“Cục cưng nơi đầu tim của Thiếu soái Chiến (Truy tình đuổi ái)” - Chương 12: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:49:30
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chồng và tình
Khách sạn Bảo Lai Phúc.
Triệu Lệ Bình và một đàn ông trẻ tuổi đang trò chuyện cùng một bàn ăn.
“Chị Bình thế? Mới sáng sớm mà giận dỗi , ai chọc giận chị ?”
Người là Viên Tiểu Nhạc, tài xế của Triệu Lệ Bình, trẻ tuổi, trai, tràn đầy sức sống.
Anh cao một mét tám, làn da trắng nõn và mịn màng, ngũ quan tinh xảo.
Tốt nghiệp chuyên ngành thể thao, lưng thẳng như cây bạch dương, hình cường tráng ẩn chứa sự dẻo dai và sức mạnh quyến rũ.
Năm ngoái, lấy bằng lái xe và nộp đơn tài xế cho Triệu Lệ Bình, ngờ Triệu Lệ Bình chọn giữa nhiều tài xế lão luyện.
“Còn là thằng ăn bám vô tích sự !
Không khả năng kiếm tiền thì thôi , bây giờ râu ria lồm xồm, bụng phệ như m.a.n.g t.h.a.i bốn năm tháng , thấy nó là thấy phiền.
Đáng ghét nhất là sáng nay nó còn dám lớn tiếng với !
Em gái nó học đại học cũng là tiêu tiền của nhà chúng , bây giờ nó kiếm tiền cũng là dựa nhà chúng nuôi.
Không ai cho nó cái thể diện đó, dám đối xử với bằng thái độ tồi tệ như !”
Triệu Lệ Bình tuôn một tràng với Viên Tiểu Nhạc, chồng Khương Thần còn gì .
“Chị Bình vì một như mà tức giận, đáng !
Lát nữa em đưa chị mua sắm, em để ý một chiếc đồng hồ, chị Bình mắt thẩm mỹ độc đáo, giúp em chọn nhé.”
“Được thôi! Không thành vấn đề! lát nữa em đút cho chị ăn đấy!”
Triệu Lệ Bình bĩu môi, vẻ vô cùng ấm ức, cần an ủi.
Viên Tiểu Nhạc lộ vẻ mặt thương hoa tiếc ngọc.
“Bữa sáng của hai vị đây ạ.”
Thấy nhân viên phục vụ tới, Viên Tiểu Nhạc nhận lấy món tráng miệng bữa ăn.
“Nào chị Bình ăn một miếng !”
Ăn một miếng bánh ngọt do Viên Tiểu Nhạc đút, tâm trạng Triệu Lệ Bình lập tức lên hơn nửa.
“Vẫn là Tiểu Nhạc nhà thương chị, như cái khúc gỗ nhà , chẳng chút phong tình nào.
Cửa hàng là tiệm bữa sáng cao cấp mới mở, bạn bè giới thiệu, hương vị ngon. Nào Tiểu Nhạc, chị cũng đút em một miếng.”
Ăn xong món Triệu Lệ Bình nhét miệng, Viên Tiểu Nhạc l.i.ế.m sạch những vụn thức ăn quanh miệng.
“Vẫn là chị Bình chu đáo! Ngon thật, chị Bình gì cũng gu cả.”
Viên Tiểu Nhạc ăn nịnh hót Triệu Lệ Bình.
“Nhìn thấy em là chị vui ! Chẳng về cái nhà chút nào!”
“Vậy thì đừng về, tối nay em sẽ ở bên chị Bình!”
Mười mấy phút , hai ăn uống no nê hài lòng tính tiền.
“Xin chào, tổng cộng của quý khách là 1880 tệ.”
Triệu Lệ Bình thoải mái quẹt thẻ.
Ăn sáng xong hai liền đến trung tâm thương mại cao cấp nhất Giang Thành.
“Chị ơi, chính là chiếc đồng hồ , chị thấy thế nào?”
“Được đấy, em thích ?”
Viên Tiểu Nhạc , tỏ ý thích.
“Nhân viên, gói chiếc đồng hồ , lấy!”
Nói đưa thẻ ngân hàng qua.
“Vâng ạ!”
Nhân viên trong lòng mừng như nở hoa, chiếc đồng hồ giá sáu con , chỉ riêng tiền hoa hồng là một khoản thu nhập nhỏ.
Hơn nữa, cô tốn một lời nào bán chiếc đồng hồ một cách thuận lợi.
Cô thực sự mong nhiều khách hàng như hơn nữa.
“Chị ơi! Đắt quá, em thể để chị trả tiền ! Để em quẹt thẻ của em!”
Viên Tiểu Nhạc giả vờ diễn kịch, nhưng trong lòng vui như nhân viên bán hàng.
“Thẻ quẹt xong ạ, đây là chiếc đồng hồ của quý khách.”
Nhân viên hai tay đưa cho Triệu Lệ Bình chiếc đồng hồ hiệu trị giá chín mươi vạn tệ đóng gói tinh xảo.
“Tặng cho em! Cầm lấy!”
“Cảm ơn chị Bình!”
Anh nhận lấy chiếc đồng hồ từ tay Triệu Lệ Bình, ghé sát tai cô thì thầm vài câu.
Triệu Lệ Bình xong, rạng rỡ, vẻ mặt hạnh phúc.
Phố ẩm thực.
Khương Thần dẫn theo con gái và em gái bàn ăn vỉa hè, dùng bữa sáng dân dã.
Cả con phố đều là những quán ăn vặt vỉa hè ngoài trời, chủ quán dù mặt bằng đều bày bàn ghế bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuc-cung-noi-dau-tim-cua-thieu-soai-chien-truy-tinh-duoi-ai/chuong-12.html.]
Các món ăn vặt ở đây rẻ ngon, lòng dân bình thường.
“Chủ quán ơi, bàn bọn cháu hết bao nhiêu ạ!”
“Hai tô hoành thánh, hai lồng bánh bao nhỏ, tổng cộng 32 tệ.”
Khương Thần nhanh tay thanh toán em gái.
“Anh! Em xin ! Hôm nay là tại em mà với chị dâu cãi !”
Khương Diễm áy náy .
“Chuyện sáng nay liên quan đến Diễm Diễm, em đừng lúc nào cũng nghĩ chuyện là của em!
Cô là thế nào, mày lẽ nào ? Em đừng nghĩ gì cả, mau !”
Khương Thần đợi em gái thêm, giục cô .
Bệnh viện Trung tâm thành phố.
Trong phòng bệnh, một bác sĩ Đông y giàu kinh nghiệm đang hướng dẫn châm cứu cho một nhóm bác sĩ thực tập.
Dưới sự hướng dẫn của thầy thực tập, Khương Diễm tiến hành châm cứu cho bệnh nhân.
Vì mãi lo lắng cho trai, Khương Diễm chút lơ đễnh.
“Khương Diễm, em châm cứu cho bệnh nhân kiểu gì , mấy huyệt đạo đều châm lệch !” Thầy thực tập nghiêm mặt .
Mộ Hiểu Dung vỗ vai bạn , hiệu cô lùi , để châm.
May mắn , Mộ Hiểu Dung tay nghề châm cứu , giúp Khương Diễm thoát một trận mắng té tát.
“Khương Diễm, gặp chuyện gì ?” Tiêu Bạch nhỏ giọng hỏi.
“ !”
“Thật sự ư?”
“Thật sự .”
Tiêu Bạch Khương Diễm đang lơ đễnh, lo lắng, nhưng Khương Diễm nhiều, nên hỏi thêm gì.
Sau khi châm cứu xong cho bệnh nhân, Mộ Hiểu Dung kéo Khương Diễm hành lang.
“Cậu ? Bình thường tay nghề của chuẩn xác, hôm nay mất tập trung thế?”
“Sáng nay trai và chị dâu cãi , cứ nghĩ đến cuộc sống của là thấy khó chịu.”
“Hóa là chuyện của , cứ tưởng cái gã nhà giàu mới nổi bắt nạt chứ.”
Biết Khương Diễm chồng ‘hờ’ của bắt nạt, Mộ Hiểu Dung cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Đợi cháu gái học mẫu giáo, bảo tìm một công việc , đàn ông sự nghiệp dựa dẫm ai thì mới thể ngẩng cao đầu .
Cái tính cách như chị dâu , bất lợi cho hôn nhân của hai …”
“Hiểu Dung đúng, hồi đó cả nhà chị dâu cho , giờ thì chị dâu ghét bỏ .”
“Anh , vài tháng nữa Huệ Huệ thể mẫu giáo, sẽ tìm một công việc, nhà chị dâu ai can thiệp cũng vô ích.”
Mộ Hiểu Dung xong, cũng bức xúc cho Khương Thần.
“Anh tuy ở rể nhà họ Triệu, nhưng bao giờ ý định ăn bám chị dâu .
Chị dâu thì một mặt bắt ở nhà chăm sóc con cái, một mặt chê kiếm tiền nuôi gia đình, thật là quá đáng!”
Hai trò chuyện vài câu phòng khám.
Sáu giờ hai mươi phút tối.
Khương Diễm đến Cẩm Tú Thịnh Cảnh, khi đang dựng xe đạp điện thì thấy chiếc BMW mà cô từng đ.â.m , xem Tiêu về .
Cô liên tưởng đến chiếc Rolls-Royce b.ắ.n bùn lên cô sáng nay ở cổng bệnh viện, cái nhà vô duyên đó cũng họ Tiêu.
Cô tự nhủ, cái thiếu gia họ Tiêu với Tiêu kết hôn chớp nhoáng với cô chắc chắn quan hệ gì.
Chiếc BMW cũng khá hợp với phận nhà giàu mới nổi của Tiêu Chiến.
Cô suy nghĩ một lát nhanh chóng lên lầu, cửa thấy Tiêu Chiến đang sofa phòng khách xem điện thoại.
“Tiêu về ạ?”
“Ừm!”
Tiêu Chiến lạnh lùng sofa, ngẩng đầu lên, bộ sự chú ý dồn điện thoại.
“Cô Khương về , trong nồi canh hầm cho bà cụ, lát nữa là , cô và Tiêu chờ một chút nhé.”
Giọng dịu dàng của dì Ôn vọng từ nhà bếp.
“Vâng ạ! Dì Ôn.”
Khương Diễm đáp lời dì Ôn, đến bên cạnh Tiêu Chiến.
Mèo con Kute
“Tiêu , em hỏi một ạ?”
“Ừm, !”
Vẻ mặt Tiêu Chiến vẫn thờ ơ, hứng thú với mà Khương Diễm hỏi.
“Thiếu gia họ Tiêu của nhà họ Tiêu, giàu nhất Giang Thành, ?”
Tiêu Chiến đang bình tĩnh xem điện thoại, lập tức cất điện thoại .
Đôi mắt lập tức trở nên sáng ngời và sâu thẳm, chằm chằm Khương Diễm.