“Ba ?
Đó chỉ là thấy mà thôi!
Cái tên trong lòng , từng giây từng phút đều hận thể gọi hàng vạn hàng nghìn .
sùng bái ông , kính ngưỡng ông , ái mộ ông , cả đời cam tâm vì ông mà chết.”
Trong mắt Lục Sảng Sảng ánh lên tia sáng hy vọng, cô tiếp tục :
“Gặp ông là vinh hạnh lớn nhất đời .
Yêu ông là mệnh mà thể trốn thoát.”
Trong bóng tối, An Dịch nổi cả da gà.
Không chứ?
Cô bệnh ?
Lục Sảng Sảng lén liếc Thây ma vương một cái.
Đối phương như đang trầm tư điều gì đó, nét mặt đổi liên tục.
“Gặp ông là vinh hạnh lớn nhất đời , yêu ông là mệnh mà thể trốn thoát.”
Thây ma vương bỗng lặp một , ánh mắt mơ hồ dần trở nên tập trung.
Hắn chằm chằm Lục Sảng Sảng, mấp máy bờ môi mỏng:
“Thế còn thì ?”
Lục Sảng Sảng né tránh ánh nóng bỏng của .
Sao theo kịch bản chứ?
Nghe thấy mấy lời chẳng nên xông c.h.é.m An Dịch ?
Chẳng lẽ là vì yêu đủ sâu?
Thôi !
Là tại cô đủ sức hút!
“Sảng Sảng, những lời cô … là thật ?”
Giọng của Lưu Tinh Nam khẽ vang lên bên tai cô.
Lông mày Thây ma vương khẽ nhíu , thấy .
Ai đang ?
Còn gọi “Sảng Sảng”?
Người đó là ai?
Lục Sảng Sảng đưa tay đẩy thử trong khí.
Quả nhiên chạm một khối vật thể vô hình nhưng ấm áp.
“Sảng Sảng… đừng…”
Giọng bên tai trở nên gấp gáp, mang theo mấy phần khàn khàn.
May mà cô thấy , nếu sẽ phát hiện khuôn mặt đối phương đỏ bừng.
Tay Lục Sảng Sảng khẽ run.
Trước nay cô từng phát hiện giọng của Lưu Tinh Nam dễ đến .
Đôi mắt Thây ma vương bỗng nheo , giọng lạnh băng:
“Là ai?”
Âm thanh thật chói tai.
Bản năng mách bảo rằng thích kẻ đó, thế nên cũng chẳng cần giả vờ thấy nữa.
“Sảng Sảng, cô và Thây ma vương rốt cuộc là quan hệ gì?”
Lưu Tinh Nam hạ giọng hỏi.
Cậu Lục Sảng Sảng g.i.ế.c An Dịch.
Thây ma vương thì ?
Hình như đến đây cũng là vì Sảng Sảng.
Hơn nữa còn c.h.é.m mãi chẳng chết, thật khó xử!
Lục Sảng Sảng Thây ma vương, liếc về phía Lưu Tinh Nam.
là một màn tu la.
“Cô …”
Lưu Tinh Nam định tiếp thì Lục Sảng Sảng kín đáo véo một cái.
Cậu khẽ hừ một tiếng, thở nóng hổi phả sát bên tai cô, gần đến mức khiến mặt cô ửng đỏ.
“Đừng gì cả, thấy đấy!”
Giọng cô hạ thấp đến cực hạn.
Khóe môi Thây ma vương cong lên thành một nụ lạnh lẽo.
Hắn hiểu rõ, giữ Lục Sảng Sảng nơi thực sự là một quyết định sai lầm.
Ánh mắt cô dừng ở nhiều , nhưng từng dừng nơi .
Đây điều .
Hắn sở hữu tất cả những gì khao khát.
Ví dụ như Lục Sảng Sảng!
“Sảng Sảng, theo , nếu sẽ g.i.ế.c sạch tất cả bọn chúng!”
Thây ma vương quét mắt quanh một vòng, giọng vang lên đầy uy hiếp.
Mang cô , giữ cô bên cạnh, đó mới là điều .
Lục Sảng Sảng kiên quyết lắc đầu:
“Mơ !”
Cô bước lên một bước, trong lòng hạ quyết tâm táo bạo:
Cô thu Thây ma vương gian, khi gặp An Dịch sẽ thả .
“Cô quyền chọn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chi-vi-di-ve-sinh-toi-tro-thanh-zombie/chuong-138-tan-cong.html.]
Thây ma vương nổi giận, đưa tay chộp về phía cô.
“ ghét nhất là kẻ uy h.i.ế.p !”
Lục Sảng Sảng bóp cò súng, viên đạn chuẩn xác găm thẳng n.g.ự.c Thây ma vương.
Thây ma vương dường như ngờ cô sẽ nổ s.ú.n.g với , thoáng ngây dại.
lúc , vô tia sáng đỏ như tìm mục tiêu, điên cuồng b.ắ.n về phía .
Trong đó một đạo tàn ảnh khác biệt, chuẩn xác cắm lưng .
Cơ thể to lớn của Thây ma vương khẽ run lên, khuôn mặt lộ vẻ đau đớn.
Hắn kinh ngạc, ngờ thứ thể thương.
Hắn vặn vẹo gương mặt, rút ống tiêm ở lưng , bên còn sót một ít chất lỏng đục ngầu.
“Huyết thanh?”
Hắn lẩm bẩm như muỗi kêu.
Đôi mắt Thây ma vương lạnh lùng, siết chặt ống tiêm ném thẳng trả theo hướng bay đến.
An Dịch thấy huyết thanh hiệu quả, đang chuẩn nạp phát thứ hai.
Thì ống tiêm bất ngờ lao ngược trở .
Ông hoảng hốt né sang một bên, ảnh liền lộ khỏi chỗ ẩn nấp.
“Thủ lĩnh!”
Tống Vũ mừng rỡ hô to.
“Thủ lĩnh đến, chúng nhất định sẽ thắng!”
An Dịch vốn định rút lui, nay chỉ thể cứng ngắc yên, gượng gạo đáp .
Tiếng s.ú.n.g dừng , nhưng vô điểm đỏ vẫn khóa chặt Thây ma vương, hề dịch chuyển.
“An Dịch!”
Ánh mắt Thây ma vương sắc như rắn độc, gắt gao dán ông .
Trong lòng Lục Sảng Sảng dâng lên niềm hưng phấn.
Vương ca, mau tay !
Hệ thống cũng reo lên đầy kích động:
【Vương ca! Chỉ cần g.i.ế.c ông , sẽ vĩnh viễn nhận Vương ca!】
Thây ma vương bất chợt nghiêng đầu về phía Lục Sảng Sảng:
“Tên trọc đó gì khiến cô luyến tiếc?”
An Dịch: ???
Ngươi lịch sự đấy???
Lục Sảng Sảng cắn môi, cố nhịn :
“Xin , là mộng nữ của Thủ lĩnh An.”
Bây giờ lúc chuyện ?
Mau tay Vương ca!
“Mộng nữ là gì?”
Thây ma vương khó hiểu.
Lục Sảng Sảng nhe răng :
“Chính là yêu quá đỗi cuồng si.”
“Vậy tình yêu là gì?”
Thây ma vương hỏi thắc mắc giấu kín trong lòng.
“Tình yêu là chiếm hữu, là hủy diệt, là từ thủ đoạn để đối phương.
Cho dù khiến đau lòng, thậm chí đồng quy vu tận.”
Lục Sảng Sảng nhớ đến đoạn phim ngày hôm qua xem cùng hệ thống.
Lúc hệ thống còn trêu cô với Thây ma vương.
Ánh mắt Thây ma vương rũ xuống, chìm trầm tư.
Trong khoảnh khắc đó, ảnh An Dịch bỗng lóe sáng.
Tốc độ nhanh đến mức mắt thường khó theo kịp, áp sát phía Thây ma vương.
Ánh d.a.o lóe trắng, lưỡi kiếm nhuốm huyết thanh chuẩn xác c.h.é.m xuống lưng .
Thây ma vương còn đang đắm chìm trong cảm xúc, đột ngột trúng một nhát, tiếng rên đau đớn bật từ cổ họng.
Hắn gào thét vang trời, tiếng gầm lan khắp nửa căn cứ, thậm chí vọng ngoài tường thành.
Gương mặt vặn vẹo đau đớn.
An Dịch thừa cơ c.h.é.m thêm một nhát, áp chế khiến kịp phản kháng.
Chiếc áo sơ mi đen vốn chỉnh sớm rách nát,
Chỉ còn những mảnh vụn treo tả tơi, chẳng còn hình dạng ban đầu.
Bóng dáng cao ráo, tuấn mỹ với đôi mắt băng gạc chỉ thoáng hiện trong chớp mắt.
Lục Sảng Sảng hít mạnh một lạnh, đây là đầu tiên cô thấy Thây ma vương chật vật đến .
Chém thành thế , tiểu Vương ngươi gượng dậy phản công chứ?
Cô lặng lẽ lùi một bước.
“Thủ lĩnh! Thây ma tấn công thành !”
Một dị năng giả gấp gáp chạy đến, lớn tiếng hô.
Tiếng gào thét vang dội, vô thây ma cao cấp vượt qua tường thành, tràn bên trong.
May mà dị năng giả tường liều mạng ngăn cản.
“Xong !”
An Dịch chau mày, ông nhanh chóng giải quyết Thây ma vương mới !