Cố Đại Sư Xuyên Không Rồi! - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:09:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên hắn lần này vừa nói xong liền bị vả mặt. Từ Thanh Thiển nói cho bọn họ: "Đây không phải là huyết tương nhân tạo, đúng là m.á.u thật."

"Máu thật?" Đạo diễn trừng lớn mắt.

Từ Thanh Thiển giải thích: "Không phải m.á.u người, là m.á.u gà. Ngày đó Lý Tuấn đem cái vò mang về, đúng lúc đạo diễn đang chê cái vò thầy đạo cụ chuẩn bị không đủ phong cách cổ xưa, lại liếc trúng cái vò trong tay Lý Tuấn, bảo hắn cống hiến ra làm đạo cụ."

"Lý Tuấn vì nịnh nọt đạo diễn, không chỉ đưa cái vò, còn thêm mắm thêm muối kể lại sự kiện quỷ dị lúc nhặt được cái vò. Đạo diễn lập tức nảy ra linh cảm, thay đổi kịch bản gốc một phen, lại cảm thấy để giày thêu không chưa đủ đáng sợ, đúng lúc ngày đó đoàn phim hết huyết tương nhân tạo, đạo diễn bèn cho người sang thôn bên cạnh xin một bát m.á.u gà."

Cố Sanh nghe đến đây, cuối cùng nhẹ gật đầu, ra hiệu nàng không cần nói nữa.

"Máu gà khu quỷ, nhưng ở một số thời khắc đặc biệt, cũng có thể kích phát oán khí của quỷ. Hồn phách lệ quỷ bám vào trên giày thêu, dùng m.á.u gà ngâm giày thêu chính là chọc giận nàng, đồng thời phá hủy phong ấn."

Từ Thanh Thiển bị lời nàng nói làm sửng sốt một chút, ngập ngừng mở miệng: "Có ý gì vậy? Cố Đại Sư."

Cố Sanh không trả lời, lại hỏi nàng: "Các ngươi vào ban đêm có từng gặp chuyện bất thường không?"

Mặt Từ Thanh Thiển hơi tái đi, một lát sau, nàng nhẹ gật đầu: "Ừm, vào ban đêm, ta liền mơ thấy một nữ quỷ mang giày thêu hoa, dọa ta cả đêm không ngủ ngon. Đáng sợ hơn là, sáng hôm sau thức dậy, ta phát hiện mọi người đều có vẻ không ổn."

"Lúc bọn họ nói chuyện phiếm, ta nghe lỏm được, phát hiện ra mọi người tối đó đều mơ cùng một giấc mơ. Hơn nữa, đêm hôm sau, tất cả chúng tôi lại mơ giấc mơ y hệt, mà còn là tiếp nối giấc mơ đêm trước đó. Cơn ác mộng đó kéo dài nửa tháng, đạo diễn của chúng tôi cuối cùng không chịu nổi, kết thúc công việc qua loa rồi rời đi. Nói cũng lạ, sau khi rời đi, ta không còn mơ thấy giấc mơ kiểu đó nữa. Chuyện ở đó quá quỷ dị, nên sau khi về, ta không còn liên lạc với bất kỳ ai trong đoàn làm phim nữa."

Đạo diễn nghe xong trợn trắng mắt: "Bảo sao lúc đó ngươi do dự mấy ngày? Hóa ra còn có chuyện này à!"

Từ Thanh Thiển nghe vậy, cười có chút xấu hổ. Lúc nàng thấy danh sách diễn viên tham gia, vốn không định đến, nhưng nghĩ đến đạo diễn Vương Gia, cuối cùng vẫn không muốn bỏ lỡ cơ hội lần này.

Không ngờ mới quay được mấy ngày đã xảy ra chuyện thế này.

Nàng lại liên tiếp gặp ác mộng mấy ngày nay, hơn nữa lần này không chỉ là mơ, nàng thậm chí hai lần gặp nữ quỷ đó ở phim trường, mang đôi giày thêu rỉ máu, lướt về phía mình, m.á.u đỏ tươi tí tách nhỏ xuống, mang theo mùi tanh khó ngửi.

Nàng thực sự sợ hãi, cũng đã nghĩ thông suốt, không có gì quan trọng hơn mạng sống, cho nên dù có bỏ lỡ phim của Vương Gia cũng đành chịu.

Nói xong mọi chuyện, xác định Cố Sanh không còn gì muốn hỏi, Từ Thanh Thiển liền nói với Vương Gia về chuyện muốn hủy hợp đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dai-su-xuyen-khong-roi/chuong-41.html.]

Vốn dĩ đã bắt đầu quay phim, diễn viên đột ngột rút lui là phải trả không ít phí vi phạm hợp đồng. Nhưng chuyện này quá quỷ dị, Vương Gia cũng là người tin vào chuyện ma quỷ, có thể hiểu được khó xử của nàng, cuối cùng nói sẽ hẹn người đại diện của nàng để bàn bạc kỹ lưỡng sau.

Từ Thanh Thiển rất cảm kích, lúc rời đi nhìn Cố Sanh một cái, hỏi: "Cố Đại Sư, ta nghe nói các vị đại sư như ngài đều có phù bình an, có thể xin ngài cho ta một lá được không?"

Phù bình an? Trong đầu Cố Sanh lập tức nghĩ đến một món đồ, nhưng không phải phù bình an, mà là miếng ngọc bội pháp khí nàng tự làm trước đó.

Xét về hiệu quả, pháp khí đó chắc chắn hữu dụng hơn phù bình an nhiều, nhất là trong tình huống nàng đã chọc phải lệ quỷ.

Vì vậy Cố Sanh không trực tiếp đồng ý, chỉ nói với nàng: "Phù bình an gặp phải lệ quỷ tấn công thì vô dụng, ta có một pháp khí phòng hộ, nhưng không thể cho không ngươi, chỉ có thể bán."

"Bán?" Từ Thanh Thiển sửng sốt một chút, có lẽ không ngờ giới huyền học lại thực tế như vậy, những thứ này còn phải bán. Tuy nhiên, những suy đoán trước đó của Cố Sanh khiến Từ Thanh Thiển khá tin tưởng nàng.

Nói đúng hơn, nàng cũng chỉ có thể tin tưởng Cố Sanh, vì ngoài ra, nàng không còn cách nào khác.

"Bán cũng được, Cố Đại Sư, pháp khí đó bao nhiêu tiền? Ta mua."

Cố Sanh thấy nàng thẳng thắn như vậy, cộng thêm thích tính cách cởi mở của tiểu cô nương này, nên cũng không hét giá cao, chỉ lấy nàng 200. 000.

Từ Thanh Thiển nhận lấy ngọc bội từ tay Cố Sanh, liền biết mình không bị hố. Chất liệu ngọc bội đó không tệ, tuy không phải cực phẩm, nhưng giá trị ít nhất cũng phải hơn mười vạn. Riêng miếng ngọc bội đã hơn mười vạn, thêm vào trận pháp khắc bên trên, 200. 000 thật sự không tính là nhiều.

Từ Thanh Thiển cảm ơn Cố Sanh, cầm pháp khí lên xe của người đại diện rời đi.

Mạnh Thiên Tề nãy giờ vẫn luôn quan sát, thấy Cố Sanh nói lấy ra một món pháp khí tự làm bán cho Từ Thanh Thiển, vốn định chế nhạo, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lẽo của Cố Sanh liếc qua mình, không hiểu sao hắn đột nhiên thấy sợ.

Vì sợ nên Mạnh Thiên Tề nhất thời không kịp xen vào, giao dịch giữa Cố Sanh và Từ Thanh Thiển đã hoàn tất. Chờ hắn phản ứng lại thì đã thấy Từ Thanh Thiển cầm một miếng ngọc bội trong tay.

Nghe Cố Sanh nói đó là pháp khí, trong lòng hắn thực ra rất khinh thường, bởi vì hồi nhỏ hắn từng được người nhà dạy quy trình chế tạo pháp khí nhưng không học được. Sau này hắn mới biết, chế tác pháp khí ngoài việc khắc họa pháp trận thích hợp, còn phải truyền linh khí vào mới thật sự xem như hoàn thành pháp khí.

Nhưng nói thì dễ, làm lại khó như lên trời. Dẫn linh phù cổ xưa sớm đã thất truyền, thêm vào nhiều hạn chế khác cùng vấn đề thiên phú, giới huyền học đã rất ít người có thể chế tạo pháp khí. Ngay cả trong nhà hắn, cũng chỉ có mấy vị thúc thúc có thể miễn cưỡng làm ra, mà hiệu quả còn kém xa trước kia.

Cho nên Mạnh Thiên Tề thật sự không tin Cố Sanh có thể làm ra pháp khí, bây giờ thấy nàng lấy ra, cũng chỉ nghĩ nàng tùy tiện khắc gì đó lên ngọc bội rồi đem bán kiếm tiền.

Thấy Từ Thanh Thiển cầm ngọc bội yên tâm rời đi, Mạnh Thiên Tề không nhịn được 'chậc' một tiếng: "Cố Đại Sư thật biết làm ăn, vào lúc nguy hiểm thế này vẫn không quên kiếm tiền."

Loading...