Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Con Cờ Thứ Mười Hai - 5

Cập nhật lúc: 2025-05-10 14:01:00
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 5: Đêm Mưa và Tầng Hầm Khóa Kín

Chiếc xe đưa An Yên đến một quán cà phê nhỏ, nằm khuất trong một con hẻm yên tĩnh. Luật sư Hoàng gọi hai tách cà phê, rồi bắt đầu câu chuyện của mình.

"An Yên, cháu có biết tại sao gia đình họ Diệp lại nhận nuôi cháu không?" Luật sư Hoàng hỏi, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cô.

An Yên lắc đầu. Cô đã từng hỏi bà Diệp về chuyện này, nhưng bà chỉ nói rằng gia đình họ Diệp muốn giúp đỡ một đứa trẻ mồ côi.

"Sự thật không đơn giản như vậy. Cha mẹ ruột của cháu là những người rất quan trọng. Họ từng là đối tác kinh doanh của gia đình họ Diệp, nhưng sau đó đã xảy ra mâu thuẫn nghiêm trọng. Cha mẹ cháu đã phát hiện ra những bí mật đen tối của gia đình họ Diệp, và họ đã quyết định tố cáo những bí mật đó với pháp luật." Luật sư Hoàng nói, giọng nói trầm xuống.

An Yên kinh ngạc. Cô không thể tin rằng gia đình họ Diệp lại có những bí mật đen tối.

"Vậy... vậy vụ tai nạn xe hơi của cha mẹ cháu..." An Yên lắp bắp.

"Đúng vậy. Vụ tai nạn đó không phải là tai nạn ngẫu nhiên. Nó đã được dàn dựng một cách tỉ mỉ. Gia đình họ Diệp đã thuê người ám sát cha mẹ cháu, để bịt miệng họ." Luật sư Hoàng nói.

An Yên cảm thấy một cơn choáng váng ập đến. Cô không thể tin rằng gia đình mà cô đã tin tưởng và yêu thương lại là những kẻ g.i.ế.c người.

"Tại sao... tại sao họ lại nhận nuôi cháu? Nếu họ muốn g.i.ế.c cha mẹ cháu, tại sao họ lại không g.i.ế.c luôn cả cháu?" An Yên hỏi, giọng nói run rẩy.

"Đó là một câu hỏi hay. Theo những gì tôi biết, Diệp Tinh, cô con gái của gia đình họ Diệp, đã thuyết phục cha mẹ mình nhận nuôi cháu. Cô ta có lý do riêng của mình, lý do mà tôi vẫn chưa thể hiểu rõ." Luật sư Hoàng nói.

An Yên cảm thấy một sự bất an dâng trào trong lòng. Cô biết rằng Diệp Tinh là một người rất thông minh và khó đoán. Cô không thể hiểu được những gì đang diễn ra trong đầu cô ấy.

"Tôi... tôi phải làm gì bây giờ?" An Yên hỏi.

"Cháu phải cẩn thận. Cháu đang sống trong hang sói. Gia đình họ Diệp sẽ không để cháu yên, nếu họ biết cháu đã biết sự thật. Cháu phải thu thập chứng cứ, tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài. Tôi sẽ giúp cháu, nhưng cháu phải hứa với tôi rằng cháu sẽ không hành động một cách thiếu suy nghĩ." Luật sư Hoàng nói.

An Yên gật đầu. Cô hứa với luật sư Hoàng rằng cô sẽ cẩn thận và sẽ không làm bất cứ điều gì gây nguy hiểm cho bản thân.

Sau cuộc gặp gỡ với luật sư Hoàng, An Yên trở về nhà với tâm trạng rối bời. Cô không biết phải đối mặt với gia đình họ Diệp như thế nào. Cô không biết phải tin tưởng ai.

Đêm đó, trời mưa rất to. Sấm chớp rền vang, khiến cả căn biệt thự rung chuyển. An Yên không thể nào ngủ được. Cô cứ trằn trọc mãi trên giường, suy nghĩ về những điều mà luật sư Hoàng đã nói.

Bất chợt, cô nghe thấy một tiếng động lạ phát ra từ tầng hầm. Tầng hầm là một nơi cấm kỵ trong căn biệt thự. Bà Diệp từng nói rằng tầng hầm chứa đầy những đồ vật cũ kỹ, không có giá trị gì, nên không ai được phép xuống đó.

Tuy nhiên, An Yên cảm thấy tò mò. Cô muốn biết điều gì đang ẩn giấu trong tầng hầm. Cô quyết định sẽ xuống đó xem thử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/con-co-thu-muoi-hai/5.html.]

Cô lén lút ra khỏi phòng, đi xuống cầu thang. Cô cẩn thận mở cánh cửa dẫn xuống tầng hầm, và một mùi ẩm mốc xộc thẳng vào mũi cô.

Tầng hầm tối om, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn pin trên tay An Yên. Cô chậm rãi bước xuống, cẩn thận quan sát xung quanh.

Cô nhìn thấy những thùng carton cũ kỹ, những món đồ nội thất đã hỏng hóc, và những bức tranh đã phai màu. Tất cả đều phủ đầy bụi bặm và mạng nhện.

Khi cô đi sâu vào bên trong tầng hầm, cô chợt nhìn thấy một cánh cửa khóa kín. Cánh cửa được làm bằng thép, rất chắc chắn. Trên cánh cửa có một tấm biển nhỏ, ghi dòng chữ "Cấm vào".

An Yên cảm thấy tò mò hơn bao giờ hết. Cô muốn biết điều gì đang ẩn giấu sau cánh cửa này. Cô cố gắng mở cánh cửa, nhưng không được. Cánh cửa đã bị khóa chặt.

Cô quyết định sẽ tìm cách mở cánh cửa này. Cô lục lọi trong túi áo, tìm thấy một chiếc kẹp tóc. Cô cẩn thận đưa chiếc kẹp tóc vào ổ khóa, xoay nhẹ.

Mất một lúc, cuối cùng chiếc khóa cũng mở ra. An Yên thở phào nhẹ nhõm, mở cánh cửa ra.

Bên trong căn phòng là một cảnh tượng khiến cô kinh hãi. Căn phòng được trang trí như một văn phòng làm việc. Trên bàn làm việc có một chiếc máy tính, một vài cuốn sách, và một tập tài liệu dày cộp.

Trên tường treo đầy những bức ảnh và bản đồ. Nhưng điều khiến An Yên kinh hãi nhất là những bức ảnh chụp cô, từ khi cô còn bé cho đến khi cô trưởng thành.

An Yên cảm thấy như mình đang bị theo dõi, bị rình rập. Cô không biết ai đã chụp những bức ảnh này, và tại sao họ lại chụp cô.

Cô tiến lại gần bàn làm việc, mở tập tài liệu ra. Cô bắt đầu đọc từng trang một.

Tập tài liệu chứa đựng những thông tin chi tiết về cuộc đời của cô, từ khi cô còn sống với cha mẹ ruột, cho đến khi cô được gia đình họ Diệp nhận nuôi. Cô đọc được những thông tin về vụ tai nạn xe hơi của cha mẹ cô, về những bí mật đen tối của gia đình họ Diệp.

Và cô cũng đọc được những thông tin về Diệp Tinh, về vai trò của cô ấy trong tất cả những chuyện này.

An Yên cảm thấy một cơn tức giận trào dâng trong lòng. Cô không thể tin rằng Diệp Tinh lại là một kẻ tàn nhẫn và xảo quyệt như vậy.

Bất chợt, cô nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài. Cô vội vàng tắt đèn pin, nấp sau bàn làm việc.

Cánh cửa phòng mở ra, và Diệp Tinh bước vào. Trên tay cô ấy cầm một chiếc đèn pin.

"Tôi biết ngay là cô sẽ đến đây mà, An Yên." Diệp Tinh nói, giọng nói lạnh lùng.

An Yên run rẩy. Cô biết rằng cô đã bị phát hiện.

 

Loading...