CẢM GIÁC KHI HAI TA GẶP NHAU - Chương 36: Sa thải
Cập nhật lúc: 2024-09-20 16:10:39
Lượt xem: 1
Hôm nay là ngày định đoạt số phận của Phong tổng kia nên cả cô và anh đều đến công ty sớm. Vì là cuộc họp quan trọng nên mọi thứ tài liệu cũng cần phải được bảo mật một cách rõ ràng. Trong trường hợp này người có thể đảm bảo nhất chỉ có thể là thư kí Hàn. Nhưng thấy anh ấy cũng khổ sở khi phải làm một mình nên cô đã quyết định vơi tư cách là trợ lí riêng của anh cũng nên tham gia vào phần này. Hôm nay Lãnh Dao Dao cũng có mặt vì có được một ít cổ phần trong công ty.
Theo như cô được biết thì kết cục của những kẻ phản bội sẽ là sa thải nhưng với tập đoàn Lục thị không đơn giản là sa thải cô rất tò mò Lục Khải Huy sẽ làm gì với ông ta.
Đúng 9h sáng, các vị cổ đông cấp cao đã có mặt đầy đủ trong phòng họp, người chủ trì không ai khác chính là Lục Khải Huy. Bầu không khí lúc này bây giờ đang căng thẳng hơn ai hết, ai ai cũng ra sức mà chửi Phong tổng chỉ vì tiền mà lại làm ra những việc này.
Còn Phong tổng bây giờ ông ta chỉ ngồi một vị trí gần Lục Khải Huy để chờ được xét tội. Nhìn vẻ mặt của ông ta giờ chẳng khác kẻ ăn trộm là mấy. Chắc hẳn là người vợ của ông ta đã rất sốc khi biết ông ta bao nuôi nhân tình bên ngoài.
“Mọi người xin hãy ổn định chỗ ngồi.” Lục Khải Huy vỗ tay vài cái là y như rằng tất cả mọi người đều dừng hết mọi hoạt động của họ ngước nhìn về để nghe anh phát biểu. Qủa nhiên là vị lãnh đạo cấp cao.
“Lý do ngày hôm nay tôi gọi các vị tới đây chắc hẳn các vị cũng biết vì sao?”
“Phải chúng tôi biết và chúng tôi cần nghe lí do chính đáng từ Phong tổng kìa, không phải chủ tịch Lục luôn hưởng cho chúng ta phúc lợi lớn sao? Tôi không thể tin được rằng có ngày công ty chúng ta lại có kẻ phản bội.” Một vị cổ đông có kinh nghiệm lâu năm lên tiếng.
“Phải…phải nói rất có lý.” Các vị cổ đông còn lại cũng thấy ông cổ đông này nói có lí nên bắt đầu bàn tán.
“Xin các vị hãy trật tự, bây giờ chúng ta sẽ bỏ phiếu để quyết định số phận của Phong tổng.”
Hạ Tiểu Mạt đứng bên cạnh cũng hiểu được hiện thực khốc liệt, một khi bạn đã phạm sai lầm thì sẽ không được trân trọng nữa. Cô tự hỏi rằng nếu anh cũng như vậy thì liệu cô có thể tha thứ cho anh.
Mọi người đã bắt đầu bỏ phiếu, trong phòng họp này chỉ có khoảng trên dưới 10 người là cổ đông nên bỏ phiếu cũng không có mất thời gian. Cuối cùng thì bỏ phiếu xong giờ là thời gian để công bố. Thư kí Hàn sẽ là phát biểu:
“Số phiếu là 9/10 đồng nghĩa với việc Phong tổng sẽ bị sa thải. Như các vị đã biết khi bị sa thải ở Lục thị sẽ không được bất cứ công ty nào nhận lại nữa và cả gia đình phải chuyển đi sang thành phố mới để biết ăn năn hối cải.”
Ai cũng hài lòng về việc này duy chỉ có hai con người không hài lòng đó là Lãnh Dao Dao và Phong tổng. Đối với Lãnh Dao Dao dù sao thì cô ta cũng đã mất công cài cắm được ông ta vào đây bây giờ rời đi mà không thu được một chút lợi ích gì thì cũng không được. Còn Phong tổng thì ông ta đang tức đến nghiến răng mà không thể làm gì. Trước khi bị cảnh sát bắt đi vì tội tham ô tiền bạc ông ta đã gào thét lên:
Rosanryyy
“Lục Khải Huy mày cứ chờ đấy tao nhất định sẽ tìm cách trả thù mày.”
Sau khi biết kết quả thì mọi người cũng rời đi. Riêng Lãnh Dao Dao cô ta dường như đã lên một kế hoạch sẵn nào đấy để chuẩn bị đối phó với anh. *Khải Huy anh cứ chờ đấy em nhất định sẽ bắt anh phải yêu em*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/chuong-36-sa-thai.html.]
“Alo gặp nhau đi tôi muốn bàn điều kiện với cô.” Giọng của Lãnh Dao Dao nói chuyện với ai đó.
…
“Xem ra hôm nay hình phạt cho Phong tổng là thích đáng rồi. Em không ngờ luôn đó.”
“Với loại người này nên để pháp luật trừng trị mới thích đáng. Anh không thích nhúng tay vào những người có hiềm khích nhiều với anh.”
“A…Tiểu Mạt cậu đây rồi.” Cố Tĩnh Hy đi đưa tài liệu lên phòng cho Lục Khải Huy thì bắt gặp anh và cô.
“Chủ tịch, đây là tài liệu tổng hợp của bộ phận của chúng tôi.”
“Được rồi, cảm ơn cô.” Lục Khải Huy nhận lấy tập tài liệu.
“Khải Huy em cũng nên về phòng làm việc đây, chiều gặp lại anh sau.” Hạ Tiểu Mạt tạm biệt với anh xong rồi cùng Cố Tĩnh Hy đi xuống.
…
“Mình nghe nói chồng cậu bị ông Phong tổng mới bị đưa đi hãm hại đúng không?”
“Ừm…ông ta là muốn che giấu việc ông ta bao nuôi nhân tình. Chuyện ông ta công kích là từ ngày hôm qua nhưng với thế lực của anh ấy thì chuyện này lại được dập nhanh chóng. Mình sợ cậu lo lắng nên mới không nói cho cậu biết để cậu đỡ mất công chạy đến đây.”
“Không sao mình hiểu mà.”
“À…cậu với anh Vũ Thiên như nào rồi?” Từ sau đám cưới của cô, nhiều lần cô cũng bắt gặp Cố Tĩnh Hy thường xuyên ngồi ngẩn ngơ một mình, có thể là vì cô ấy đang nghĩ đến Thẩm Vũ Thiên.
“Anh ấy…anh ấy cứ ậm ờ nên mình cũng không biết. Mặc dù anh ấy rất quan tâm mình nhưng mình không biết vì sao anh ấy lại như vậy. Có khi nào anh ấy không phải là thích mình thật lòng? Hay anh ấy thích người khác mà cảm xúc với mình chỉ là nhấy thời?” Cố Tĩnh Hy như nói trong tuyệt vọng.
“Không phải đâu…Tiểu Hy. Mình có nghe Tịnh Tịnh nói rồi ngày bé, anh ấy ngày bé bị bắt cóc đã được một cô bé cứu đến tận bây giờ anh ấy vẫn đang tìm kiếm nhưng không thể tìm được cô bé ấy nên là anh ấy chưa thể thoát ra được lời cảm ơn nên cảm thấy có gánh nặng.”
“Thì ra là vậy. Mình sẽ cố gắng giúp anh ấy vượt quá nỗi đau này.”