CÂN XƯƠNG - 4
Cập nhật lúc: 2025-10-01 05:42:19
Lượt xem: 400
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-01 05:42:19
Lượt xem: 400
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
8.
Vân Khê vỗ tay trầm trồ khen ngợi, Giang phu nhân vội sai bế nàng , đó lo lắng về phía Phục Thu:
“Ngươi hà tất thế? Lỡ dây quan phủ kiện tụng qua thì ?”
Tuy ngoại thất chẳng danh phận ở Giang gia, nhưng hộ tịch triều đình vẫn là lương dân. Quả thật nếu lên công đường, Phục Thu là tay thì rõ ràng đuối lý.
“Không .”
Loại việc cùng lắm ăn mấy trượng. Giang phu nhân chịu bỏ chút bạc, nha sai ắt sẽ nhẹ tay. Vả , một cỗ t.h.i t.h.ể đ.á.n.h bao nhiêu roi cũng chẳng c.h.ế.t nữa. Giang phu nhân khẽ khổ, lắc đầu:
“Là sai .”
Không rõ nàng sai ở chuyện gì. Lư ma ma thở dài:
“Chuyện thành như , tiểu thư cũng nên nghĩ thoáng, kẻo hại đến .”
Đại nha hầu bên cạnh phu nhân thì nhịn , giận dữ :
“Chỉ là một tới ở rể mà còn dám nuôi dưỡng bên ngoài như thế, hừ!”
“Lung Yên!” Lư ma ma quắc mắt, “Ăn bậy bạ bàn luận gia chủ, mang hai bàn tay lĩnh phạt !”
Lung Yên còn hậm hực, nhưng lời ma ma thể trái, đành nghiến răng nghiến lợi chịu phạt. Lúc Phục Thu mới hiểu, thì Giang phủ chính là nhà đẻ của Giang phu nhân. Bởi phu nhân vốn mang họ Giang. Nàng họ Kỷ, tên một chữ “Hành”. trong phủ gần như chẳng ai nhắc tới. Nghĩ cũng chẳng lạ. Phục Thu đoán, hẳn là vị Giang lão gia đến.
Sau vụ , Phục Thu vững chân trong hậu viện Giang gia, càng tiểu thư Vân Khê yêu mến. Con bé thường kéo nàng cùng, gọi một tiếng một tiếng: “A Thu.”
“A Thu, A Thu, bay!”
“A Thu, A Thu, trèo cây!”
Vú nuôi Lý nương tử trách nàng lớn nhỏ:
“Sao dám gọi thẳng tên bề như thế?”
Vân Khê bĩu môi:
“Tên đặt chẳng để gọi ? Với , ‘A Thu A Thu’, như tiếng hắt xì , thú vị!”
Lý nương tử chỉ bất lực Phục Thu. Phục Thu :
“Tiểu thư vốn hồn nhiên trong sáng.”
Vân Khê là một đứa trẻ từng uốn nắn, thật chẳng khác nào con trai, yên, tò mò đủ điều, chẳng giả vờ yếu đuối, càng chẳng thế nào lấy lòng khác. Giống hệt một con báo con nhỏ, nanh vuốt thuần.
Chạy lung tung một vòng khắp sân, nó leo lên gối Phục Thu mà , thì thầm tai nàng:
“Ta Lung Yên tỷ tỷ , mẫu luôn ‘ngư ngư quạnh quạnh’.”
‘Ngư ngư’ là gì? Sao ‘ngư ngư’ vui, liên quan đến mẫu ?”
Phục Thu: “…”
Nàng véo nhẹ má con bé:
“Tiểu thư, lúc phu tử giảng bài, bớt ngủ nhé.”
Lời còn dứt, Vân Khê ngủ gục trong lòng nàng. Không tự khi nào, Kỷ Hành đến. Nàng tựa ở hành lang, dáng vẻ tiều tuỵ, ánh mắt dịu dàng. Rõ ràng nàng tiêu hóa sự chiếm đoạt và phản bội của Giang Cảnh Chi, cũng chẳng định truy cứu trách nhiệm của .
Phục Thu l.i.ế.m răng, thầm nghĩ Kỷ Hành chính là kiểu phụ nữ “ngon miệng” nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/can-xuong/4.html.]
Giống hệt nàng ngày . Không nỡ để khác chịu khổ nên lúc nào cũng ép khổ chính .
Nàng c.h.ế.t , còn Kỷ Hành thì ?
9.
Ngày Vân Khê dọn sang viện riêng, nàng quậy phá ầm ĩ, cả phủ hầu đều xúm dỗ dành. Phục Thu ngoài đám đông, lặng lẽ quan sát. Giờ khắc , cơ hội thật sự thể hơn. Kỷ Hành tin tưởng nàng, ngay cả Lư ma ma vốn tinh ranh dày dạn kinh nghiệm cũng coi nàng như một nhà.
Phục Thu khẽ rũ mắt, xuống chiếc vòng ngọc xanh xám cổ tay .
Đêm đó, ít song cửa trong phủ lưỡi d.a.o sắc bén c.h.é.m toạc. Người to gan lớn mật lập tức mở cửa truy lùng, nhưng tuyệt nhiên chẳng thấy bóng dáng ai. Mọi cho rằng bọn trộm định đến cướp của, bèn phái dò xét.
Lư ma ma lập tức nghi ngờ đám gia nhân mới phủ, nhưng dù lượt đuổi hết bọn họ, tiếng d.a.o bổ cửa sổ quái dị vẫn vang vọng trong đêm. Bà dứt khoát hạ lệnh: ban đêm cũng thắp đèn sáng. Nào ngờ, điều chẳng những dọa “kẻ trộm” mà còn khiến bộ Giang phủ tận mắt thấy lưỡi d.a.o c.h.é.m xuống song cửa vốn hề chủ nhân.
Nỗi hoảng loạn lan khắp Giang gia. Kỷ Hành ôm chặt Vân Khê, chân mày ẩn hiện muôn vàn lo lắng.
“Ma ma, nếu thật sự , là chúng tạm dọn sang biệt viện .”
Lư ma ma đang định lĩnh mệnh thì Phục Thu chợt :
“Ta từng trong một cuốn sách cổ, rằng việc d.a.o c.h.é.m song cửa vốn là cách để kêu oan.”
Kỷ Hành hỏi:
“Lời nghĩa là ?”
Phục Thu đáp:
“Trong sách chép , tương truyền thời Xuân Thu, một phú hộ báo quan rằng láng giềng dùng d.a.o bổ cửa sổ nhà lẻn trộm cướp đồ.”
“Trùng hợp là láng giềng bỗng nhiên phát tài, tiêu xài phóng khoáng.”
“Phú hộ nhà kẻ xưa nay bần cùng, nay đột ngột khoản tiền lớn, tất là do trộm cắp mà nên đòi trả .”
“Tiền bạc quả thực nguồn gốc mờ ám, láng giềng chẳng dám giải thích rõ với quan phủ, đang lúc trăm miệng khó mà biện minh một lời thì tiểu phát hiện vết d.a.o song cửa: trong sâu ngoài nông, rõ ràng là từ trong c.h.é.m ngoài.”
“Nhờ , nghi án của láng giềng rửa sạch, còn phú hộ cũng thú nhận vì ghen tị kẻ khác phát tài một đêm nên dựng chuyện hòng cướp đoạt.”
Lung Yên bỗng hỏi:
“Đã gọi là diễn trò, diễn cho trọn? Sao c.h.é.m từ ngoài trong?”
Phục Thu khẽ :
“Ai chứ? Có thể vì sợ thấy, cũng thể do tự cao tự đại, coi thiên hạ đều là kẻ ngốc thì .”
Lư ma ma tiếp tục truy hỏi:
“Vậy… cái thứ kêu oan, trong sách chúng thế nào ?”
Phục Thu gật đầu:
“Trước hết mời nó nhập , hỏi cho rõ nỗi oan khuất. Nếu là chuyện trong phủ thể giải , thì nó giải. Nếu là chuyện phủ thể giải, thì biếu nó vàng bạc của cải, mời nó rời .”
“Chỉ là… mời nó thì dễ, mời nó nhập chẳng hề đơn giản.”
Nói đến đây, nàng trầm ngâm một lát, giấu kín chuyện xưng cốt.
“Phải tìm mệnh cách cực âm mới thể .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.