Cấm Dục Trầm Tình, Một Đời Duy Nhất - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-08-19 05:16:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chẳng em vẽ nét .” Lý Thiện Ngôn ho một tiếng: “Em thường nhận bản thảo mạng, thể kiếm thêm chút thu nhập.”

“Nhận bản thảo?” Thẩm Vân Vi tò mò.

“Là bản thảo fanart trong thế giới ảo đó.” Lý Thiện Ngôn hổ giải thích cho Thẩm Vân Vi - dân trong nghề: “Trong giới nhiều cô vợ giàu . Đồ chính thức hạn, thể thỏa mãn họ. Ví dụ như một cảnh giữa các cặp đôi, hoặc tư thế, thì em sẽ giúp họ thể hiện .”

Vân Vũ

“Có hiểu.” Thẩm Vân Vi, dính dáng gì đến thế giới ảo, mơ hồ .

“Vậy lấy ví dụ nhé.” Lý Thiện Ngôn tìm ngay ví dụ sẵn nhất: “Nếu vẽ chị và chồng chị, chị bên A chỉ định, hoặc em tự nghĩ một cảnh bầu khí, ví dụ như ôm , hoặc hôn xe chẳng hạn.”

“A a a Lý Thiện Ngôn!”

Thẩm Vân Vi ban đầu nhập tâm, nhưng cuối cùng thấy hai từ đó, liên tưởng đến cảnh tượng , khỏi mặt nóng bừng, giật , đột nhiên bực bội ngắt lời cô.

“Làm ?”

Lần mơ hồ là Lý Thiện Ngôn.

“Không gì.” Thẩm Vân Vi nén xuống sự rung động kỳ lạ trong lòng: “Đừng lấy em và Tần Nghiên Tu ví dụ, kỳ cục lắm.”

em chỉ quen hai là cặp đôi thật.” Lý Thiện Ngôn tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Nếu ví dụ về thế giới ảo, chị càng hiểu. Vậy giờ còn cần lấy ví dụ mới ?”

“Được , chị hiểu .” Thẩm Vân Vi vội vàng ngăn cô : “Không nữa, việc , sắp đến giờ .”

“Vân Vi chị thật là đủ e thẹn.” Lý Thiện Ngôn mở máy tính, thuận miệng than thở: “Rõ ràng là vợ chồng thật, sợ nhắc đến những chuyện .”

Đó là bởi vì chúng là vợ chồng giả.

Thẩm Vân Vi thầm nghĩ.

Cũng , cô tự cũng nhận , khi khác nhắc đến Tần Nghiên Tu mặt cô, cô quả thật còn bình tĩnh, lòng như nước lặng như lúc mới kết hôn.

Thẩm Vân Vi hình dung sự đổi tâm trạng như thế nào, rối rắm một lúc, cũng vứt bỏ nghĩ nữa.

Thời gian việc trôi qua, thứ dần trở nên đều đặn.

Thẩm Vân Vi và Tần Nghiên Tu dù cũng chút khác biệt về nhịp sống, Tần Nghiên Tu mỗi ngày dậy quá sớm, chỉ cần tập đoàn việc, ban ngày cô thấy , cho dù họ ngủ chung phòng.

Thế nên thứ bảy, khi Thẩm Vân Vi tỉnh dậy, mở mắt thấy Tần Nghiên Tu ghế sô pha, nhất thời chút quen.

thời gian điện thoại, là 10 giờ sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-duc-tram-tinh-mot-doi-duy-nhat/chuong-85.html.]

Theo lý mà , giờ , Tần Nghiên Tu nên vẫn còn ngủ, thế là cô quan sát đàn ông thêm một lúc, đầy vài phút, cô quả nhiên phát hiện Tần Nghiên Tu tỉnh.

Anh mở mắt sô pha, gối đầu lên cánh tay trái, tay thì cầm một chiếc đồng hồ quả quýt, đang chuyên tâm nó, gần như xuất thần.

Thẩm Vân Vi một chiếc đồng hồ thể khiến chìm đắm đến , sự tò mò, cô kìm dậy đến bên cạnh .

Đứng lưng , cô rõ hình dáng chiếc đồng hồ quả quýt. Bên trong là một tấm ảnh nhỏ, một phụ nữ trẻ trung xinh đang ôm một em bé.

“Đây là bế ?” Thẩm Vân Vi nhẹ giọng hỏi.

Lần ở trong thư phòng của bố Tần Nghiên Tu, Thẩm Vân Vi thấy ít ảnh chụp lúc trẻ của Tần Nghiên Tu, nên chút ấn tượng, thấy ngũ quan quen thuộc.

lưng Tần Nghiên Tu, hỏi thẳng, còn Tần Nghiên Tu nét mặt bình tĩnh, hề đề phòng cô, càng ý định giấu giếm, chỉ gật đầu.

“Uông…”

Astra sáng sớm thức dậy, trèo lên từng bậc thang, cọ đầu khe cửa, đẩy cánh cửa đang khép hờ , bên cạnh hai .

Tần Nghiên Tu im lặng vài giây, hỏi cô: “Em nhớ Astra Búp Bê ?”

Cô đương nhiên nhớ, còn nhớ cả việc Tần Nghiên Tu cũng .

kịp để Thẩm Vân Vi trả lời, lặng lẽ rũ mắt, nắm chặt chiếc đồng hồ quả quýt trong tay, từ từ : “Đây là Búp Bê của .”

Búp Bê của Tần Nghiên Tu, là một chiếc đồng hồ quả quýt ảnh.

Đó là bức ảnh duy nhất của ruột mà .

“Bố cho ?” Thẩm Vân Vi khỏi nghĩ đến đàn ông cuồng sưu tầm ảnh đó.

Tần Nghiên Tu lắc đầu: “Không, ông , đây là ông nội cho .”

“Ông nội , đây là để cho . Ông năm đó giữa bố xảy chuyện gì, nhưng ông , yêu .” Tần Nghiên Tu cầm chiếc đồng hồ quả quýt đó lâu, lòng bàn tay ướt, khiến nắp đồng hồ phủ một lớp sương mỏng.

Anh dường như đang tâm sự, và là đúng ngày hôm nay.

Khi chuyện với cô, vẻ nhạt nhẽo và mệt mỏi, thậm chí đôi khi còn toát một chút u buồn nhàn nhạt.

Thẩm Vân Vi đại khái nhận chiếc đồng hồ quả quýt cũng là đồ cổ, liền thử hỏi : “Có thể cho em xem chiếc đồng hồ ?”

Đáp cô, là sức nặng của nó trong lòng bàn tay.

Loading...