Cố Đại Sư Xuyên Không Rồi! - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-04-26 16:12:12
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không có việc gì, ngươi đi đi." Tiểu Lý khẽ thở phào, gật gật đầu, nhanh chóng xoay người đi ra ngoài, nhưng ngay khoảnh khắc rời đi, lại bị Cố Sanh níu lấy góc áo, "Hôm nay không nên đi ra ngoài, nếu ngươi nhất định phải ra ngoài, thì mang cái này theo đi." Tiểu Lý đưa tay nhận lấy, bên trong là một lá bùa màu vàng. Hắn gật gật đầu, "Tạ ơn." sau đó tùy tiện nhét đồ vật vào túi quần áo, rồi vội vàng rời đi.

Cố Sanh đã nhìn ra, Tiểu Lý này tuy nhiệt tình với mình, nhưng đối với những thứ thuộc loại huyền học thì cũng không mấy tin tưởng. Hoặc có thể nói, là đơn thuần không tin nàng.

Nhưng nàng cũng không để tâm, từ khi đến nơi này, nàng đã nhận đủ nhiều sự chất vấn, đã quen rồi.

Chỉ là lúc nãy nhìn Tiểu Lý nói chuyện, giữa hai hàng lông mày luôn có một luồng hắc khí nồng đậm ngưng tụ, nếu không có cao nhân giúp đỡ, hôm nay chắc chắn có họa sát thân, thậm chí mất mạng.

Cố Sanh cũng là vì thấy lúc hắn chọn phòng ban đầu, một mực nghĩ cho sự an toàn tính mạng của mình, nên mới đưa lá bùa cho hắn.

Còn về việc có cứu được hay không, thì phải xem bản thân hắn có nắm chắc được cơ hội lần này không.

Tiểu Lý cảm thấy hôm nay mình rất xui xẻo, trước kia đoàn làm phim đều không có ai tới, thế mà hôm nay lại đột nhiên tới hai người, còn đúng lúc một trợ lý khác của đạo diễn xin nghỉ, nên dồn hết việc đón người cho hắn.

Người cần đón lại hình như là nhân vật lớn nào đó, ba giờ mới thông báo, lại bắt hắn bốn giờ phải có mặt ở sân bay, hơn nữa còn là tử mệnh lệnh.

Nhìn con đường phía trước tắc nghẽn chật như nêm cối, Tiểu Lý không nhịn được bực bội thầm, chỉ biết bày trò lung tung, tình hình đường sá thế này, có đánh c.h.ế.t hắn cũng không thể đến nơi trong một giờ.

Thời gian từng chút trôi qua, tình hình giao thông vẫn không có chút chuyển biến tốt đẹp nào, nghĩ đến việc về trễ sẽ bị đạo diễn giận dữ mắng mỏ, hắn chỉ cảm thấy cả người khó chịu.

Tiểu Lý tức giận dùng tay đập mạnh xuống tay lái, nhưng mà, ngay lúc hắn cúi đầu rồi lại ngẩng lên, làn đường bên cạnh lại đột nhiên trống không.

Tiểu Lý có chút kinh ngạc, nhưng thấy xe phía sau sắp chen vào, hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, một chân nhấn về phía chân ga, vừa định đạp xuống, bỗng nhiên tay chạm phải cái gì đó, trên đỉnh đầu một cảm giác mát lạnh lóe lên.

Hắn lạnh đến khẽ run rẩy, chân ga chưa kịp đạp xuống, khi chuẩn bị đạp lần nữa, ánh mắt nhìn về phía trước, lập tức sợ đến rùng mình một cái.

Chỉ thấy phía trước trên con đường vẫn tắc nghẽn chật như nêm cối, mà chỗ hắn vừa định lái vào từ bên cạnh lại vừa vặn bị một chiếc xe bồn chặn lại.

Lập tức, một luồng hơi lạnh chạy dọc toàn thân, hắn không nhịn được hít một hơi thật sâu, đáy mắt hiện rõ vẻ sợ hãi không thể che giấu.

Chỉ còn một chút nữa thôi, chỉ cần cú đạp ga vừa rồi nhấn xuống, hắn đã đ.â.m vào xe bồn, dưới xung lực cực lớn, lật xe rò rỉ dầu hoàn toàn có khả năng, nhìn lại xung quanh có biết bao nhiêu xe, nếu thật sự rò dầu gây nổ, đây tuyệt đối sẽ là một vụ nổ liên hoàn kèm theo cháy lớn, hậu quả không thể lường được.

Tiểu Lý vừa căng thẳng, theo thói quen chống tay về sau, lòng bàn tay bỗng nhiên sờ phải vật gì đó, có cảm giác khác lạ.

Hắn liếc nhìn, đó lại là một tấm bùa vàng đã cháy đen, sờ lại vào túi áo, lá bùa vàng Cố Sanh đưa cho hắn lúc trước đã không còn trong túi.

Tiểu Lý không khỏi nghĩ thầm trong lòng, rõ ràng vừa nãy thấy không có xe, chỉ sau khi cảm giác lạnh lẽo trên đỉnh đầu kia xuất hiện, mới nhìn thấy tình hình giao thông trên đường trở lại bình thường...

Lẽ nào, có liên quan đến lá bùa này?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dai-su-xuyen-khong-roi/chuong-31.html.]

**Chương 22: Trào phúng**

Vào ban đêm, Cố Sanh cố ý không ngủ, ngồi trong phòng, chờ nữ quỷ đến, nhưng mà cứ chờ mãi đến năm giờ sáng hôm sau, đến một cái bóng ma cũng không thấy đâu.

Cố Sanh không khỏi hoài nghi tính chân thực của việc phòng 404 có ma ám.

Nhưng trời đã sáng, cho dù thật sự có ma, cũng không phải thời điểm nó xuất hiện. Vì vậy Cố Sanh dứt khoát xuống giường, rửa mặt xong liền ra ngoài chạy bộ buổi sáng.

Chạy bộ buổi sáng xong trở về tắm rửa thay quần áo, lại ăn sáng, nhìn đồng hồ đã 8 giờ 30 phút.

Từ hơn 7 giờ sáng, tầng bốn và tầng năm đã lục tục có người mở cửa phòng rời đi, Cố Sanh nhớ Tiểu Lý hôm qua có nói, tầng bốn và tầng năm hầu như đều là thành viên đoàn làm phim ở.

Cho nên bây giờ họ ra ngoài, hẳn là đi quay phim. Lúc lên lầu trước đó, nàng còn thấy có người xách đạo cụ, xem ra là cả đoàn làm phim đều đã đi.

Vẫn quay phim như thường lệ sao?

Cố Sanh ngồi trong nhà ăn, bàn tay nhỏ trắng nõn cầm một chiếc thìa nhỏ, chậm rãi múc một muỗng cháo đưa vào miệng, ánh mắt không chút gợn sóng, dường như thật sự rất nhàn nhã.

Thực tế thì, Vương Gia hôm qua còn nói hôm nay sẽ thảo luận với nàng, vậy mà hôm nay lại sắp xếp quay phim bình thường từ rất sớm, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi tới.

Rất hiển nhiên, ngoài việc chướng mắt nàng, đồng thời, Vương Gia cũng căn bản không có ý định để nàng xuất hiện.

Cố Sanh đặt thìa xuống, gọi phục vụ viên đến dọn bộ đồ ăn, còn mình thì đi thẳng ra khỏi khách sạn, bắt một chiếc taxi, báo địa chỉ mình đã ghi lại hôm qua.

Nói đùa sao, nàng tốn nhiều thời gian đến Kinh Đô như vậy, không phải chỉ để ở khách sạn hai ngày!

Đến bên ngoài khu dân cư thuê để quay phim, Cố Sanh xuống xe, đi vào đi thang máy, trong thang máy còn có hai tiểu cô nương, trí nhớ của Cố Sanh rất tốt, nhớ rằng đã gặp qua hai người này hôm qua.

Nói cách khác, hai người này là nhân viên đoàn làm phim.

Hai tiểu cô nương ấn tầng mười hai, thấy Cố Sanh đứng hồi lâu không bấm nút, còn nhắc nàng một tiếng.

"Ta cũng đi tầng mười hai." "A? Ngươi đi tầng mười hai à, nhưng tầng mười hai đã bị bao trọn rồi mà?" Một trong hai tiểu cô nương rất ngạc nhiên, vì hai ngày trước nàng có phụ giúp ở hiện trường quay phim, nhưng không hề gặp qua Cố Sanh.

Cố Sanh suy nghĩ một chút, quyết định tạm thời không nói cho họ biết mình đến để làm gì. Bởi vì một khi biết mình đến để xem ma quỷ, nói không chừng hai tiểu cô nương sẽ lập tức giữ khoảng cách với nàng, như vậy không tốt.

"Ta… là diễn viên quần chúng, đến đây làm việc." Cố Sanh lanh trí nghĩ, nhớ tới lần trước khi đoàn làm phim gặp ma, nàng cũng đã dùng thân phận diễn viên quần chúng, giờ dùng lại vừa đúng lúc.

Hai tiểu cô nương nghe vậy, có chút kinh ngạc. Nhưng sau khi thấy Cố Sanh ăn mặc đơn giản và trên người cũng không mang theo bất kỳ thứ gì giống như máy ảnh, liền nhanh chóng chấp nhận lời giải thích này.

Loading...