Carl quả thật là một nhân vật tồi, lúc Thẩm Vân Vi cuối cùng cũng giọng điệu của Tần Nghiên Tu, đưa tay vỗ vai : "Anh đang mỉa mai em đấy ?"
"Không dám." Tần Nghiên Tu mặt biểu cảm, "Sợ cô tiến bộ thành lùi bước."
Thẩm Vân Vi: "..."
"Tần Nghiên Tu, đây ai độc miệng ?" Thẩm Vân Vi một cách cạn lời.
"Không."
"Thế thì bây giờ ." Thẩm Vân Vi chớp chớp mắt với , "Tần Nghiên Tu, độc miệng."
"Cảm ơn." Tần Nghiên Tu dùng ngón tay thon dài nhón ly rượu, chạm ly với Thẩm Vân Vi, uống cạn ly rượu trong tay.
"? Ai khen ..." Thẩm Vân Vi lầm bầm.
Họ gần , tiếng lầm bầm cũng thể lọt tai, đàn ông bên cạnh gần như thể nhận mà mỉm .
"Tóm ." Thẩm Vân Vi nghiêm túc kết luận, "Ít nhất em tin tưởng, là một đáng tin cậy."
"Ừm, cũng nghĩ ." Tần Nghiên Tu đặt ly rượu xuống, nền nhạc của phim, tiếp tục lắp mô hình Lego.
"Làm gì mà tự luyến thế, khi khác khen , ..." Thẩm Vân Vi theo đó nhập cuộc đội hai chơi Lego của họ, tốc độ lắp ráp tay cực nhanh.
" ." Tần Nghiên Tu ngắt lời cô, nghiêm túc giải thích, "Ý là, cô cũng ."
"Nói em hả? Tất nhiên ."
Vân Vũ
Thẩm Vân Vi như quên mất lời châm chọc Tần Nghiên Tu, khúc khích trả lời.
Trong quá trình ở chung, cô thể cảm nhận Tần Nghiên Tu trách nhiệm với cô, lòng hiếu thảo với ông nội, và còn lòng cầu tiến trong sự nghiệp đặc biệt mãnh liệt.
Nhìn chung, Tần Nghiên Tu ít nhất là một nhân phẩm đáng tin cậy.
Và chỉ cần điểm , thì cuộc hôn nhân của cô cũng tệ.
Khi phim còn nửa tiếng cuối, lẽ vì tác dụng của cồn, cả hai đều buồn ngủ, mí mắt Thẩm Vân Vi cứ díp .
Khi khúc cuối phim vang lên giai điệu quen thuộc, Thẩm Vân Vi nửa tỉnh nửa mê dựa sô pha.
Tần Nghiên Tu khá hơn cô một chút, thấy cô mệt mỏi như , tay vẫn nắm chặt chi tiết Lego, liền từ từ gỡ khỏi lòng bàn tay cô.
Thẩm Vân Vi tình nguyện "hừ" một tiếng, mới thành công gỡ từng chi tiết một , đặt lên bàn.
Dường như thiết chiếu phim và mô hình Lego, đều cần dọn dẹp, thể để đấy chờ tiếp tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-duc-tram-tinh-mot-doi-duy-nhat/chuong-49.html.]
Lần ?
Tần Nghiên Tu sững sờ, mới nhận bắt đầu mong đợi cùng với Thẩm Vân Vi.
Anh xoay Thẩm Vân Vi đang cuộn tròn sô pha, thấy cô ngủ sâu, liền tiến gần, bế cô lên, trực tiếp ôm về phòng ngủ chính lầu.
tay chạm vai Thẩm Vân Vi, cô liền tỉnh, ngây thơ về phía .
"Mau lên." Tần Nghiên Tu lặng lẽ rụt tay về, "Ngủ ở đây dễ cảm lạnh, nếu tỉnh, thì về phòng ngủ lầu ."
"À." Thẩm Vân Vi chậm rãi dậy, "Vậy mấy cái Lego , em cần..."
"Không cần." Tần Nghiên Tu trả lời cực nhanh.
Thẩm Vân Vi như rơi sương mù: " em còn xong."
Tần Nghiên Tu: "Cô ."
"Em cần chuyển về phòng em ?" Thẩm Vân Vi câu hỏi chỉnh.
Tần Nghiên Tu cho câu trả lời kiên định hơn: "Không cần."
Thẩm Vân Vi hiểu ban đầu một đằng một nẻo, nhịn , khỏi phòng chiếu phim gia đình.
Phía , Tần Nghiên Tu tắt chiếc đèn nhỏ bên sô pha, đặt những chiếc ly và chai rượu rỗng một chỗ, tiện cho dọn dẹp khi .
Hai cùng lên lầu bằng thang máy, đến cửa phòng ngủ chính, Thẩm Vân Vi chào tạm biệt: "Em về phòng ngủ đây, bye bye."
"Chờ ." Tần Nghiên Tu gọi cô , dường như do dự lâu, mới ôn hòa : "Ngủ ngon, Vân Vi."
Giọng lộ sự dịu dàng gượng gạo, như đang một việc mà đây quen. thật sự vui vẻ với điều đó, cảm xúc đều đôi mắt dịu dàng của phản bội.
"Ngủ ngon." Thẩm Vân Vi dựa cửa, nhẹ nhàng đáp .
Ngày hôm .
Thẩm Vân Vi sớm nên dự đoán , một khi ngủ muộn, chuông báo thức liền bắt đầu xảy những chuyện "quái dị."
Cô luôn cảm thấy đồng hồ báo thức reo đúng giờ, nhưng thật , chỉ là khi nó reo, cô nửa tỉnh nửa mê ấn tắt .
Thẩm Vân Vi vội vàng lái xe khỏi nhà, nhưng xui xẻo gặp kẹt xe. Sắp đến giờ muộn , cô thấy Lý Thiện Ngôn đang xe đạp bên vệ đường.
Lý Thiện Ngôn hóa cùng đường với cô, thấy cô , nhanh trí, tại gần ga tàu điện ngầm, định quẹt cho cô một chiếc xe đạp công cộng.
"Cô ?" Lý Thiện Ngôn hỏi.
"Biết , nhưng mà..." Thẩm Vân Vi rối rắm.