Cấm Dục Trầm Tình, Một Đời Duy Nhất - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-08-19 05:14:45
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ là vì Astra từng là con ch.ó chủ đầu tiên vứt bỏ, trải nghiệm khiến Astra cần cảm giác an .

Thẩm Vân Vi chợt cảm thấy, câu của thỏa đáng.

Bởi vì Tần Nghiên Tu cũng từng chia lìa với khi còn nhỏ, giống Astra, e rằng Tần Nghiên Tu dễ vì thế mà buồn bã.

"Astra bắt đĩa bay ?" Thẩm Vân Vi chuyển hướng sự chú ý của Tần Nghiên Tu, "Nếu nó thì lẽ thú bông cũng ?"

"Có, hơn nữa giỏi, thích." Tần Nghiên Tu đặt con thỏ bông bên cạnh Astra, dậy, ôn hòa , "Cô thể thử xem."

Astra yêu nhất là "A Bối Bối", tất nhiên sẽ dùng để ném ném .

Thế là Thẩm Vân Vi từ một đống thú bông bên cạnh, chọn một con nhỏ, mặt Astra, ném về phía .

Astra hợp tác, lập tức chạy như bay tới, nhanh chóng ngậm lấy thú bông, vòng chạy về mặt Thẩm Vân Vi, vẫy đuôi chờ thưởng.

Thẩm Vân Vi lấy một ít đồ ăn vặt cho thú cưng mà chú Lạc để cho Astra, vuốt ve đầu Astra.

Astra cũng giữ đồ ăn một , khi ăn thả lỏng, ăn xong còn ngậm con thỏ bông vẫn luôn yên tĩnh ở một bên, kéo gần .

mỗi khi Thẩm Vân Vi ném thú bông trong tay , nó đều sẽ tạm thời buông "A Bối Bối" xuống, tích cực chạy tới bắt thú bông trung.

Chạy chạy , Astra thở hổn hển, nhiều lượt chạy, tốc độ chạy rõ ràng chậm , trở cạnh Thẩm Vân Vi và Tần Nghiên Tu, lè lưỡi thở để tản nhiệt.

Thẩm Vân Vi cầm lược chải lông cho Astra, đột nhiên hỏi: "Tần Nghiên Tu, tự gọi là gì mặt Astra?"

"Anh." Người đàn ông trả lời.

"Không cần ..." Thẩm Vân Vi đầy ẩn ý liếc , "Nó mới ba tuổi rưỡi, lớn hơn nó hai vòng tuổi ."

Người đàn ông nhăn mày, dường như bất mãn: "Chê già ?"

"Đây là sự thật mà." Thẩm Vân Vi bật .

"So với , 'chú' hoặc 'bố' sẽ phù hợp hơn." Thẩm Vân Vi nghiêng đầu Astra, dịu dàng gợi ý, "Hoặc là gọi bố."

"Bố?" Tần Nghiên Tu lẩm nhẩm, đáy mắt dần dần dịu , như phủ một lớp sương mờ, thì thầm lặp , "Astra bố, ?"

"Bố" và "".

Vốn là những từ ngữ tràn ngập sự dịu dàng, trong giọng Tần Nghiên Tu càng thêm mềm mại.

Như thể đang khao khát nắm giữ điều gì đó, cũng vô cùng lưu luyến điều gì đó.

"Nói thế cũng sai." Thẩm Vân Vi đáp lời, nhưng cảm thấy trong lời của đàn ông còn ẩn chứa một cảm xúc khác, " mà..."

"Gâu gâu..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-duc-tram-tinh-mot-doi-duy-nhat/chuong-54.html.]

Tiếng sủa của Astra ngắt ngang cuộc trò chuyện của hai .

Thẩm Vân Vi bật ngay lập tức: "Sao tiếng Astra giống chó, giống chó sói nhỏ thế nhỉ?"

"Chó sói nhỏ vẻ đói ." Tần Nghiên Tu đưa tay vuốt đầu Astra, giọng khàn khàn mang theo nụ , ngữ khí nhẹ nhõm hơn nhiều, "Mẹ sói quản ?"

"Có cách gọi như thế ?" Thẩm Vân Vi nhịn lườm , lẩm bẩm, "Sao gọi em là bà ngoại sói luôn ?"

Nụ của Tần Nghiên Tu càng sâu hơn.

Mặc dù , Thẩm Vân Vi vẫn dẫn Astra về phòng của nó, múc ba muỗng thức ăn cho chó bát, thêm đầy nước sạch.

Astra ăn ngấu nghiến. Giống chó Border Collie thể chất lớn như , thực tế lượng vận động hàng ngày lớn, nên sức ăn cũng lớn.

Cho Astra ăn no xong, Thẩm Vân Vi mới cùng Tần Nghiên Tu lên tầng hai.

Trước khi ngủ lời chúc ngủ ngon với , dường như trở thành một việc cố định của hai .

Sau khi chia tay, Thẩm Vân Vi thấy định thư phòng chứ phòng ngủ phụ, khỏi hỏi thêm một câu: "Muộn thế mà còn ngủ? Vẫn đang lo lắng chuyện công việc ?"

"Chuyện tái cơ cấu chút khó giải quyết." Tần Nghiên Tu ngắn gọn, " xem thêm vài bản phân tích báo cáo nữa sẽ ngủ."

"Tập đoàn của kế hoạch tái cơ cấu ?" Thẩm Vân Vi tò mò hỏi, " cũng đúng, em nhớ từ đời ông nội , các mảng kinh doanh của tập đoàn nhiều, nhưng các thường xuyên điều chỉnh trọng tâm của tập đoàn dựa thị trường. Ban đầu trọng điểm là phát triển bất động sản, chú trọng hơn mảng văn hóa và tài chính internet, bây giờ biến động gì ?"

Tuy tuổi còn trẻ và du học nước ngoài nhiều năm, nhưng cô hiểu về động thái của các doanh nghiệp ở Bắc Thành, chuyện mạch lạc, khiến đôi mắt xanh biếc của Tần Nghiên Tu tự chủ lộ vẻ kinh ngạc.

Vì thế, ham chia sẻ và thảo luận sâu hơn của kéo dài vô hạn.

"Không tệ. Vậy chắc cô cũng , tập đoàn của chúng còn một công ty con về thiết gia dụng. Gần ba năm nay, lợi nhuận luôn trượt dốc, kinh doanh trì trệ. phái khảo sát, là vấn đề con , mà là phương hướng phát triển sai."

Đôi mắt Tần Nghiên Tu trầm xuống, vẻ u sầu sâu đậm: "Tập đoàn đương nhiên đến mức nuôi nổi công ty , nhưng cải cách mới là biện pháp chữa tận gốc."

Thẩm Vân Vi đến đây, cũng nhận chuyện mà Tần Nghiên Tu khổ tâm suy nghĩ hai ngày nay manh mối.

Anh quả nhiên lộ vẻ thong dong, đưa tay gỡ một sợi lông chó màu đen tay áo, khóe môi ngậm nụ , ánh mắt khó lường: "Trước mắt dự định tập trung lực lượng phát triển lĩnh vực lợi nhuận cao, ví dụ như trí tuệ nhân tạo."

"Mấy cái em hiểu, nhưng nghĩ đến... đội ngũ quân sư của tập đoàn các đều nổi tiếng trong ngành." Thẩm Vân Vi suy nghĩ , "Chắc chuyện sẽ thuận lợi thôi."

Tần Nghiên Tu nhíu mày, nghiền ngẫm từng chữ một : "Sao lúc nào cũng 'tập đoàn các '?"

"Thế em gì?" Thẩm Vân Vi mở cửa phòng ngủ chính, ngoảnh đầu , "Tập đoàn Thịnh Quốc ? Dùng tên ông nội , gọi như thế lễ phép lắm."

Vân Vũ

"Không cả." Tần Nghiên Tu cũng mở cửa thư phòng, tay khựng , nhẹ giọng , "Ngủ ngon."

Thẩm Vân Vi phòng, khoảnh khắc đóng cửa, thấy Tần Nghiên Tu "Ngủ ngon", cô cũng vội vàng đáp , sợ thấy, còn cố ý nâng cao giọng: "Ngủ ngon!"

Tần Nghiên Tu khỏi dừng vài giây ở cửa, khẽ một tiếng, mới bước thư phòng.

Loading...