Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 100
Cập nhật lúc: 2025-02-03 10:32:35
Lượt xem: 116
"Tráng Tráng nhà chúng tôi luôn nói chị Tiểu Nhiễm nấu ăn rất ngon, tôi không ngờ lại là một chị gái xinh đẹp thế này."
Thời Nhiễm: "Cảm ơn cô, sao hôm nay không thấy Tráng Tráng đến? Không phải nhà trẻ được nghỉ sao?"
Dì Vương tiếp lời: "Ông bà ngoại nó đón sang ở vài ngày, hai ngày sau sẽ về."
Thời Nhiễm gật đầu: "Cũng phải, hiếm khi cậu nhóc được nghỉ, nên chơi nhiều hơn."
Đang nói chuyện thì máy xay bên kia đã đến giờ, Thời Nhiễm đi qua nhấn tắt máy, còn tiện tay múc hai chén đậu hũ đã làm làm xong, cho hành thái rau thơm vụn cải bẹ cùng một chút dầu mè ớt cay vào.
"Mọi người tới đây đi, nếm thử đậu hũ vừa làm xong này."
Mẹ Tráng Tráng còn giả vờ từ chối, muốn nói xong chuyện chính trước.
Còn dì Vương thì lại không khách sáo mà nhận ngay, tiện tay đưa luôn cho con dâu: "Tới sớm không bằng tới khéo, xem như con tới đúng lúc lắm, ngày thường Tiểu Nhiễm hiếm khi làm món này."
Bản thân Thời Nhiễm cũng bưng một chén, nhưng khác ở chỗ trong chén lại không phải đậu hũ, là mà nước nấu đậu hũ còn dư lại.
"Thời tiết nóng quá, dễ bị nóng trong người, nấu đậu hũ xong thì nước đậu hũ còn dư lại cũng có thể dùng để giải nhiệt."
Năm nay khô nóng đáng sợ, nhiệt độ liên tục tăng cao khiến tâm trạng người ta cũng thấy bực bội theo, gần đây ngoài nấu những món chính thì món Thời Nhiễm làm nhiều nhất chính là canh đậu xanh kiểu Giang Tô. Chỉ là có vài người không ăn đậu xanh vì ngại nó có tính lạnh, dạ dày không chịu nổi.
Vậy là Thời Nhiễm làm nhiều đậu hũ thế này, muốn giải nhiệt thì múc một chén nước để uống. Cho thạch cao vào đậu hũ thì nước nấu đậu hũ còn dư lại chính là vũ khí sắc bén hiếm có dùng để giải nhiệt.
Mẹ Tráng Tráng không ngờ thật sự sẽ có người làm thế này vì chuyện một đĩa giấm chua một nồi sủi cảo, vậy nên cầm chén không biết nên nói gì mới được.
Dì Vương: "Sao con không ăn? Mau ăn đi, món này phải tranh thủ ăn lúc còn nóng. Để nguội rồi sẽ có mùi tanh của đậu đấy."
Mẹ Tráng Tráng múc một muỗng, vừa vào miệng là mùi hương thuần túy của đậu hũ, không giống với đậu hũ trắng mua hằng ngày, món đậu hũ này có màu hơi ngả vàng. Vừa ăn vào như muốn tan ra, bên trên còn được rắc thêm hành lá rau thơm nên mùi vị như được tăng thêm. Ăn vào miệng cũng mang lại cảm giác ấm nóng trơn mềm.
Mẹ Tráng Tráng ngạc nhiên ăn hết: "Đây là loại đậu nành sạch nguyên chất chưa chuyển gen đúng không?"
Một chén nhỏ không có bao nhiêu, mẹ Tráng Tráng ăn xong mà vẫn còn thèm. Trong lòng buồn bực, ban nãy cô ấy cũng thấy những thứ được cho vào chén đậu hũ này, đâu có gì hiếm lạ đâu, sao có thể ăn ngon đến thế?
Vậy tính ra, đó là do bà chủ nhỏ dùng loại đậu ngon rồi.
Nếu không thì sao mà làm được món đậu hũ ngon thế này được.
Thời Nhiễm: "Không có, tôi dùng loại của Kinh Giao chúng ta đấy."
Làm một quán nhỏ, đối với nguyên liệu nấu ăn thì Thời Nhiễm luôn đi theo hướng an toàn là giá cả ổn định.
Gì mà sạch, hữu cơ, không dùng thuốc trừ sâu, thông thường gắn mấy cái nhãn đó vào thì giá đồ ăn cũng tăng lên theo.
Sao mà Thời Nhiễm chịu làm thế chứ.
Trên mặt mẹ Tráng Tráng là vẻ giật mình, nhưng vừa rồi cô ấy vào có thấy rõ ràng Thời Nhiễm làm đậu hũ thế nào, thêm gia vị ra sao, nên bây giờ cũng không tìm được lý do nào tốt hơn nữa.
Chẳng trách gần đây Tráng Tráng béo lên khá nhiều, lại còn không chấp nhất với mấy món ăn vặt thích ăn khi trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/100.html.]
Dì Vương: "Sau này con sẽ biết, cho dù Tiểu Nhiễm đun nước sôi để uống thì cũng ngon hơn người ta làm."
Thời Nhiễm:...
Đây là đang nhắc tới chuyện của mấy ngày trước, vì Tráng Tráng thường xuyên tới đây ăn, hơn nữa giữa trưa dì Vương còn luôn tới chỗ Thời Nhiễm đặt cơm rồi mang tới nhà trẻ. Thời gian trôi qua, ở nhà trẻ có hai bạn nhỏ thèm quá chịu không nổi nên về nhà làm ầm ĩ, sau đó phụ huynh của hai bạn nhỏ này lần mò được đến quán của Thời Nhiễm.
Hai bạn nhỏ này được gia đình chiều chuộng hơn cả nhà Tráng Tráng chiều cậu nhóc, bây giờ thỉnh thoảng Tráng Tráng vẫn ăn một bữa do bà nội nấu. Còn hai gia đình này ngoài bữa sáng ăn tạm chút bánh mì và sữa, thì bữa trưa bữa tối đều ăn thức ăn ở chỗ Thời Nhiễm.
Phụ huynh của bé buồn rầu vuốt mặt: "Đến nước sôi để nguội ở chỗ cô cũng dễ uống hơn ở nhà."
Lúc đó có khá nhiều người ở đây, vậy là những vị khách xem lời này như câu nói đùa.
Thời Nhiễm: "Làm gì khoa trương tới mức đó, đồ ăn ở chỗ con cũng chỉ được cái tươi mới thôi."
Cái này cũng đúng, tới mùa hè các loại rau dưa thi nhau cố gắng lớn lên, cả gốc dưa Thời Nhiễm dời từ trong sân tới đây cũng như được ăn thuốc bổ, khoai lang phát triển tươi khỏe rất khả quan. Hai cây nho bên ngoài cũng treo cành lá xanh mơn mởn, lắc lư theo gió.
Nguyên liệu nấu ăn trong quán cũng đa dạng các loại màu sắc hình dáng hơn.
Cà tím, dưa chuột, cà chua, quả mướp, khổ qua...
Sáng nào Thời Nhiễm cũng dậy sớm đi chợ sáng để mua đồ tươi mới về, sau đó chế biến thành đủ loại món ngon. Rõ ràng mùa hè là mùa giảm cân, thế mà lại khiến nhân viên trong quán và cả Trại Linh béo lên mấy cân.
Mẹ Tráng Tráng nghĩ lại hương vị của chén đậu hũ nóng hôi hổi vừa nãy, suy nghĩ vẫn còn do dự trong lòng cô ấy cũng kiên định hơn rất nhiều. Đến lúc này mới nói ra mục đích tới đây của mình.
Năm nay con ông chủ của cô ấy thi đại học. Đã có kết quả rồi, không tệ chút nào.
Thời Nhiễm gật đầu: "Cô muốn đãi tiệc phải không?"
Mẹ Tráng Tráng: "Đúng vậy, ban đầu đã quyết định xong quán ăn rồi, nhưng đột nhiên chỗ đó bị phạt tạm ngừng kinh doanh vì nhà bếp không đạt chuẩn vệ sinh. Lúc này đã có nhiều nơi kín lịch rồi, không thể đặt chỗ được nữa."
Mẹ Tráng Tráng vẫn còn chuyện chưa nói, là nhà ông chủ cũng được tính là một gia đình lớn, công việc phức tạp nên muốn tìm một ngày để mọi người đều có mặt đúng là chuyện không dễ gì.
Cũng vì thế, thời gian đã quyết định, bây giờ muốn tìm được quán ăn và đầu bếp ngay cũng là chuyện khó.
Vậy là ông chủ giao chuyện này cho cô ấy, nhờ cô ấy hỏi thăm giúp thử xem.
Dì Vương thấy gần đây con dâu bận bịu đến nỗi chân không chạm đất thì hỏi thăm một câu, sau đó nghe nói chuyện này từ miệng con trai.
Vừa nghe thì bà đã vỗ mạnh lên đùi.
Đây còn không phải vừa khéo sao!
Dì Vương thấy rõ dáng vẻ sốt ruột hốt hoảng của Thời Nhiễm gần đây. Không cần nghĩ cũng biết là đang sốt ruột vì sắp tới kỳ hạn nộp phí sửa chữa. Bây giờ gặp được chuyện này, đúng lúc có thể để Thời Nhiễm kiếm thêm một chút.
Dì Vương liên tục không ngừng lôi kéo con dâu tới tìm Thời Nhiễm, nghĩ tới chuyện gần đây Thời Nhiễm khá bận nên đá cả cháu trai tới nhà bà ngoại cậu nhóc.
Thời Nhiễm và mẹ Tráng Tráng túm tụm lại, không mất bao lâu hai người đã tính toán sơ sơ ra bao nhiêu bàn bao nhiêu người, các loại món ăn thế nào.
Mẹ Tráng Tráng: "Dù sao cũng là tiệc gia đình, không tính mấy chuyện lặt vặt nhưng chất lượng thức ăn nhất định phải tốt. Giá cả không thành vấn đề. Công ty chúng tôi làm thương mại quốc tế nên tôi có cách mua vài loại nguyên liệu, còn trứng cá muối hay gan ngỗng gì đó, tôi cũng có thể tìm bạn lấy một ít cho cô."