“Cục cưng nơi đầu tim của Thiếu soái Chiến (Truy tình đuổi ái)” - Chương 20: Bà Nội Nói, Nhớ Cháu Rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:49:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Chiến bước phòng ngủ, đặt tập tài liệu sáng nay để quên cặp tài liệu, định dậy rời thì thấy Khương Diễm bước .

 

"Tiêu , sáng nay ngoài mua một bộ đồ nam, tặng , thật sự xin vì sự hiểu lầm đây của !"

 

Thực , Tiêu Chiến thấy tin nhắn Khương Diễm gửi cho sáng nay.

 

Ánh mắt rơi bộ vest đen đó, sắc mặt trở nên dịu dàng hơn nhiều.

 

"Tấm lòng của cô Khương xin nhận, nhưng nhiều quần áo , cô chi bằng tặng nó cho trai cô ."

 

Khương Diễm mím môi khẽ, "Bộ đồ mua theo kích cỡ của Tiêu , trai mặc e là ."

 

Nói Khương Diễm đưa bộ quần áo cho Tiêu Chiến, hiệu nhận lấy.

 

"Được, cảm ơn!"

 

Tiêu Chiến nhận lấy quần áo, mở tủ đặt trong.

 

"Cô Khương, buổi chiều thời gian ?"

 

Tiêu Chiến về buổi trưa là để tìm một tập tài liệu, giao công việc buổi chiều cho Chu Dương, bởi vì bà nội gọi điện cho , hy vọng cháu trai thể dẫn cháu dâu của bà thăm bà.

 

"Có thời gian ạ, Tiêu chuyện gì ?"

 

Khương Diễm ban đầu định chiều nhà trai thăm và cháu gái, nhưng xét thấy cuộc hôn nhân giao dịch giữa cô và Tiêu , cô đành gác việc riêng.

 

"Bà nội nhớ cô, cô đến thăm bà."

 

Tiêu Chiến cảm thấy, kể từ khi bà nội Khương Diễm cháu dâu, bà tự động lãng quên , đứa cháu ruột thịt . Cứ dăm bữa nửa tháng đòi gặp Khương Diễm, gọi điện thoại bao nhiêu . Hôm qua vẫn còn giận Khương Diễm, nên viện cớ thoái thác với cụ bà.

 

"Được, chiều nay thể ."

 

Khương Diễm xong liền rời khỏi phòng ngủ, bàn ăn tiếp tục ăn mì.

 

Năm phút .

 

Khương Diễm ăn hết nửa bát mì, thấy Tiêu Chiến bước từ phòng ngủ. Tiêu Chiến mặc vest đen, toát lên khí chất trưởng thành, điềm đạm, đầy vẻ nam tính. Lúc nãy khi chuyện với trong phòng ngủ, còn mặc một bộ vest màu xám. Khi Tiêu Chiến tiến gần, Khương Diễm rõ logo cổ tay áo, cô chắc chắn bộ vest mà Tiêu đang mặc chính là bộ cô mua sáng nay. Anh mặc bộ đồ cô mua nhanh , Khương Diễm bất ngờ. Tuy nhiên, Tiêu mặc vặn, thường vì lụa, nhưng Khương Diễm cảm thấy là bộ đồ tìm đúng chủ nhân của nó. Sở dĩ khiến cảm thấy cao cấp và tinh tế, là nhờ vẻ ngoài hảo của Tiêu , cộng thêm khí chất cao quý, thanh lịch tôn lên.

 

"Tiêu vẫn ăn cơm ?"

 

Khương Diễm đặt ánh mắt lên khuôn mặt Tiêu Chiến, mắt đối mắt với . "Ừm. Hôm nay dì Ôn xin nghỉ phép cho , nhà dì chút chuyện." Đôi mắt Tiêu Chiến bình lặng như nước, thái độ ôn hòa, còn vẻ xa cách lúc .

 

"Ồ, là . nấu cho một bát mì nữa nhé, thấy ?" Khương Diễm bộ cả buổi sáng, chân mỏi, món ăn phức tạp cô thật sự . lo lắng ông chồng mới nổi sẽ kén chọn, nên cô hỏi ý Tiêu Chiến.

 

"Được! Cứ một chút là ."

 

Khương Diễm ngờ Tiêu Chiến dễ chiều như , giống chị dâu của cô. Mỗi chị dâu ăn cơm ở nhà, trai đều đặc biệt món cô thích, chỉ cần hương vị hợp khẩu vị là la mắng trai một trận.

 

Nửa tiếng .

 

Hai khỏi nhà, lên xe Khương Diễm nhận điều . "Tiêu , cứ thế tay gặp bà nội e là phù hợp nhỉ? Lát nữa ngang qua siêu thị Thần Quang, dừng xe một lát, sẽ siêu thị mua chút đồ ăn cho bà."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuc-cung-noi-dau-tim-cua-thieu-soai-chien-truy-tinh-duoi-ai/chuong-20-ba-noi-noi-nho-chau-roi.html.]

"Không cần , chuẩn ." Tiêu Chiến đưa cho Khương Diễm một chiếc hộp dài tinh xảo.

 

Khương Diễm khẽ mở , là một chiếc khăn lụa cao cấp, màu sắc tươi sáng sang trọng, hợp với khí chất của cụ bà. Tiêu chỉ suy nghĩ chu đáo, mà còn ân cần, bà Tiêu thật phúc, nuôi dưỡng một đứa cháu hiếu thảo.

 

Một lúc đến Bệnh viện Nhân dân thành phố.

 

Hai lượt bước phòng bệnh.

 

"Bà nội!"

 

"Diễm Diễm đến , mau đây với bà nội." Cụ bà kéo tay Khương Diễm, mặt tràn đầy niềm vui.

 

"Bà nội, bây giờ sức khỏe của bà thế nào ạ?" Khương Diễm cụ bà bằng ánh mắt quan tâm, cô gần như nhập vai ngay lập tức, đúng là ông chồng Tiêu nhà cô truyền hết bí kíp. cảm thấy mệt mỏi, vì sự quan tâm của cô dành cho cụ bà là thật lòng.

 

"Thấy con đến, bệnh của bà nội đều khỏi hết , khỏe lắm!" Vừa cụ bà duỗi tay đạp chân, cứ như thể thực sự chuyện gì.

 

Tiêu Chiến một bên nở nụ lâu thấy. Bà nội thực sự thích Khương Diễm đến , điều ngoài dự đoán của . Khi đó, việc kéo Khương Diễm đường đưa đến mặt bà nội, thực sự chỉ là ý nghĩ nhất thời. Người thể lọt mắt bà nội thực sự nhiều, ánh mắt bà độc đáo, bà sẽ dễ dàng thích một như . Anh còn nhớ đối tượng mà dì hai giới thiệu cho , bà nội thích, cô gái đó tâm địa , bà sẽ để một cô gái như ở bên cạnh Chiến nhi. Sau dì hai với bà nội rằng cô gái đó thực sự là một kẻ ngang ngược, tính, vì cách của dì hai cả gia đình nghi ngờ.

 

"Bà nội, đây là quà con tặng bà." Khương Diễm đưa chiếc hộp tinh xảo đựng khăn lụa cho cụ bà Tiêu.

 

Cụ bà mở hộp, đập mắt là một chiếc khăn lụa tinh xảo và mắt. "Chiếc khăn lụa quá! Bà nội thích, Diễm Diễm nhà bà mắt thẩm mỹ thật !" Cụ bà Tiêu ngậm miệng.

 

Lúc , dì ba Bạch Kỳ Lan và em họ Tiêu Kế Đông từ bên ngoài trở về bước phòng bệnh. Tiêu Chiến dậy chào dì ba, Khương Diễm cũng gọi một tiếng dì ba.

 

"Kỳ Lan, đây là vợ của Chiến nhi, Khương Diễm. Kế Đông, gọi chị dâu con." Cụ bà .

 

"Chị dâu!" Tiêu Kế Đông lanh lợi, nhiều mưu mẹo như Tiêu Kế Bắc. Người cao một mét tám mươi lăm, da vàng, ngũ quan tinh xảo, trông vẻ già dặn, ít , đôi mắt sâu thẳm như giếng cổ thấy đáy. Ngoài làn da trắng bằng Tiêu Chiến, các đặc điểm khác đều thể sánh ngang với Tiêu Chiến.

 

"Là Diễm Diễm đó ! Bà nội con thường kể về con với dì, lúc nào cũng khen con là một đứa trẻ ngoan." Khương Diễm mặt luôn nở nụ , nghiêm túc lắng dì ba chuyện.

 

"Nghe bà nội con , con và Chiến nhi hoãn đám cưới, hai bên gia đình cũng nên gặp mặt ăn bữa cơm chứ." Dì ba chuyện trật tự, thái độ ôn hòa, khí chất và tu dưỡng.

 

"Dì ba con đúng, bà cũng đang định với Chiến nhi chuyện . Chiến nhi, con và Diễm Diễm bàn bạc xem khi nào sắp xếp để chúng gặp mặt nhà thông gia ?" Cụ bà Tiêu đặt ánh mắt lên Tiêu Chiến.

 

"Bà nội, bà thấy ngày mai thế nào ạ?" Tiêu Chiến đang chuyện với em họ, dậy đến mặt cụ bà Tiêu, đây lâu như bà nội mới nhớ đến đứa cháu trai , Tiêu Chiến cảm thấy mặt bà nội sắp thành vô hình . "Được! Bà thấy ! Cứ ngày mai! ... Chiến nhi, bộ đồ con đang mặc là mới mua đúng , cái hiệu ..." Cụ bà Tiêu mắt tinh, liếc mắt nhận bộ đồ cháu trai mặc là đồ vẫn thường mặc. Những bộ vest mà Tiêu Chiến thường mặc đều do các nhà thiết kế nổi tiếng đo ni đóng giày, may thủ công riêng cho .

 

"Diễm Diễm mua cho con." Khương Diễm: Ồ, Tiêu khoe với bà nội một chút. Cô càng ngày càng cảm thấy ông chồng hờ của cô, nếu bước chân giới giải trí mà giành một giải Kim Mã, thì quả là một sự tiếc nuối lớn của làng giải trí.

 

Mèo con Kute

Nghe xong lời giải thích của cháu trai, mắt cụ bà Tiêu sáng rỡ, vui vẻ kéo tay Khương Diễm : "Diễm Diễm, đây là bà chuẩn cho con." Cụ bà đeo một chiếc vòng ngọc bích xanh đế vương cổ tay Khương Diễm. Lại lấy một tấm thẻ nhét tay Khương Diễm, : "Cầm lấy tấm thẻ , bảo Tiêu Chiến đưa con chọn vài bộ quần áo và trang sức dáng." Cụ bà yêu thương và quan tâm đến cô cháu dâu trưởng .

 

Dì ba Bạch Kỳ Lan bận tâm những chuyện , dì Tiêu Chiến mồ côi cha từ nhỏ, cụ bà thương cháu trai lớn Tiêu Chiến hơn một chút, dì và chị dâu thứ hai Thẩm Thanh Hà ai cũng ghen tị. Nhà họ Tiêu thiếu tiền, nấy, cụ bà tặng Khương Diễm thứ gì, họ để bụng.

 

"Bà nội, cái bà cứ giữ ạ, con bình thường ở bệnh viện, đeo trang sức gì ." Vừa Khương Diễm tháo vòng ngọc cổ tay xuống, cùng với tấm thẻ nhét tay cụ bà.

 

"Bà nội tặng con, thì con cứ nhận ." Dì ba Bạch Kỳ Lan khuyên.

 

Tiêu Chiến một bên gật đầu với Khương Diễm.

 

Cụ bà Tiêu nữa đeo vòng tay cho Khương Diễm, nhét tấm thẻ tay cô.

 

Khương Diễm từ chối nữa, để mặc cụ bà đưa cho cô.

 

 

Loading...