Tất cả những người này đều là nhân vật quan trọng, giúp Cố Sanh phần nào nắm được tình hình. Thêm vào đó, ngay từ lúc ban đầu chạm mặt nữ quỷ, nàng đã phát hiện trên người nữ quỷ không có sát khí quá sâu đậm, tối thiểu là chưa từng hại c.h.ế.t người, vẫn chưa được tính là lệ quỷ. Hơn nữa, mục tiêu công kích của nàng rất rộng, không nhắm vào một người cụ thể nào mà là toàn bộ đoàn làm phim, cho thấy nàng không kết thù với ai đó riêng lẻ.
"Vậy nàng ta muốn làm gì?" Đạo diễn nghe nàng nói vậy, trong lòng lại càng thêm kỳ quái.
Sau chuyện vừa rồi, năng lực của Cố Sanh thì hắn hoàn toàn không nghi ngờ. Chỉ là không ngờ nàng không đi bắt quỷ mà lại bắt đầu phân tích.
Cố Sanh không đáp lời, quay sang nói với đạo diễn: "Ngày mai sắp xếp cảnh quay nào vậy, ta đến làm diễn viên quần chúng được không?"
Đạo diễn: "......"
Đạo diễn trong lòng gần như sụp đổ, đại sư tốt như vậy không làm, đến đoàn làm phim làm cái gì chứ, ngươi biết diễn kịch sao!
Đương nhiên cuối cùng hắn vẫn đồng ý.
Sáng sớm hôm sau, Cố Sanh theo thói quen cũ của mình, dậy thật sớm luyện công buổi sáng, chạy năm vòng quanh cả thôn. Dù sao cơ thể này vẫn còn hơi yếu, tuy nói không chết, bị thương cũng không sao, nhưng thể chất không tốt, đến lúc đánh nhau với quỷ cần phải vượt nóc băng tường, chỉ cần di chuyển vài lượt là có thể đã thở hổn hển rồi.
Nghĩ thế nào cũng thấy khó chịu.
Chỉ là lúc chạy bộ gặp mấy người trong thôn, họ đều chào hỏi nàng, Cố Sanh cũng hào phóng chào lại, thuận tiện ghé vào một nhà "cọ xát cái cơm", sau đó mới đến đoàn làm phim.
Lúc nàng đến, người của đoàn làm phim đã tới đông đủ, chỉ là còn chưa "mở đập". Cố Sanh đi dạo một vòng trước, không phát hiện dấu vết của nữ quỷ, mà Phó Cảnh hôm qua được đưa đi bệnh viện cũng đã quay về, giờ phút này trên đầu còn dán một miếng băng dán cá nhân nho nhỏ.
Hắn đang cầm mấy cái bánh bao và một chén sữa đậu nành, rõ ràng là đang ăn bữa sáng. Lúc Cố Sanh đi ngang qua tìm đạo diễn, có chạm nhẹ vào hắn một chút, Phó Cảnh đang cắn dở nửa cái bánh bao trong miệng, mắt liền sáng lên.
Đợi Cố Sanh đi rồi, hắn mới hỏi nhân viên công tác bên cạnh: "Tiểu mỹ nữ vừa mới tới kia là ai vậy? Sao hôm qua ta không thấy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dai-su-xuyen-khong-roi/chuong-10.html.]
Nhân viên công tác kia chính là người hôm qua hỏi Cố Sanh có phải bác sĩ không, nghe vậy cũng không biết có nên nói chuyện này hay không, thái độ hôm qua Cố Sanh hoàn toàn không để vị Phó lão sư này vào mắt, nàng đã nhìn thấy rất rõ ràng.
Với lại vị Phó lão sư này, nói dễ nghe thì gọi là lão sư, thực chất chỉ có chút tiếng tăm trong đoàn làm phim nhỏ của họ, ở những nơi sản xuất lớn hơn một chút thì hắn chẳng có vai vế gì, thanh danh cũng không tốt đẹp, ba ngày hai đầu đổi bạn gái, lại còn không hề kiêng dè công khai ra bên ngoài, khiến cho giới bên ngoài giờ đều cảm thấy hắn đã phong lưu thành tính.
Bây giờ nhìn bộ dạng này của hắn, tám phần là lại để ý đến tiểu cô nương kia rồi.
Nhân viên công tác trong lòng yên lặng "đậu đen rau muống", nhưng bề ngoài vẫn là Phó Cảnh hỏi gì nàng đáp nấy, dù sao nàng cũng không đắc tội nổi Phó Cảnh.
Cứ như vậy vài câu, Phó Cảnh đã có được thông tin cá nhân của Cố Sanh, tuy không đầy đủ, nhưng đối với việc hắn theo đuổi phụ nữ thì cũng chẳng cần thông tin gì toàn diện.
Lúc Phó Cảnh đi vào lều vải của đoàn làm phim, Cố Sanh đang theo sự sắp xếp của đạo diễn, ngồi trong phòng hóa trang của đoàn, để thợ trang điểm vẽ cho một lớp trang điểm đậm dày ("lớn nùng trang").
Khi Phó Cảnh bước vào, còn tìm một lúc lâu, suýt nữa không tìm được người, hắn còn níu lấy đạo diễn hỏi: "Ta thấy có một tiểu cô nương đi vào lúc nãy, sao không thấy đâu?"
Đạo diễn thấy là hắn, ánh mắt lập tức có chút trêu tức, đưa tay chỉ sang bên cạnh: "Đây không phải sao?"
Phó Cảnh nhìn sang, một khuôn mặt được vẽ lớp trang điểm đậm dày, trừ khuôn mặt và vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn ra thì hoàn toàn không nhìn ra là Cố Sanh.
"Đây là......" Phó Cảnh sửng sốt một lát, hắn nhớ rõ ràng cô nương này đã thành diễn viên của đoàn làm phim mà! Tiểu Lý vừa mới nói với hắn đâu phải thế này!
Hắn đứng ở đó, nhất thời không nói gì, trong đầu vẫn đang suy nghĩ, cảnh nào là có con hát nhỉ? Hình như là cảnh nam chính "vượt quá giới hạn" kia mà?
Chuyện... vượt quá giới hạn?
Vừa đến đã kích thích như vậy sao?