Cô Dâu Đã Chết - Chương 30: Món quà

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-02 13:38:34
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Vận nhắn tin, hào hứng chia sẻ bất ngờ mà bạn trai cô tạo cho cô.

 

trong bóng tối, nghiêm túc trả lời: "Wow! Ngọt ngào quá! Vui quá! Chúc mừng nhé!"

 

Có m.á.u dính màn hình điện thoại.

 

lười lau.

 

.

 

Tống Vũ xót , là vì vết thương của quá nông. Nếu rạch nó sâu hơn một chút, sâu hơn nữa, xót ?

 

lập tức dùng sức hơn để xé vết thương cổ tay. Mỗi một chút, đều mang theo hy vọng.

 

"Cô hàng xóm?"

 

Giọng Thời Ngộ vang lên xuyên qua cánh cửa bí mật.

 

Hết đến khác.

 

Mang theo sự dịu dàng.

 

Mang theo sự quan tâm.

 

đột nhiên tỉnh táo , buông tay xuống, dậy đá tung cánh cửa bí mật: "Gọi cái gì đấy?"

 

Hắn ngẩng mắt , giọng trầm khàn: "Hai ngủ với ?"

 

mỉm : " , mấy hiệp liền đấy, kỹ thuật của chú đỉnh lắm luôn."

 

Thời Ngộ liếc vết thương cổ tay , nhếch môi: "Đầu tiên hãy xử lý vết thương ."

 

Tức đến nỗi vung tay đ.ấ.m nát đầu , nhưng cánh tay còn sức, chỉ đành nghiến răng mở hộp thuốc.

 

" giúp cô nhé?" Thời Ngộ ân cần .

 

"Cút."

 

Sau hôm đó, Tống Vũ bắt đầu trả lời tin nhắn, điện thoại của .

 

tươi như hoa đến bệnh viện đón tan , nhưng coi như vô hình.

 

cố tình ôm tay , tiện tay hất , cả suýt nữa bay đập tường.

 

Trên đời đàn ông ương bướng đến chứ!?

 

Một cô gái thầm yêu nhiều năm chủ động sà lòng, dựng lên một lớp rào chắn như đối xử với kẻ thù.

 

Có gan thích , nhưng gan ở bên .

 

Được, nếu thèm để ý đến , thì cũng thèm để ý đến , xem ai dai sức hơn ai.

 

Nửa tháng , chán nản thừa nhận, thực sự thể đấu .

 

Năm đó Tống Vũ dứt khoát ngăn ở cửa nhà , từ đó xa lánh suốt ba năm. Giờ đây chỉ là nửa tháng liên lạc, đối với chỉ là chuyện nhỏ.

 

Kiếp đầu, thậm chí còn thể thản nhiên đến dự đám cưới của .

 

"Đàn ông các chẳng ai cả." trừng mắt Thời Ngộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-da-chet/chuong-30-mon-qua.html.]

 

"Vậy thì trút hết cơn giận lên ." Thời Ngộ .

 

"Được thôi."

 

rút một con d.a.o găm nhỏ, dứt khoát rạch hai đường má trái .

 

Trên khuôn mặt trắng bệch của Thời Ngộ ngay lập tức xuất hiện một dấu X đỏ tươi. Máu từ vết thương từ từ chảy xuống, dường như cảm thấy chút đau đớn nào, ngước mắt một lời.

 

"Đây là dấu ấn." . "Dấu ấn của một kẻ tàn phế."

 

"Cũng là dấu hiệu thuộc về cô." Nụ của Thời Ngộ mang theo sự mê đắm.

 

Thuộc về ?

 

Ai thèm chứ?

 

"Anh trông ghê tởm thật." nhíu mày.

 

Nụ nhếch môi Thời Ngộ từ từ hạ xuống, ánh mắt xuống sàn nhà.

 

Ừm, tâm trạng hơn .

 

tiện tay gửi cho Tống Vũ tin nhắn đầu tiên trong nửa tháng qua: "Chú ơi, bóng đèn nhà em đột nhiên hỏng , xung quanh tối om, em sợ quá."

 

Cứ tưởng Tống Vũ sẽ phớt lờ như khi, nhưng đầy năm giây nhận tin nhắn trả lời của : "Đợi ở nhà ."

 

Xem cuộc chiến tranh lạnh nửa tháng cũng vô ích, ít nhất cũng khiến Tống Vũ bớt giận .

 

Thế là lập tức tắm, đốt hương, chiếc váy ngủ quyến rũ, bày rượu vang đỏ và hoa .

 

Lâu ngày gặp thêm chút men say, , tin Tống Vũ còn thể chống cự .

 

Chuông cửa reo đúng giờ.

 

nhanh chóng chạy mở cửa, suýt ngã lòng Tống Vũ, rạng rỡ: "Anh đến ."

 

Tống Vũ đưa tay đỡ , liếc chiếc váy đang mặc, nhíu mày dời mắt chỗ khác: "Không lạnh ?"

 

Lạnh gì mà lạnh, lát nữa còn cởi hết mà.

 

thuận thế khoác tay , mật kéo nhà như một bà chủ lầu xanh chuyên nghiệp.

 

Bây giờ còn ngại ngùng nữa. Càng ngại thì đàn ông càng chạy, cứ mặt dày một chút thì khả năng thắng cao hơn.

 

Tống Vũ dùng một động tác thuần thục hơn để rút tay , tâm ý lo sửa bóng đèn. Chưa kịp để phản ứng , sửa xong .

 

Người đàn ông nhanh nhẹn thật đấy.

 

Nghĩ đến Thời Ngộ ở cánh cửa bí mật đang chờ xem bẽ mặt, vội vàng chặn Tống Vũ đang định rời khỏi phòng ngủ, lấy lòng với : "Anh vất vả , em mời uống rượu nhé!"

 

"Không cần." Tống Vũ biểu cảm lạnh nhạt. "Anh bao giờ uống rượu, em cũng uống ít thôi."

 

"Đây là rượu em đặc biệt mua cho , đắt lắm đấy, uống với em một chút mà." sáp gần .

 

Tống Vũ im lặng, yên tại chỗ động đậy.

 

nhón chân lên, đưa tay ôm lấy cổ , cơ thể áp sát . Nhịp tim đập nhanh của , xuyên qua chiếc váy ngủ của và áo sơ mi của , rõ ràng truyền đến cho đối phương.

 

 

Loading...