“Đương nhiên, ít nhất trường UCL của em nhiều giáo sư chuyên môn nghiên cứu mảng .” Thẩm Vân Vi giới thiệu: “Khảo cổ học nhất định hướng thế giới, cởi mở và dung hợp. Hơn nữa, em cảm thấy học khảo cổ, học về văn vật ở nước ngoài cũng thú vị.”
“Lấy một ví dụ phổ biến trong ngành nhé.” Thẩm Vân Vi : “Văn hóa các quốc gia giống như những căn phòng, các nhà nghiên cứu trong nước chính là trong phòng, từ trong phòng ngoài. Các nhà nghiên cứu nước ngoài thì ngoài phòng, từ ngoài phòng trong. Góc khác , mỗi bên lợi thế và hạn chế riêng, thể bổ sung cho .”
“Em học khảo cổ ở đại học nước ngoài, giờ việc ở nhà đấu giá trong nước, đúng là trải nghiệm một góc mới. Về nguồn gốc văn hóa, em nhiều hơn về nội hàm của văn vật.” Cô .
Khi về sự nghiệp yêu thích, đôi mắt cô gái lấp lánh ánh sáng, đôi mắt màu hổ phách đầy thần thái, khiến Tần Nghiên Tu kìm thu hút bộ ánh .
Và cô gương, chiếc trâm ngọc tinh xảo, ấm áp, trắng trong cài tóc, chủ đề trở với ngọc: “Ngọc ở thời cổ đại tượng trưng cho nhiều thứ, quyền lực, tài phú... Em thấy những thứ đó là quan trọng nhất. Em thích hơn đức tính của quân tử mà ngọc tượng trưng.”
Người xưa thường “Quân tử so đức với ngọc”.
Chất ngọc ôn nhuận, chính là sự ôn hòa, điềm tĩnh của quân tử.
Chất ngọc cứng rắn, chính là sự kiên nghị của quân tử.
Ngọc rơi xuống đất vỡ nát, là “Thà ngọc vỡ còn hơn ngói lành” của quân tử.
“Đương nhiên, phẩm đức mà ngọc tượng trưng chỉ đơn giản như .” Thẩm Vân Vi từ từ : “Dựa hình thái cụ thể, ngọc gán cho nhiều hàm ý hơn. Ví dụ như trâm ngọc, tượng trưng cho...”
Lời một nửa, cô dừng .
Cô vốn định sang chuyện khác, ngờ Tần Nghiên Tu tiếp lời cô, tiếp: “Tượng trưng cho kết tóc phu thê, trung trinh đổi, trọn đời bên .”
Người thường “Lấy trâm lễ, tình định trọn đời”, trâm cài là một trong những tín vật đính ước thời cổ đại, tặng trâm cài cho một cô gái, nghĩa là cưới cô gái đó vợ.
Thẩm Vân Vi sớm ý nghĩa của chiếc trâm cài mà Tần Nghiên Tu tặng cô ngày sinh nhật. Anh là một trách nhiệm, chuyện liên hôn thể đổi, nên ngay từ đầu quyết tâm tôn trọng vợ , chung thủy với cô.
Vì phần trách nhiệm , đàn ông sẽ tiếc bất cứ giá nào để bảo vệ và chăm sóc cô. tất cả những điều liên quan đến tình yêu.
Thực cần tỉ mỉ đến từng chi tiết như , càng cần cố ý mua một chiếc trâm thời Tống quý giá như thế.
Vân Vũ
Chiếc trâm ngọc đây chỉ thể chiêm ngưỡng từ xa lớp kính trưng bày trong viện bảo tàng, giờ đây ngang mái tóc cô, vượt qua hàng ngàn năm, mang theo ấm và khí tức của riêng cô.
Cô là chủ nhân duy nhất của chiếc trâm ngọc trắng trong .
“Lúc đấu giá tốn bao nhiêu tiền ?” Trước đây, mặt nhà, Thẩm Vân Vi cố ý tránh né các chủ đề liên quan, nhưng lúc chủ động hỏi Tần Nghiên Tu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-duc-tram-tinh-mot-doi-duy-nhat/chuong-82.html.]
Tần Nghiên Tu trả lời, chỉ : “Lúc nãy em quyền lực và tài phú đều thứ em coi trọng, cũng , nên giá cả quan trọng.”
“Quan trọng là...” Giọng dừng , chợt thẳng mắt cô: “Nó đủ tư cách để xứng với em.”
Ở cách gần, Tần Nghiên Tu đưa tay vuốt nhẹ phần tóc mái ở thái dương cô, khiến hàng mi cô khẽ run rẩy.
“Vân Vi, tóc em như ?” Anh hỏi khẽ.
Cứ như lời khen ngợi thông thường, trong lời của pha lẫn một chút nghi hoặc, trong ánh mắt cũng mang theo ý dò xét.
“Đã búi lên , mà vẫn ?” Co chớp mắt.
“Ừ.” Tần Nghiên Tu khẽ đáp một tiếng: “ như cũng .”
Anh rũ mắt mái tóc đen dài chính tay búi lên, sự điểm xuyết của chiếc trâm ngọc, càng một vẻ thoát tục.
Ngày xưa tặng cô trâm ngọc, hôm nay búi tóc dài cho cô.
Mối quan hệ của họ đang từng bước kéo gần , nhưng dường như vẫn đủ thỏa mãn.
Không ngừng gần Thẩm Vân Vi, trở thành bản năng của .
Và thực tế, cũng như , ngón tay vuốt ve con phượng hoàng đỉnh trâm cài, kìm ghé tai , giọng khàn khàn hỏi cô: “Vân Vi, bây giờ tháo xuống ?”
Là tham lam, thích cô búi tóc dài, cài trâm lên. cũng thích mái tóc cô buông xõa như thác nước, mái tóc đen rủ vai.
“Ừm.” Dưới sự mê hoặc của , Thẩm Vân Vi theo bản năng lên tiếng, nhưng do dự: “Khoan ...”
Lời còn dứt, Tần Nghiên Tu đưa tay rút chiếc trâm cài , tóc cô lập tức tản , che khuôn mặt bỗng nhiên ửng hồng.
“Anh nhanh tay thật đấy.” Thẩm Vân Vi úp mặt xuống bàn, bực bội : “Chưa kịp chụp ảnh, em vốn định cho Nhược Nhược xem hiệu quả thế nào.”
Trong lúc chuyện, ngón tay Tần Nghiên Tu vẫn nghịch ngợm, luồn một lọn tóc, cuộn tròn từng vòng trong lòng bàn tay. Thấy cô bực , kìm : “Đều là của , búi cho em nhé, ?”
Thẩm Vân Vi dễ dỗ như , lập tức phản bác: “Không ! Sau cần búi nữa.”
Nghe cô thế, Tần Nghiên Tu mới chút cảm giác nguy cơ, ngừng động tác vuốt tóc, nghiêm túc hỏi: “Thật ?”
Biết rõ đang sốt ruột chờ câu trả lời, Thẩm Vân Vi , thậm chí thèm .