 

Vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của Tiêu Chiến khiến trái tim Khương Thần chợt thắt .

 

Khương Thần đang bên giường bệnh của Khương Diễm, lúc từ từ dậy, ngẩn Tiêu Chiến, một dự cảm lành bắt đầu lan rộng trong lòng…

 

“Nói !”

 

Khương Thần Tiêu Chiến bằng ánh mắt bình thản sợ hãi.

 

“Là Triệu Lệ Bình chỉ đạo hai chuyện đó!”

 

Tin tức như một tiếng sét đ.á.n.h ngang trời, thổi bay tia hy vọng cuối cùng mà Khương Thần dành cho Triệu Lệ Bình.

 

Khương Thần đột nhiên khuỵu xuống bên giường Khương Diễm, ánh mắt thẳng cô em gái chính vợ cho tàn tạ, trong lòng nghĩ đến những uất ức kìm nén bấy lâu nay ở nhà họ Triệu.

 

Khương Thần còn màng đến sĩ diện nữa, nước mắt như đê vỡ, ào ạt tuôn trào.

 

“Hu hu…”

 

Khương Thần nức nở, cho đến khi còn sức lực mà đổ gục xuống sàn…

 

Tiêu Chiến đỡ Khương Thần dậy, lấy khăn giấy đưa cho .

 

Lúc , Khương Diễm giường bệnh, lờ mờ dường như thấy tiếng của trai, cô tỉnh từ trạng thái hôn mê.

 

“Khụ khụ!”

 

Khương Diễm giường bệnh phát tiếng ho khan.

 

“Diễm Diễm!”

 

Tiêu Chiến và Khương Thần đồng thời đến bên Khương Diễm, căng thẳng cô gái tỉnh .

 

 

Loading...