Chiếm Hữu Tình Nhân - 50

Cập nhật lúc: 2025-05-03 06:48:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Ngữ Lộc còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra thì hai bên đã đánh nhau.

Bên Hà Tử Phàm tuy cũng có bốn năm nam sinh trạc hai mươi tuổi, nhưng những người này ở trường đều là học sinh rất chăm chỉ, bọn họ chỉ hơi khoác lác khi đối mặt với nữ sinh thôi. Nếu phải giao đấu với những thiếu niên từ nhỏ đã lang thang đầu đường xó chợ thì tình hình có thể sẽ khác.

Nhanh chóng rơi vào thế yếu.

Nhưng đám người kia chỉ chăm chăm đánh những nam sinh kia đến c.h.ế.t thôi, còn Tô Ngữ Lộc đứng bên cạnh thì bị coi như không khí.

Tô Ngữ Lộc nhanh chóng hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.

Cô nhân lúc hỗn loạn chạy về quán bar, thở hổn hển nói chuyện với nhân viên lễ tân.

"Có vị tiên sinh nào họ Bạc để lại lời nhắn hay gì đó không?"

"Có ạ, cô họ Tô phải không? Vị tiên sinh họ Bạc kia có để lại cho cô một số điện thoại."

Cô lễ tân đưa cho cô một tấm danh thiếp nhỏ, trên đó là một dãy số mạnh mẽ, cứng cáp, có chút phong cách thư pháp.

Ngữ Lộc lấy điện thoại ra, lập tức gọi điện.

Ngay khi cô nghĩ rằng sẽ không có ai bắt máy, thì tiếng thở nhẹ nhàng của Bạc Tư Hàn truyền đến từ trong điện thoại.

"Là tôi, Tô Ngữ Lộc."

"Chúng ta quen nhau sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/chiem-huu-tinh-nhan/50.html.]

Im lặng một lúc lâu, đầu dây bên kia thản nhiên hỏi ngược lại.

Ngữ Lộc không muốn dây dưa với anh ta, nói thẳng vào vấn đề: "Bạc tiên sinh, tôi biết mục tiêu của anh  là tôi, anh  hãy tha cho anh trai tôi."

"Anh trai em hay là bạn trai em?"

Ngữ Lộc hơi ngạc nhiên, cô không hiểu ý anh ta hỏi như vậy là gì.

Nhưng cô không thể không nghĩ xấu cho anh ta.

Đương nhiên là Hà Tử Phàm càng không có quan hệ gì với cô thì càng tốt cho cậu ấy.

"Đó là một người anh họ xa của tôi."

Bạc Tư Hàn cắt ngang lời cô: "Tô Ngữ Lộc, cô dám nói dối với tôi, thì đừng trách tôi động vào người quan trọng của cô."

Sắc mặt Ngữ Lộc vô cùng khó coi, theo bản năng cắn môi, im lặng không nói.

Trong điện thoại, Bạc Tư Hàn chỉ nghe thấy tiếng thở rất khẽ của cô.

Một lúc sau, cô lên tiếng: "Anh ấy thật sự là anh họ của tôi, tôi không cần phải lừa anh."

Một lát sau, lại nghe thấy tiếng cười chế giễu tàn nhẫn của anh ta.

 

Loading...