“Cục cưng nơi đầu tim của Thiếu soái Chiến (Truy tình đuổi ái)” - Chương 109: Thật muốn ôm cô ấy
Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:51:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh hai, chúng về nhà cũ , sáng nay bà nội gọi điện cho em vẻ lo lắng cho !"
Tiêu Kế Bắc khi kết thúc cuộc gọi với Tiêu Chiến sáng nay thì nhận điện thoại của bà nội, cụ lo lắng cho trai , lúc đó cụ hỏi trai gặp chuyện gì .
Mèo con Kute
Anh an ủi bà nội vài câu, hứa nửa tiếng sẽ đưa trai đến gặp bà nội.
"Ừm ừm! Tối qua hứa với bà nội là sẽ về nhà cũ ..."
Tiêu Chiến đến đây thì dừng , cho các vệ sĩ trở về vị trí của họ, nhanh chóng lên xe của .
Chiếc xe di chuyển năm mươi mét thì thấy một chiếc Rolls-Royce đậu nhà cũ của bà nội, liếc biển xe là đó là xe của Cung gia.
Bên trong nhà cũ của Tiêu gia, Khương Diễm và Kiều Hải Lan đang trò chuyện với Tiêu lão phu nhân.
"Thông gia, còn định khi nào khỏe hơn sẽ thăm Diễm Diễm, hai đến thăm thế , hai khiến bà già càng cảm thấy áy náy hơn!"
Tiêu lão phu nhân chính cháu dâu hiến tủy cho , lòng bà vô cùng ơn, bà từ chối cháu trai chăm sóc, ở bên bà, lệnh cháu trai nhất định ở bên cháu dâu, chăm sóc cho Khương Diễm.
Vì , kể từ khi Tiêu Chiến đưa Khương Diễm từ bệnh viện về, từng đến thăm bà nội nữa, chỉ gọi điện hỏi thăm bà nội mỗi ngày, mệnh lệnh của bà nội dám trái.
Trong lòng Tiêu Chiến, Khương Diễm một vị trí quan trọng, cô cứu bà nội của , dù tình cảm của họ sâu đậm, nhưng ân tình trong lòng vô cùng nặng.
"Dì Tiêu , dì đừng nghĩ như , Diễm Diễm thể giúp dì, đó là duyên phận của hai . Diễm Diễm thường xuyên kể với con rằng, lúc cô bé mới quen Tiêu Chiến, dì đối xử với cô bé đặc biệt ! Cô bé giúp dì là lẽ đương nhiên.
Hôm , hai chú thím của Tiêu Chiến còn đích đến nhà con để cảm ơn nữa, dì con cũng thấy áy náy lắm! Dì là trưởng bối, chúng con nên đến thăm dì mới !"
Kiều Hải Lan và của Tiêu Chiến, Nghê Mỹ Hoa là bạn , đây cô thường xuyên đến Tiêu gia khách, bà nội của Tiêu Chiến cũng nhiệt tình với cô, thỉnh thoảng còn trò chuyện vài câu.
Cô ngờ bây giờ trở thành thông gia với Tiêu gia, cô sẽ trở thành vợ của Tiêu Chiến, thời gian trôi nhanh, thoáng cái bạn của cô mất hai mươi lăm năm .
Cô đang ngắm căn nhà cũ của Tiêu gia vẫn giữ nguyên vẻ xưa, ngay cả những loài hoa trồng trong nhà vẫn là những loại mà bạn cũ của cô yêu thích, chỉ là cảnh cũ xưa còn.
Cô đang cảm thán sự vô tình của năm tháng, sự biến đổi vô thường của thế sự, ngẩng đầu lên thì thấy Tiêu Chiến đang về phía họ.
"Mẹ! Diễm Diễm! Sao hai đến đây?"
Tiêu Chiến đến mặt Kiều Hải Lan, xuống, ánh mắt cuối cùng dừng Khương Diễm.
Chuyện xảy đêm qua vẫn còn sợ hãi, nếu Triệu Đình thực sự say rượu, mà thật sự xảy chuyện gì đó với , cho dù Khương Diễm sự thật sẽ tha thứ cho , cũng sẽ tha thứ cho chính .
Anh chứng ám ảnh sạch sẽ, là ám ảnh sạch sẽ cả về tinh thần và thể xác, đây bên cạnh một bạn nữ nào, nếu Triệu Đình tính là một thì đó cũng chỉ là bạn chơi từ thời thơ ấu.
Sau khi họ lớn lên, dần xa lánh cô , chỉ là cô vẫn còn ảo tưởng về .
Lần đầu tiên của nhất định là với phụ nữ yêu nhất, sẽ dễ dàng yêu một , một khi yêu là cả đời.
Mặc dù cặp mắt tinh đời như Cung lão gia, nhưng cũng từng nhầm .
Anh chắc chắn Khương Diễm chính là tìm trong kiếp .
"Tiêu Chiến ! Hôm nay chúng đến thăm bà nội của cháu, xem bà khỏe thế nào , đến giờ cháu vẫn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuc-cung-noi-dau-tim-cua-thieu-soai-chien-truy-tinh-duoi-ai/chuong-109-that-muon-om-co-ay.html.]
Kiều Hải Lan Tiêu Chiến và Tiêu Kế Bắc đang cạnh Tiêu Chiến, luôn cảm thấy tâm trạng của hai vẻ sa sút.
Kiều Hải Lan và con gái Khương Diễm, khi ăn sáng, mua quà cáp, liền lái xe đến thăm Tiêu lão phu nhân, hai từ khi nhà cũ Cung gia trò chuyện ngừng với Tiêu lão phu nhân, xem điện thoại, càng chuyện xảy ở Triệu gia.
"Không ạ, chuyện công ty xử lý gần xong , cháu và Kế Bắc cũng đến thăm bà nội thôi!"
Tiêu Chiến trả lời qua loa, ánh mắt thỉnh thoảng dừng Khương Diễm, lúc thật sự ôm cô, ôm mãi rời, thật sự sợ mất cô.
"Bà nội, hôm nay bà uống t.h.u.ố.c ? Bác sĩ đến ?"
Tiêu Chiến quan tâm bà nội, những ngày qua thật sự đến thăm cụ, nhưng cụ chỉ cho phép chăm sóc Khương Diễm, cho về nhà cũ trong mười ngày.
"Bà uống ! Bác sĩ cũng đến ! Cháu cần bận tâm đến bà! Phải quan tâm Diễm Diễm nhiều hơn!"
Tiêu lão phu nhân vẫn câu đó, chỉ là bà nhắc đến chuyện cháu trai tại tối qua về ở, bởi vì bà nhận , cháu trai bà dường như chuyện gì đó tiện mặt con Kiều Hải Lan.
Bà lão là thế nào, sống đến hơn tám mươi tuổi, trải qua bao thăng trầm của thế gian, bao nhiêu, mỗi ánh mắt của cháu trai đều thoát khỏi mắt bà.
"Mẹ! Hôm nay con Diễm Diễm dạo cùng con, tối con sẽ đưa cô về!"
Tiêu Chiến lúc chờ đợi thêm một phút nào nữa, đưa cô rời , nắm tay cô khắp nơi, sống trong thế giới chỉ hai .
"Được thôi! Các con !"
Kiều Hải Lan nhận Tiêu Chiến chuyện trong lòng, chỉ là cô đó là chuyện gì, vì con rể , cô cũng sẽ hỏi.
"Bà nội! Bà tự chăm sóc bản nhé! Tối cháu sẽ về ở với bà!"
Tiêu Chiến xong, nắm tay Khương Diễm kéo ngoài.
Tiêu Kế Bắc: Anh hai em thì ? Em nên đây?
Hôm nay Tiêu Kế Bắc vốn định nhờ chị dâu giúp đỡ, cho mặt Hiểu Dung, sinh là công tử nhà giàu, đó là mệnh của , của mà!
Thế nhưng cả gia đình Hiểu Dung đều phản đối hai họ ở bên , chỉ vì họ cảm thấy Tiêu gia cao thể với tới.
Tiêu Kế Bắc sầu muộn bao!
Khương Diễm Tiêu Chiến kéo lên xe, chiếc xe phóng nhanh, cô giật thon thót hét lên: "Anh mau chậm , em còn c.h.ế.t! Chứng chỉ hành nghề bác sĩ của em còn thi xong !"
Tiêu Chiến tiếng kêu của cô vợ nhỏ khóe miệng nhếch lên, tốc độ xe nhanh chóng giảm xuống, hóa Khương Diễm của quý trọng mạng sống như , trong khoảnh khắc sinh tử còn nghĩ đến chứng chỉ hành nghề bác sĩ!
Anh ước gì cô rằng cô còn mặc váy cưới gả cho ! Tuy nhiên, tin rằng nhất định thể việc khiến cô khi gặp khó khăn sẽ nghĩ đến đầu tiên.
Chiếc xe chạy hai mươi phút thì đến khu nghỉ dưỡng của Tiêu gia.
Anh xuống xe, lịch lãm mở cửa xe cho cô, ngay khoảnh khắc cô bước xuống, ôm lấy cô, im lặng vài phút mới buông tay, đóng cửa xe, nắm tay cô, cùng về phía .
Khương Diễm Tiêu Chiến im lặng, cảm nhận nội tâm đang yếu đuối, cô rốt cuộc xảy chuyện gì, cô cũng hỏi, chỉ im lặng ở bên .