Cấm Dục Trầm Tình, Một Đời Duy Nhất - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-08-19 05:14:30
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô thậm chí nữa, chụp thêm một tấm ảnh cận cảnh chậu hoa lan xong, liền nhanh chóng khỏi thư phòng.

Và cô khỏi cửa, liền đụng Tần Nghiên Tu đang xuống lầu.

"Đồ của ông nội tìm đủ, chúng thể ." Anh .

Trong tay hai chiếc túi xách nặng trĩu, bên trong là những món đồ mà Tần Thịnh Quốc , vẻ là mấy quyển sách và bảng chữ mẫu, còn bút lông, nghiên mực linh tinh.

Thẩm Vân Vi đầu căn thư phòng bên cạnh, cuối cùng nhịn thắc mắc: "Tần Nghiên Tu, thư phòng là của ai ?"

"Bố ." Tần Nghiên Tu nhạy bén nhận vẻ mặt khác thường của cô, lập tức hỏi, "Cô trong ?"

" ." Thẩm Vân Vi gật đầu, "Em thấy trong phòng một chậu hoa lan, liền chụp ảnh, kết quả em thấy bàn bày..."

"Đó là ảnh của ."

Tần Nghiên Tu ngắt lời cô, như sớm đoán , đáp thắc mắc của cô.

"Mẹ ?" Thẩm Vân Vi nhất thời kinh ngạc.

Tần Nghiên Tu im lặng , chỉ thẳng về phía thang máy.

Cô lập tức đuổi theo, cùng xuống lầu, và cùng rời ánh mắt lạnh nhạt của Tần Thế Xương và Bùi Lạc Châu, đó Tần Nghiên Tu mới xe nữa mở lời.

"Khi bố còn trẻ, sống ở Pháp vài năm, lúc đó quen . khi ba tuổi, họ chia tay."

"Nhà nhiều ảnh của , đều là dáng vẻ khi bà còn trẻ. Không chỉ bày ở thư phòng, còn bày ở phòng ngủ, bày ở bất kỳ nơi nào ông thể nghĩ ." Tần Nghiên Tu tự giễu, giọng mờ ảo đến vô lực, mặt là sự yếu đuối từng , "Trước đây cũng từng tin..."

Những câu tiếp theo, Tần Nghiên Tu hết.

Thẩm Vân Vi hiểu ý .

Cha ruột của Tần Nghiên Tu vì chia tay, cô .

nếu Tần Thế Xương thật sự thâm tình như , kết hôn với Bùi Lạc Châu và sinh con gái?

Nếu tái hôn với Bùi Lạc Châu, cần gì còn giữ nhiều ảnh của vợ cũ như , còn cố ý bày đầy nhà?

Thẩm Vân Vi cũng theo đó nhớ , bố từng nhắc đến hai cuộc hôn nhân của Tần Thế Xương, còn trong giới đều cảm thấy Tần Thế Xương là một si tình hiếm .

Lúc đó Thẩm Vân Vi hiểu, nhưng hiện tại khi thực sự đến Tần gia, cô nhớ cách đó, chỉ lắc đầu.

Một cả ngày bày ảnh vợ cũ khắp nơi, chắc si tình.

Cũng thể là kẻ đạo đức giả.

"Vân Vi, cô yêu ?"

Trên xe, Tần Nghiên Tu đột nhiên hỏi.

Thẩm Vân Vi hồn, chút do dự đáp : "Đương nhiên là yêu chứ, em mãi mãi yêu bà , yêu yêu."

"Ừm." Tần Nghiên Tu chỉ im lặng, một lúc lâu, trong gió thu buồn bã và cô đơn, "Ngoài ảnh chụp, từng gặp , cũng bây giờ bà trông như thế nào."

Một câu đơn giản, nhưng cảm xúc chất chứa trong đó, Thẩm Vân Vi còn chú ý đến những thứ khác, ánh mắt đều đổ dồn Tần Nghiên Tu.

Và Tần Nghiên Tu nhận lỡ lời, mặt chỗ khác, tìm một chủ đề khác: " , chúng cần tìm một tiệm hoa bên đường ? Cô đây mua một bó hoa lan cho ông nội."

Anh cố ý né tránh, che giấu sự yếu đuối và đau khổ của .

Nên miêu tả Tần Nghiên Tu khi còn nhỏ như thế nào đây?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-duc-tram-tinh-mot-doi-duy-nhat/chuong-41.html.]

Vân Vũ

Anh ba tuổi chia lìa với ruột, đó lâu, bố tái hôn, một kế xa lạ.

Khi mười ba tuổi, kế sinh con gái, em gái. dường như họ mới là một gia đình ba trọn vẹn, còn thừa thãi.

Vì cách biệt tuổi tác quá lớn, Tần Nghiên Tu và em gái Tần Tư Mẫn cũng nhiều thời gian ở chung.

Tần Nghiên Tu thực sự cảm nhận sự ấm áp của tình , tất cả đều đến từ ông nội của .

Thẩm Vân Vi đành lòng hỏi sâu hơn, bóc vết sẹo của , vì thế tiếp lời : "Không cần, em đặt mua mạng ."

"Là tiệm hoa ‘Đậu Đỏ’ mới chuyển đến Bắc Thành gần đây, nhưng em xem đánh giá mạng cao, Nhược Nhược cũng thích tiệm ." Thẩm Vân Vi bổ sung.

Cô cuối cùng chọn hoa lan hồ điệp lớn, một loại màu hồng phấn, trông tao nhã, cũng vui mắt.

"À, còn nữa, em còn đặt cả trái cây nữa, giỏ trái cây và hoa tươi đều điền địa chỉ bệnh viện. Em thấy bệnh nhân tim mạch thích hợp ăn táo, cam, việt quất và bơ. răng ông nội , táo thì thôi, bơ ông cũng thể quen ăn. Cuối cùng em mua cam và việt quất."

Thẩm Vân Vi suy xét thật sự chu , cũng tinh tế.

Tần Nghiên Tu trong lòng ấm áp: "Cảm ơn cô vì , chu đáo suy nghĩ cho ông nội như ."

"Có gì mà cảm ơn." Thẩm Vân Vi cúi đầu thời gian dự kiến giao hàng màn hình, đó kiêu ngạo phủ nhận, "Hơn nữa , đừng tự luyến. Ông nội vốn là một , em đơn thuần quan tâm đến ông thôi."

Tần Nghiên Tu cong môi, ôn hòa : "Vậy tự luyến , càng nên cảm ơn cô."

À, cái tên ...

Cứ cãi cô một câu, còn nhấn mạnh chữ "tự luyến."

Thẩm Vân Vi trong lòng bực, nhưng nghĩ đến sự yếu đuối mà bộc lộ, nhịn xuống, chấp nhặt với .

Chiếc siêu xe màu xanh ngọc thẳng bệnh viện, dừng tòa nhà.

Thẩm Vân Vi tính toán thời gian vặn, đợi một lát ở sảnh lớn, bó hoa và giỏ trái cây đều giao đến.

Cô tay trái ôm bó hoa, tay đang định xách giỏ trái cây lên, liền Tần Nghiên Tu : "Cái để ."

"Thật nặng ." Cô giải thích.

chỉ lặp , vô cùng cố chấp: "Vậy cũng để ."

Tần Nghiên Tu ban đầu cả hai tay đều đầy, lúc dồn hai chiếc túi xách sang tay trái, tay thẳng thừng lấy giỏ trái cây mặt Thẩm Vân Vi.

"Đi thôi." Người đàn ông phía , gần đến thang máy, bước chân dần chậm , "Cô ấn thang máy ."

"À." Thẩm Vân Vi ôm hoa tươi nhanh vài bước, thang máy , nhấn tầng.

Bó hoa lan hồ điệp lớn mà cô chọn, trong gian chật hẹp, Tần Nghiên Tu gần phía trong, xuyên qua hoa, những cánh hoa màu hồng phấn che khuất khuôn mặt cô, chỉ để lộ đôi mắt màu hổ phách , giống như hai viên đá quý lấp lánh và trong suốt khảm lụa hồng.

Không từ lúc nào, cửa thang máy mở.

Thẩm Vân Vi nhường Tần Nghiên Tu, để , mang nhiều đồ hơn, khỏi thang máy .

Ai ngờ cô gọi vài tiếng, đều phản ứng.

Thấy cửa thang máy sắp tự động đóng, Thẩm Vân Vi vội vàng nhấn nút mở cửa, gọi một tiếng: "Tần Nghiên Tu?"

"Sao ?" Tần Nghiên Tu lúc mới đáp lời.

"Đến bệnh viện , đừng nghĩ đến những chuyện phiền lòng khác nữa." Thẩm Vân Vi đẩy lưng , chậm rãi đẩy khỏi thang máy.

Tay cô vô tình lướt qua eo , cả tỉnh táo hẳn.

Loading...