Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 89

Cập nhật lúc: 2025-02-03 07:59:18
Lượt xem: 116

Thời Nhiễm đáp: "Lúc nào cũng được. Lương đãi ngộ đã ghi sẵn trên giấy, bao ăn không bao ở, thời gian làm việc bắt đầu từ mười giờ sáng đến tám giờ tối..."

Còn việc đồng ý hay không, chỉ cần nhìn thái độ ăn sạch bàn thức ăn thì còn phải hỏi nữa sao?

Mục Phi giơ tay: "Em có thể đặt thức ăn vào buổi trưa không?"

Thời Nhiễm đỡ trán: "Được thôi... Giới hạn là một tuần ba lần, mỗi lần một món."

Chỉ cần nhìn cách làm hôm nay của cậu ta, nếu thật sự có thể thoải mái gọi món thì có lẽ cậu ta sẽ ăn đến mức phá sản luôn mất.

Thời Nhiễm: "Em ăn nhiều như vậy mà sao chẳng mập chút nào thế?"

Mục Phi được ăn ngon nên sắc mặt cũng hòa hoãn một chút: "Bởi vì dạo gần đây em không được ăn món ngon, sư phụ em nói em ăn nhiều quá, không cho em về nữa... Em lại không tìm được quán nào tâm đắc và phù hợp với em."

Trong lòng Thời Nhiễm chợt hiểu ra, người ta tìm việc làm còn Mục Phi là đang tìm quán ăn. Bản thân học đầu bếp thì thôi đi, lại còn phải nghĩ đến việc ăn ngon.

Có thêm Mục Phi, quán nhỏ của Thời Nhiễm càng ra dáng một quán ăn bình thường.

Cơm trưa cũng không còn nếu trong giới hạn mấy chục phần nữa, kỹ năng dùng d.a.o của Mục Phi không tệ, cậu ta giúp cô xử lý nguyên liệu cũng rất nhanh chóng, cơm trưa làm khoảng một trăm hai trăm phần cũng không thành vấn đề.

Đặc biệt là sư phụ của Mục Phi nấu mì rất ngon, vì thế nên kỹ năng nấu mì của Mục Phi cũng rất lợi hại.

Thế nên Thời Nhiễm đã giao hết việc nấu mì cho Mục Phi.

Quầy hàng nhỏ buổi tối, Thời Nhiễm cũng giao cho cậu ấy món tôm hùm đất và cá nướng, gia vị đều đã được pha trộn sẵn, Mục Phi chỉ cần nấu là được rồi.

Mà việc đầu tiên Thời Nhiễm làm đó chính là thêm một vài món xào cho cửa hàng.

Thời Nhiễm cảm thấy rất khủng hoảng, qua Tết Đoan ngọ là tháng sáu, thu nhập hiện tại của cô còn lâu mới có thể trả được hết nợ.

Đương nhiên phải cố hết sức mở rộng kinh doanh.

Thời Nhiễm thuê người làm một cái menu mới, bên trên viết mấy chục món ăn, cuối thực đơn còn có thêm giá cả và thực đơn nấu bữa tiệc.

Bên trong quán cũng có một chút thay đổi, cô đặt một quầy hàng ở ngoài cửa của gian nhà đối diện, nhập thêm một số nước uống.

Sắp xếp như vậy, việc kinh doanh buổi tối chia thành hai bên, bên ngoài ăn tôm hùm đất với cá nướng, bên trong quán cũng có thể ngồi ăn.

Vào hôm Tết Đoan ngọ, người đến ăn dù không nhiều, vì là ngày lễ nên chỉ có mười mấy người tăng ca ghé qua.

Thời Nhiễm đem tặng đồ ăn và bánh ú đã được chuẩn bị, số bánh ú còn lại sẽ được bày trên quầy hàng buổi tối.

Thế là, quầy hàng nhỏ vào đêm hôm ấy lại náo nhiệt trở lại.

Các loại bánh ú, khoảng bảy tám loại. Tuy mỗi loại Thời Nhiễm chuẩn bị không nhiều nhưng khi treo ra ngoài vẫn khiến người ta bất ngờ.

Cách Thời Nhiễm hấp bánh ú cũng không giống mọi người, mỗi loại bánh ú đều sẽ khác nhau. Bánh ú thịt nguội bỏ vào nồi hấp lửa nhỏ một đêm, hấp đến khi thịt nguội bên trong với gạo nếp trộn lẫn làm một, chiếc bánh ngập tràn mùi thơm của thịt.

Bánh ú thịt với lòng đỏ trứng hấp trong nửa ngày, nước thịt tiết ra sẽ quyện với lòng đỏ trứng bên trong nhân, cách rất xa vẫn có thể ngửi thấy được mùi thơm của nhân thịt.

Bánh ú lòng đỏ trứng hạt dẻ nhân mịn và nếp ngọt, bánh măng khô thịt ba rọi ăn vào rất thơm ngon...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/89.html.]

Bánh ú Tết Đoan ngọ bán rất chạy, đến cả Thời Nhiễm cũng không ngờ, nó được ưa chuộng nhất không phải bởi những khách ruột mà là những người hàng xóm trên con phố này. Bởi vì thường ngày Thời Nhiễm có người giúp việc, những người này là những người đầu tiên được ăn bánh ú.

Thời Nhiễm cho bọn họ mỗi người ba cái, ba cái bánh ú đều to cỡ nắm tay của người đàn ông trưởng thành, đủ cho một nhà, nhà nào nhiều người thì sẽ không đủ.

Những người này cũng rất biết điều, không đủ ăn cũng không mua trước, đợi đến tối khi Thời Nhiễm mở quầy hàng mới đến mua.

Mấy người hàng xóm cũng như thế mà truyền tai nhau, cứ vậy từng người một đến mua. Ở nhà không phải là không có, dù sao cũng là lễ lớn, bánh ú ở đơn vị phát, bánh từ người thân bạn bè tặng. Nhưng loại bánh ú gói lâu như vậy làm sao có thể ngon bằng loại gói xong nấu liền chứ?

Rất nhiều người trong hẻm Ngân Ty tranh thủ buổi tối ghé qua mua một hai cái về nhà. Gạo nếp không dễ tiêu hóa, hai ba người mỗi người ăn một hai cái là đủ rồi, một ngày lễ cứ vậy trôi qua.

Dì Vương kéo theo Tráng Tráng, Tráng Tráng mỗi tay một cái bánh ú, ăn rất vui vẻ.

Chủ của các quầy hàng nhỏ khác trên phố cũng qua ủng hộ, người nào cũng mua về dăm ba cái.

"Mua trong siêu thị tuy rẻ nhưng ăn lại chẳng có vị gì, trong nhà ít người cũng không muốn gói. Bà chủ nhỏ, tay nghề của cô đỉnh hơn, chi bằng trực tiếp đến chỗ cô mua luôn!"

"Không biết Trung thu này bà chủ nhỏ có làm bánh Trung thu không nhỉ, bánh Trung thu năm nay của nhà tôi phải trông chờ cô rồi."

"Nhân mứt táo chỉ vàng này ngon quá đi!"

...

Nếu như nói, lúc đầu mọi người còn có chút e ngại thân phận của Thời Nhiễm, đối với "truyền thuyết" của ngôi hợp tử viện này cũng có run sợ. Giờ đây những suy đoán và lo ngại đó đều đã biến mất.

Hàng xóm hòa thuận với nhau là nhờ có qua có lại, Thời Nhiễm thường nấu canh để làm quà, những chủ quẩy nhỏ gần đó đều có thể cầm theo bát của mình để múc. Nhờ có vậy, trong cuộc sống thường ngày cũng dần thân thiết hơn.

Thời Nhiễm đương nhiên sẽ đón nhận lòng tốt như thế, nếu không có gì ngoài ý muốn, cô sẽ sống ở đây nhiều năm nữa, đương nhiên là cần có quan hệ láng giềng hòa thuận.

Một đám người nói chuyện một lúc chẳng biết sao lại nhắc đến nhà họ Tăng.

Một người hàng xóm đến mua bánh ú nhỏ tiếng nói: "Cô nói xem dạo gần đây nhà họ Phùng cứ kỳ lạ thế nào ấy. Bà Tăng đó, buổi sáng thức dậy bỗng nhiên té ụp mặt, răng của cũng bị gãy luôn."

"Còn con trai bà ấy, vốn dĩ đã tìm được công việc ổn định không biết vì sao lại phá sản."

"Chậc chậc, nói không chừng là do tạo nghiệp nhiều quá, gần đây mới biến thành xui xẻo."

"Nghe nói mẹ con họ cứ khăng khăng nói bên này đất đai không tốt, e là sắp chuyển đi rồi đấy!"

"Nhà này không phải của họ sao? Còn có thể chuyển đi đâu chứ?"

"Ai mà biết được? Chuyển đi cũng tốt, để cho người ta nhìn thấy mẹ con họ rồi nhớ tới việc mà họ đã làm, thật thất đức"

...

Bánh ú của Thời Nhiễm hương vị thơm ngon, bánh ú ngọt được phủ một lớp đường trắng, bánh ú mặn kèm với một đĩa dầu ớt, hôm đó đã chinh phục được dạ dày của rất nhiều thực khách.

Trong nhóm "Chị gái đừng run muỗng" cũng rất sôi nổi, mấy người hôm nay tăng ca đặt đồ ăn đã tải ảnh lên. Từng bức ảnh đều là những loại nhân khác nhau, bánh ú nhân thịt màu đỏ cam với nhân thịt lòng đỏ trứng, bánh ú gạo nếp bọc đường trắng lộ ra bên trong là nhân đậu đỏ...

"Tóc Đừng Vểnh Lên Được Không: Woohoo, sao hôm nay tôi lại không đi tăng ca chứ?!"

"Shinpachi Mạnh Mẽ Nam Tính: @Ông Chủ Bất Công, tại sao không cho chúng tôi tăng ca vậy?"

"Đến Cầu Nhị Tiên: Thèm quá... Tôi đang ở nhà ăn bánh ú hâm nóng bằng lò vi sóng, khó ăn c.h.ế.t đi được."

Loading...