Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 75
Cập nhật lúc: 2025-02-03 07:45:08
Lượt xem: 122
"Đúng vậy."
"Bởi vì quản lý công ty Tinh Hãn bị Cục thuế vụ điều tra rồi, hiện tại đã đóng cửa."
Đối với lời nói của luật sư Thời Nhiễm cũng không biết nên nói thế nào cho phải, giống như việc mà bạn với người ta đã mài d.a.o chuẩn bị đánh nhau một trận tới nơi rồi, kết quả là đối phương cứ gào oang oang, còn chưa kịp chạy tới đã vấp phải tảng đá mà té.
Cách làm việc của Cục thuế vụ thành phố B rất nhanh, chỉ vài ngày đã điều tra ra đủ loại vấn đề về sổ sách kinh doanh của quản lý Tinh Hãn.
Bởi vì con số được đề cập đến khá lớn nên cuối cùng ngay trong hôm đó đã có hotsearch, đóng góp thành công một cái meme cũ "1 Tinh = XX triệu".
[Bất thường ghê, tôi cứ tưởng chỉ có người nổi tiếng mới có thể kiếm được nhiều như vậy, thì ra nghề livestream cũng nhiều tiền như thế hả?]
[Ui ui ui, trên thế giới này có mỗi tôi là người nghèo đấy à? Cái hotsearch này cả ngày toàn là đơn vị triệu không đó."
[Meo meo meo? Ở đâu có lạm phát mà tôi không biết à? Nếu không tại sao cứ cảm giác như tất cả mọi người đều đang cân nhắc đổi đơn vị tiền vậy?]
[Điều tra tốt lắm! Cái loại công ty livestream này rất cần phải tra.]
[Khen tốc độ của Cục thuế vụ nha, mới có mấy ngày thôi mà đã rõ ràng hết rồi.]
[Ha ha, từ trước đến nay người tài chính không mời, cái tốc độ này... Hoặc là do lá gan của công ty này lớn, hoặc là cái nghề của công ty này quá phi pháp.]
...
Ồn ào được một khoảng thời gian, chưa tới vài ngày đã nhanh chóng đưa ra kết quả xử lý.
Công ty Tinh Hãn cứ thế bị xử phạt đến phá sản, những hợp đồng quản lý trước đó bởi vì đủ nguyên nhân mà phải hủy bỏ, nhân viên trong công ty cũng giải tán. Ông chủ và một vài giám đốc điều hành bị truy tố thẳng vì những việc ác mà họ đã làm.
Lucy đứng trước cửa công ty bị dán giấy niêm phong, cảm giác như mình đến sai chỗ rồi.
Ai mà ngờ được cô ta chỉ muốn hướng dẫn người khác livestream thôi, cuối cùng vậy mà nó lại như quả bóng tuyết càng lăn lại càng lớn, thậm chí là kéo cả công ty vào?
Bây giờ đừng nói là ông chủ, ngay cả Phương Diệu Diệu cũng đang tìm luật sư để hủy bỏ hợp đồng, trở về cuộc sống vườn trường không có gì sầu lo muộn phiền về sau.
Lucy mạnh mẽ xốc lại tinh thần, dù sao cô ta cũng là một người làm công, ở đây không được thì cô ta đổi cái khác thôi.
Mấy năm nay cô ta cũng quen biết không ít người, vừa khéo nhân cơ hội này hướng theo con đường làm người đại diện cho bên giới điện ảnh và truyền hình.
Còn Thời Nhiễm thì...
Lucy nghiến răng tức giận, nhưng bây giờ cô ta cũng chẳng có suy nghĩ gây khó khăn cho cô nữa.
Bây giờ nghĩ lại thì lúc Thời Nhiễm hủy bỏ hiệp ước với công ty, bằng cách nào đó cô đã có được một cái tứ hợp viện...
Không biết chừng cái tứ hợp viện đó chính là của cô đấy nhỉ?
Lucy lại càng nghĩ xấu về Thời Nhiễm thêm một chút, đồng thời cũng hối hận vì đã không suy nghĩ sâu xa hơn. Cứ nhìn thấy dáng vẻ chẳng sợ gì của Thời Nhiễm là chắc chắn cô đã bám vào được đại thụ nào đó khó lường rồi.
Rất khó để nói rằng trong chuyện lần này không có sự nhúng tay của đối phương được.
Trong lòng của Lucy vẫn nuốt không trôi, cô ta nghĩ rằng chờ đến khi trụ vững được ở công ty mới thì lúc đó sẽ không thể thiếu việc ngáng chân Thời Nhiễm rồi.
Luẩn quẩn trong cái vòng này phải luôn biết kiêng dè, bây giờ cô chỉ đang làm cho một gian hàng nhỏ, đặt bẫy để hại cô cũng đâu có khó khăn gì? Không biết là ai đang muốn hại cô.
Chẳng qua chỉ là báo cáo vấn đề vệ sinh gian hàng nhỏ của cô, vấn đề phòng cháy chữa cháy của cô cho mấy phòng ban có liên quan, sau đó còn tìm người đánh giá kém cho cô ở phần bình luận khiến cho hàng loạt giao hàng bị hủy bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/75.html.]
Người rơi vào hoàn cảnh khó khăn sẽ có thể nhận rõ lòng người thiện ác. Khoảng thời gian trước kia Lucy còn nói với Phương Diệu Diệu là vấn đề vệ sinh của người ta quá bẩn, vậy mà giờ đây trong lòng cô ta cứ một phút lại có tám mươi cái suy nghĩ dơ bẩn trong đầu.
Nghĩ ở trong lòng, Lucy mở điện thoại chuẩn bị liên hệ trước với mạng lưới quan hệ của mình, xem thử làm cách nào để tìm được thư giới thiệu nội bộ.
Vừa lấy điện thoại ra, vốn là một chiếc điện thoại rất tốt, đột nhiên lại bị lỗi sọc màn hình.
Lucy chỉ đành than rằng do cô ta xui xẻo, phải mang điện thoại đi sửa thôi, không sửa không được, phương thức liên lạc đều ở bên trong cả.
Anh trai sửa điện thoại chào giá cực kỳ cao, vừa mở miệng đã là ba nghìn.
Ba nghìn! Mua một cái điện thoại khác còn được ấy chứ!
Lucy không có cách nào khác, mấy thứ khẩn cấp cần dùng đều ở bên trong đó, thế nên cô ta đành ngoan ngoãn trả tiền.
Lucy cầm chiếc điện thoại đã được sửa bước ra khỏi cửa, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.
Thế nhưng cô ta vẫn an ủi bản thân, chỉ là hơi xui xẻo một tí thôi. Con người mà, khổ tận cam lai.
Cô ta nghĩ như thế, lúc đi đến chỗ ở dưới tòa nhà thì thấy một đám người ồn ào vây quanh ở phía trước, có người giơ điện thoại ra quay chụp cái gì đó, một chút khói đặc bốc lên, bên cạnh còn có chiếc xe cứu hỏa màu đỏ.
Lucy ham hóng chuyện, cười hì hì, ban nãy còn tự nói bản thân xui xẻo, không phải là có người càng xui xẻo hơn cô ta sao?
Lucy hăng hái chen vào trong đám người phía trước, giơ điện thoại lên chụp ảnh.
Để xem ai là người xui xẻo đây?
Thế nhưng càng chen vào đám đông phía trước thì cô ta lại càng cảm thấy có gì đó không đúng.
Bên kia bốc lên đám khói dày đặc cuồn cuộn, trông cứ giống căn hộ mà cô ta đang ở.
Cái chỗ đang cháy kia hình như cũng là tầng ở giữa.
Cái ban công bị thiêu đen thui kia nhìn thế nào cũng thấy quen như thế nào ấy?
...
Lucy hét lên: "Đó là nhà của tôi!"
Tối ngày hôm đó, Thời Nhiễm lướt phải một cái video ở trên mạng, có một người nước mắt giàn giụa với khuôn mặt xám tro không nhìn rõ mặt mày thì thào với phóng viên phỏng vấn: "Thấy có cháy ở chỗ bên kia nên tôi qua đó hóng chuyện."
"Qua đến nơi rồi mới biết thì ra là nhà của tôi bị cháy."
Trại Linh lười biếng nằm sấp trên cái đệm lót dày mà Thời Nhiễm làm cho anh. Từ cái lần đầu tiên đổi vận mệnh với người khác về sau thì anh vẫn luôn buồn ngủ suốt.
Chẳng qua...
Nhìn thấy khuôn mặt giàn giụa nước mắt của Lucy thì Trại Linh vẫn cảm thấy rất hài lòng.
Bình gas nói với anh ấy, cái thứ gọi là trao đổi vận mệnh không phải là trực tiếp đảo ngược số phận của người khác. Suy cho cùng thì làm được đến mức độ đó cũng chẳng phải là chuyện tốt lành gì — chỉ có ma quỷ mới muốn làm cái chuyện hút hết số phận của người khác thôi.
Chuyện duy nhất mà trạch linh họ có thể làm là thay đổi vận mệnh. Dù sao trời cao cũng đã an bài, số phận đã định, bọn họ cùng lắm cũng chỉ có thể chỉ dẫn thôi.
Nhưng sự chỉ dẫn này cũng phải do bản thân con người tranh thủ.
Hướng thiện càng nhiều thì trong lòng cũng càng ngày thanh khiết lương thiện hơn, cho dù có trao đổi một chút thì cũng chỉ xui xẻo trong vòng một hai ngày thôi. Không bao lâu sẽ trở về như cũ.
Nhưng gặp phải loại người tâm tư xấu xa thì sẽ gặp phải vận xui, nếu không chịu thay đổi thì sau này còn mắc phải nhiều chuyện xui xẻo hơn.