Cấm Dục Trầm Tình, Một Đời Duy Nhất - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-08-19 05:15:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Nghiên Tu giống như một con sư tử trắng.

Mặc dù sống giữa đồng loại, nhưng vì vẻ ngoài đặc biệt mà trở thành kẻ dị biệt. Điều hình thành nên tính cách kiêu ngạo, tách biệt của .

Có lẽ chỉ khi thực sự hiểu quá khứ của , thấy con thật của khi ở một , mới :

Anh kiêu ngạo, ai bì nổi.

cũng nhạy cảm và yếu đuối.

“Em tin thể ghét bỏ chính ”, giọng của Thẩm Vân Vi dịu dàng tràn đầy sức mạnh chữa lành.

“Giống như sẽ dùng kính áp tròng màu khác, nhuộm tóc đen để che giấu tất cả”, cô thấu và thẳng thắn chỉ , “Có lẽ trong tiềm thức, vẫn giữ nguyên bản của từ khi sinh .”

Cuối cùng, thở ấm áp của cô dừng trán , cách đủ gần để Tần Nghiên Tu rõ.

“Chỉ là thế giới , những thiển cận quá nhiều, chắc chắn khiến chịu ít khổ sở.”

Giọng dịu dàng của cô dường như sự bao dung vô tận. Tần Nghiên Tu chỉ cảm thấy những lời đánh giá “kiêu căng” của ngoài về Thẩm Vân Vi thật sự thể nào khái quát cô.

đến .

Như một vị thần, một trái tim trong suốt như lưu ly, ánh sáng phản chiếu hề lạnh lẽo, mà giống như ánh nắng ấm áp.

Tần Nghiên Tu cảm thấy đang mặt trời chiếu rọi, ánh sáng mãnh liệt hai mắt nóng lên, cả trái tim rung động vì cô, cuối cùng cũng kìm nén , khóe mắt ướt đẫm.

“Khóc ?”

Thẩm Vân Vi nhanh chóng phát hiện sự bất thường của , mặc dù kịp thời nghiêng .

“Đừng quá cảm động”, Thẩm Vân Vi vỗ vai , “Em luôn với bạn bè mà.”

Tần Nghiên Tu do dự một lúc, khẽ lặp : “Bạn bè?”

, chúng bạn bè ?”, Thẩm Vân Vi lấy máy trợ thính từ tay , “Anh giúp em, em cũng giúp . Nếu em thấy đang buồn, em an ủi một chút, cũng là điều nên .”

“Ừm, bạn bè”, Tần Nghiên Tu nhàn nhạt .

Thẩm Vân Vi thấy dậy, khỏi phòng ngủ chính, dường như về phía phòng việc.

Khi khuất góc rẽ, hình cao lớn lộ một tia thất thần, hụt hẫng mà cô rõ ràng, như một ảo giác.

Thẩm Vân Vi vẫn cầm máy trợ thính của , tìm kiếm xung quanh phòng, tìm thấy bông tăm cô cần, đó cũng khỏi phòng và hướng về phòng việc.

Cửa vẫn khép hờ. Cô nhớ đêm tân hôn khi cô lén Tần Nghiên Tu và bắt gặp, khỏi bật . Tâm trạng sớm còn cảnh giác với như nữa.

Cô đường hoàng đến, bước bên cạnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-duc-tram-tinh-mot-doi-duy-nhat/chuong-69.html.]

Tần Nghiên Tu vẫn phát hiện , cho đến khi tay cô một nữa xoa lên tai trái .

“Đừng nhúc nhích!”, Thẩm Vân Vi đoán sẽ ngẩng đầu, ghé tai nghiêm túc cảnh báo.

Khi cô nhẹ nhàng đưa bông tăm ống tai ngoài của , cơ thể Tần Nghiên Tu rõ ràng cứng đờ , đó nhắm mắt , mặc kệ cô giúp lau sạch những vệt nước.

Trong quá trình lau, cô phát hiện tai đàn ông nhạy cảm. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, tai đỏ bừng lên. Khi đầu ngón tay cô vô tình chạm , cô cũng thể cảm nhận cơ thể đang nóng lên.

Cuối cùng, cô thấy việc cầm cả hai chiếc máy trợ thính tay thật khó, bèn đưa thẳng cho Tần Nghiên Tu.

“Anh tự đeo ”, Thẩm Vân Vi ngại ngùng, “Em quen lắm, sợ tay kiểm soát lực, đau.”

Tần Nghiên Tu lời, thuần thục tự đeo máy trợ thính .

Trong suốt mấy chục năm qua, máy trợ thính sớm trở thành một phần cơ thể . Anh luôn cảm thấy đeo sẽ một cảm giác an tâm.

Hôm nay cũng .

giống, ngoài máy trợ thính cho , còn nhận một sự an tâm khác từ một nào đó.

“Cảm ơn”, Tần Nghiên Tu khàn giọng .

“Không gì”, Thẩm Vân Vi nhẹ nhàng đáp. Xong việc, cô lập tức rời khỏi phòng việc.

Vân Vũ

Thế nhưng, chân còn , cô phát hiện Tần Nghiên Tu cũng khỏi phòng việc, khỏi đầy nghi hoặc: “Sao nhanh ?”

“Vào tắt đèn thôi”, Tần Nghiên Tu giơ tay ấn công tắc.

“Ngốc thật”, Thẩm Vân Vi giận dỗi, “Không thể điều khiển bộ nhà thông minh từ xa ? Còn cần một chuyến ?”

Tần Nghiên Tu cong môi khẽ, gì.

Phòng khách nhỏ và phòng ngủ cửa ngăn cách. Cho đến hôm nay, cuối cùng họ thực sự ở chung một phòng.

Chiếc sofa rộng rãi Tần Nghiên Tu ngủ, tuy cách giường của Thẩm Vân Vi khá xa, nhưng tầm che khuất.

Khi Thẩm Vân Vi giường chơi điện thoại, thỉnh thoảng cô vẫn thể thấy Tần Nghiên Tu sofa.

Cảm giác đột nhiên thêm một trong gian riêng tư thế thật xa lạ, cô cần thời gian để thích nghi.

May mà hiện tại cô thích Tần Nghiên Tu, Tần Nghiên Tu cũng thích cô. Họ thể bình yên vô sự, một chút gợn sóng”.

10 giờ rưỡi, đến lúc Tần Nghiên Tu nên nghỉ ngơi. Thẩm Vân Vi chủ động tắt một nửa đèn trong phòng ngủ chính, chỉ để hai chiếc đèn ngủ nhỏ.

Sau khi , thời gian Thẩm Vân Vi cảm thấy thoải mái nhất chính là một hai giờ khi ngủ, chơi điện thoại thể mang cho cô niềm vui trực tiếp nhất.

Cô vốn thể ngủ lúc 10 giờ rưỡi, luôn chơi đến 12 giờ mới nhắm mắt.

Loading...