Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 96

Cập nhật lúc: 2025-02-03 08:06:18
Lượt xem: 118

"Khi đó khổ lắm, thỉnh thoảng có mấy ngày lễ, bọn ông bèn tụ tập lại gọi đồ ăn. Lão Nhị là người Tây Bắc nên mùa hè thích nhất là được ăn thạch. Sau khi nói với nhà bếp nhiều lần, thằng mập kia mới để cậu ta vào bếp một chuyến. Cậu ta luống cuống bận bịu làm ra một chậu đầy thạch, đầu tiền là chiên lên ăn, sau đó là dùng nắp lon làm đồ cạo, cạo thạch ra ăn."

"Còn lão Tam thì là người miền Nam, tay nghề làm bột gạo rất tốt. Cậu ta bảo vốn dĩ nhà cậu ta bán bột gạo..."

"Còn lão Tứ thì là người Đông Bắc. Đến mùa đông một cái là lại muốn ăn thịt hươu."

...

Thời Nhiễm cũng có thể hiểu được sự hoài niệm về quá khứ của ông lão.

"Vậy thế này đi ạ, cháu sẽ làm hai phần thạch, ngày mai ông tới là có thể ăn nhé."

Sau khi tiễn ông lão họ Hứa này đi, Thời Nhiễm lập tức bắt tay vào làm dụng cụ nạo thạch.

Trong quán bây giờ, một người đàn ông như Mục Phi rất hữu dụng. Cậu ta tới chỗ ông Giả tìm một miếng sắt tròn có đục mười cái lỗ, bên cạnh còn buộc một vòng dây kẽm để cầm cho tiện nữa. Ông Giả giúp cậu ta xử lý cái tay cầm rồi rửa lại sạch sẽ. Thế là làm xong một cái dụng cụ nạo thạch.

Bởi vì trong nhà đã có sẵn cối xay nên Thời Nhiễm bèn lấy hai cân đậu Hà Lan ra xay ra bã. Thêm nước vào khuấy đều đậu đã xay lên. Sau đó cho vào nồi nước nóng khuấy tiếp đến khi nó trong suốt có thể bám lên muỗng và không còn cợn thì lại đưa ra để vào chậu làm lạnh.

Đến khi nguội đi, thành quả sẽ là một chậu thạch lớn đã đông lại.

Thời Nhiễm xay hai cân đậu xong có thể làm được bốn năm chậu thạch.

Buổi tối chờ đến khi việc buôn bán của quán ăn nhỏ kết thúc, Thời Nhiễm cắt một chậu ngay tại chỗ. Cô cắt thạch thành những miếng bằng quân bài mạt chược rồi cho vào chảo dầu lật mấy cái, rắc tỏi băm và tỏi tươi, lại thêm nước xốt đã chuẩn bị trước và một muỗng dầu ớt cay nồng. Lấy thạch ra khỏi chảo, cô lại rắc thêm một lớp rau thơm và hành lá dày lên trên nữa.

Chị Linh vừa ăn vừa đau khổ: "Thôi rồi thôi rồi, hôm nay lại không ngủ được rồi."

Thời Nhiễm cũng tự múc cho mình một tô thạch chiên dầu béo ngậy. Nếu chỉ mỗi thạch thì không có mùi vị gì, nhưng gia vị, tỏi, rau thơm và hành lá bên trong lại làm dấy lên mùi vị của nó. Thạch chiên ăn thấy trơn trơn nhưng lại rất dễ bị gãy, thế nên phần dưới chỉ có thể dùng muỗng múc ăn, cho vào miệng là mùi cay xộc vào mũi.

"Không sao đâu, món này không no được. Một tô chỉ có một phần thạch đậu Hà Lan nhỏ, còn lại toàn là nước. Đến khi chị đi ngủ là nó tiêu hóa hết rồi."

Mặc dù luôn có người nghĩ thạch lương bì, thạch gạo và miến lạnh là giống nhau, nhưng thật ra các món này lại khác nhau.

*Thạch lương bì (mì lạnh lương bì): là một món ngon truyền thống của miền Bắc Trung Quốc

*Miến lạnh: là một loại miến lạnh, món ngon truyền thống phổ biến ở Tây Bắc Trung Quốc

Thạch lương bì được làm từ sợi mì đã rửa sạch, thạch gạo làm từ bột gạo đã xay vỡ, còn miến lạnh lại được làm từ bột mì chưa rửa. Dù sao thì ba loại này cũng được chế biến từ một loại lương thực chính.

Mà trong thạch đậu Hà Lan lại chứa phần lớn là nước. Đây cũng là lý do tại sao thạch đậu Hà Lan không được phổ biến rộng rãi như ba loại thạch trên.

Bởi vì nó không đủ no!

Thời Nhiễm ăn một tô mà đến buổi tối trước khi đi ngủ đã tiêu hóa xong hết rồi.

Sang ngày hôm sau, ông lão họ Hứa đúng hẹn đi tới quán.

Thời Nhiễm lấy dụng cụ nạo thạch đã làm hôm qua ra, hơi dồn sức vào cánh tay, vẽ vòng tròn quanh thạch đậu, thuận lợi nạo được một phần thạch nhỏ dài.

Còn lại là quá trình thêm gia vị như bình thường. Đủ loại xốt và dưa leo bào sợi được trộn với nhau thành một bát thạch màu đỏ cực kỳ hấp dẫn.

Thạch đậu Hà Lan hơi ngả vàng, nước xốt cay cay ngon miệng trộn với giấm chua chua ngọt ngọt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/96.html.]

Ông lão ăn một miếng rồi lã chã rơi lệ: "Đúng là cái mùi này rồi!"

Thời Nhiễm yên lòng: "Vậy thì tốt rồi ạ."

Thật ra cái kiểu gọi là "mùi vị ngon miệng trong trí nhớ" này mới càng khiêu chiến tâm tư người làm đồ ăn hơn. Trước khi ông lão thưởng thức, Thời Nhiễm vẫn còn đang hồi hộp. Cô rất sợ ông lão cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.

"Dù sao cũng đang là mùa hè. Từ nay quán chúng cháu sẽ làm thạch đậu hằng ngày. Nếu ông Hứa muốn ăn thì cứ tới ăn ạ."

Làm thạch đậu rất dễ, Thời Nhiễm lại định giá thấp, chỉ sáu đồng một bát nhỏ, tám đồng một tô to.

Đêm đó món này đã được đưa lên thực đơn ở quán chợ đêm.

Đầu Ổ Gà và đám người Tiểu Mễ thường tới ủng hộ cực kỳ lo lắng cho Thời Nhiễm.

"Bà chủ à, sao bà chủ bán món này rẻ quá vậy? Bây giờ ngồi bên đường ăn sandwich kẹp thịt kiểu Trung cũng đã tám đồng rồi đó."

"Ôi chao đúng thế đúng thế. Trước kia tiền cơm quả du cũng vậy. Bà chủ phí tâm phí sức làm ra mà lại bán một bát chỉ có năm đồng."

"Tôi cứ lo ngay cả gia vị bà chủ cũng không đủ tiền mua."

Dì Vương kinh hồn bạt vía nhìn một mình Tráng Tráng diệt sạch một tô thạch bự tám đồng, cực kỳ hoảng sợ.

"Tổ tông ơi sao cháu ăn nhiều vậy?"

Tráng Tráng quệt miệng một cái rồi đáp cực kỳ khí phách: "Ăn ngon nên tất nhiên là cháu phải ăn nhiều rồi!"

Bà không thấy cái người thắt b.í.m kia cũng ăn hết một bát lớn rồi à?

Nhóc! Vương Tráng Tráng! Tuyệt đối không thể nhận thua trước bất kỳ người nào được!

Sự xuất hiện của món thạch như một lời thông báo mùa hè đã chính thức bắt đầu vậy.

Mặt trời lặn càng ngày càng muộn khiến giờ tan tầm của dân công sở cũng chậm hơn trước. Mấy quán ăn nhỏ trong ngõ hẻm đêm nào cũng sáng đèn đến tận sáu giờ mới từ từ dọn hàng.

Thời tiết thật sự là quá nóng. Mà một khi thành phố B đã nóng thì ngay cả mặt đất cũng bốc khói luôn.

Thời Nhiễm tính toán lại doanh thu của quán. Mặc dù giữa chừng cô có sửa nhà xài hết chừng mấy chục nghìn nhưng chỉ trong một tháng ngắn ngủi, việc buôn bán của cô đã kiếm lại được rất khả quan rồi.

Tối ngày nào cũng bán tôm hùm đất, bề bề và cá nướng. Cộng thêm bây giờ cơm trưa có thể bán hết trong vòng nửa tiếng và mấy thứ đồ tươi ngon như thạch, bún súp gà và cơm nếp đen nữa nên quán cơm nhỏ của Thời Nhiễm làm ăn nào chỉ là không tệ, phải gọi là vượt qua dự đoán của rất nhiều người mới đúng.

Thời Nhiễm tính sơ sơ ra một con số. Chỉ cần duy trì mức doanh thu như bây giờ thì đến tháng Tám là cô có thể trả hết nợ rồi.

Thời Nhiễm cảm thấy hơi u sầu. Cô không thích trì hoãn bất cứ chuyện gì.

Chị Linh thấy Thời Nhiễm cầm giấy bút tính toán một hồi rồi mặt ủ mày chau, tràn ngập phiền muộn và bối rối thì không nhịn được nói: "Tiểu Nhiễm, em có muốn suy nghĩ một chút xem năm nay còn ngày lễ nào nữa không?"

Ngày lễ là ngày kiếm tiền nhanh nhất. Trong những ngày qua, doanh số bán hàng cao nhất của quán ăn là vào ngày Tết Đoan ngọ.

Những vật như bánh ú ấy chẳng phải là làm từ chút gạo nếp và lá cây thôi à? Mặc dù bên trong còn có thêm mấy thứ như lòng đỏ trứng hay các loại thịt nhưng dù sao thì đó cũng là mấy nguyên liệu phụ thôi. Nguyên liệu chính vẫn là gạo nếp. Tính ra thì tiền lời một cái cũng không ít.

Loading...