Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 58

Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:40:40
Lượt xem: 120

Món canh ăn kèm hôm nay cũng không phải canh như truyền thống mà là một nồi trà màu cam đỏ lớn.

Thời Nhiễm giải thích: "Đây là trà bồ công anh."

Thời tiết hết nóng lại lạnh lặp đi lặp lại khiến gần đây có nhiều người bị cảm. Bồ công anh có tác dụng thanh nhiệt giải độc, mát gan sáng mắt, còn bổ dạ dày nữa.

Thế nên lúc thấy có người bán bồ canh anh trong chợ sớm, Thời Nhiễm đã mua ngay.

Có một số người e ngại mùi vị của bồ công anh trong thức ăn quá đậm. Mà nấu canh thì Thời Nhiễm lại cảm thấy nó quá nồng.

Thế là cô quyết định nấu luôn một nồi trà bồ công anh lớn, bên trong rắc thêm chút đường thỏi nữa, nóng hổi như vậy trái lại rất dễ được người ta hưởng ứng.

Dì Vương cắn một miếng bánh rán rồi lại nhấp một ngụm trà bồ công anh, lại cảm thấy bất ngờ vì chúng rất hợp nhau. Bà bèn bưng một bát lên dỗ Tráng Tráng. Nhưng bạn nhỏ Tráng Tráng lại cực kỳ kiên định: "Cháu không uống thuốc đâu!"

Dì Vương dỗ dành từng chút một: "Thuốc đâu mà thuốc. Đây là nước ngọt đấy, trong này toàn là đường không à."

Mặt Tráng Tráng viết đầy chữ "Bà lừa cháu", tức giận nói: "Bà lừa cháu, cái mùi này đúng là mùi đắng của thuốc rồi."

Đừng tưởng cậu nhóc không biết gì nhé. Cậu nhóc là một người đàn ông nhỏ đích thực đã từng bị mẹ ruột bắt uống thuốc bắc rồi đấy.

Dì Vương còn định dụ dỗ thêm thì bên cạnh có một ông lão lớn tuổi đi tới, trong tay còn dắt một cô bé. Nhìn thấy cái nồi lớn trong sạp của Thời Nhiễm, ông lão lập tức vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ tiến lên.

"Là trà bồ công anh sao? Bao nhiêu tiền một bát vậy?"

Thời Nhiễm: "Miễn phí ạ, ông có muốn thử một bát không?"

Giá cả của bồ công anh vào mùa này không tính là đắt, nấu một nồi lớn cũng không tốn bao nhiêu tiền. Thế là Thời Nhiễm quyết định làm ơn luôn. Hàng xóm trên đường muốn tới nếm thử một chút cô cũng múc cho một bát.

Ông lão rất vui vẻ ngồi vào sạp uống trà, còn gọi cho cháu gái mình một phần cơm chiên thập cẩm nữa.

Cô bé có hai b.í.m tóc không hề kén ăn, ngồi ôm bát trà bồ công anh Thời Nhiễm đưa cho ừng ực ừng ực uống hết.

Thời Nhiễm khen ngợi cô bé mấy câu khiến ông lão cũng tự hào lây.

"Trước kia con bé cũng kén ăn lắm. Sau đó chẳng phải ông đã đưa nó tới quán nhà cháu ăn cơm quả du sao? Ăn xong nó nhận ra rằng đồ mà mình không biết chưa chắc đã khó ăn nên ở nhà cũng bớt được không ít chuyện."

Mặt mày dì Vương đầy hậm hực, có cảm giác phiền chán kiểu "xem con nhà người ta kìa".

Bà lại quay đầu, thấy Tráng Tráng đã ôm lấy bát trà bồ công anh uống rồi. Còn ti hí mắt nhìn cô bé nhà người ta chằm chằm, trong mắt toàn là ý không phục.

Có phải uống cái này rồi chị Tiểu Nhiễm cũng sẽ khen nhóc không? Hừ, người khác có thể uống thì nhóc cũng có thể!

Dì Vương:...

Trà bồ công anh này vừa uống đã cảm nhận ngay được hương cỏ cây độc đáo thoang thoảng. Ít nhất thì Tráng Tráng ôm tâm trạng uống thuốc húp mấy ngụm rồi lại ngạc nhiên phát hiện ra cái thứ trà màu cam đỏ này không đắng chút nào!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/58.html.]

Hơn nữa Thời Nhiễm còn cho đường thỏi vào nên trà bồ công anh cũng không phải quá mức không thể chấp nhận được.

Tráng Tráng uống hết bát nhỏ rồi giơ ra trước mặt Thời Nhiễm. Thời Nhiễm tưởng cậu nhóc còn muốn uống nữa nên lại múc thêm cho nhóc một bát.

Tráng Tráng bĩu môi một cái, rồi chốc lát sau lại được Thời Nhiễm khen cho vui trở lại, hớn hở ôm bát trà bồ công anh cùng chiến đấu với cơm chiên, lúc đi ngang qua cô bé có hai b.í.m tóc kia còn đắc ý hừ hừ mấy tiếng nữa chứ.

Cơm chiên dứa có thể xem như là lựa chọn hàng đầu trong các món. Buổi tối ngày đó có thể nói là đông như trẩy hội vậy. Khách vào sạp nghe thực đơn một lần, cuối cùng mười người thì có đến tám người là chọn cơm chiên dứa.

Mà như vậy thì hậu quả chính là đến khi khách quen cũ biết được hôm nay có món ăn mới từ nhóm trò chuyện rồi chạy tới nơi thì cơm chiên dứa của sạp hàng đã hết veo rồi.

Chu Mẫn hối hận không thôi: "Sao mình lại đi ăn gà rán chứ? Sao đúng hôm nay mình lại đi ăn gà rán vậy? Gà rán lúc nào ăn mà chả được! Tại sao mình cứ phải nhằm trúng ngày hôm nay mà ăn thế!"

Thời Nhiễm nhỏ giọng khuyên bảo: "Ngày mai còn có mà. Tôi sẽ giữ lại cho cô một phần."

Chu Mẫn nghe vậy thì nước mắt lập tức lưng trong, ánh mắt nhìn về phía Thời Nhiễm còn nồng nàn hơn cả nhìn người yêu nữa.

Thời Nhiễm sờ mũi một cái. Cái sạp của cô chỉ nhỏ chừng đó, cho khách quen một chút ưu đãi thì sao nào?

Không có cơm chiên dứa nên Chu Mẫn chọn lựa chọn thứ hai là cơm chiên thập cẩm.

Giống như bánh bao trắng không nhân, cơm cũng là một loại thức ăn no bụng, mà cơm chiên tất nhiên là một biến thể hoa lệ của nó. Cảm giác no bụng chủ yếu là do tinh bột mang lại, không thể thay thế bằng bất kỳ loại thực phẩm nào khác.

Chu Mẫn cầm muỗng lên, miệng không ngừng khen ngợi đĩa cơm chiên đầy màu sắc trước mặt mình.

Cơm được chiên đến khi các hạt cơm tách rời nhau. Bên trong có trứng gà, chân giò hun khói, tôm, cà rốt, hạt ngô, nấm hương, măng thái hạt lựu, hạt đậu xanh, mỗi nguyên liệu đều có kích thước không lệch lệch nhau nhiều.

Nguyên liệu phong phú nhưng lại không hề lấn át nhân vật chính là cơm chiên. Ăn một miếng chỉ cảm thấy miệng đầy mùi thơm, nhưng người ăn lại không có thời gian đi phân biệt xem đâu là mùi thơm của nguyên liệu nào nữa. Đến khi nhai phải một hạt đậu xanh cưng cứng mới rảnh rỗi cảm nhận mùi vị của mỗi nguyên liệu nấu ăn một chút.

Cơm chiên thập cẩm chính là như vậy. Nó dùng nhiều loại nguyên liệu khác nhau nhưng không hề có bất kỳ loại nào là vượt trội một mình, mà là tất cả đều hội tụ vào một chỗ, trở thành một khúc nhạc du dương hài hòa.

Thời Nhiễm cũng tự làm riêng cho mình một bát đậu Hà Lan xanh rồi nhân lúc không có khách cầm đũa ăn từng hạt một g.i.ế.c thời gian.

Đậu vào mùa xuân cực kỳ tươi non. Sau khi bóc đậu ra khỏi vỏ, không cần vẽ vời mấy công đoạn phức tạp gì cả, cứ cho thẳng vào nồi xào lên là được rồi, thêm chút muối rồi chờ chín tới là có thể lấy ra.

Cũng phải đến khi trưởng thành rồi Thời Nhiễm mới biết xào đậu Hà Lan là phải thêm nước để làm đặc lại, còn phải luộc sơ qua trước khi xào nữa. Nếu không cứ bỏ thẳng vào chảo dầu xào lên thì đậu sẽ rất dễ bị bật ra.

Chỉ là Thời Nhiễm đã bị văng trúng mấy năm trời tỏ vẻ hay là thôi cứ bị văng trúng cũng được.

Đậu Hà Lan không thêm nước xào đến khi bên ngoài nhăn lại, rắc thêm một ít muối rồi bắt đầu đảo liên tiếp, cố gắng giữ lực đảo cho đều. Nếu đậu đủ non thì sẽ có một ít nước tràn ra, xào trên lửa lớn đến khi cạn nước là được rồi.

Hạt đậu màu xanh nho nhỏ có độ tươi vừa đủ, lại hơi cưng cứng, ăn vào sẽ không cảm thấy khô khan vô vị.

Chờ thêm vài ngày nữa cô sẽ dùng đậu Hà Lan để làm mầm đậu. Mầm đậu có rễ thanh mát mềm mại, dù là xào hay nấu canh thì đều ăn rất mát.

Dòng người quanh sạp nhỏ càng ngày càng nhiều. Cơm chiên dứa hết rồi nhưng những món còn lại cũng coi như là bán chạy.

Loading...