Cả Giới Giải Trí Đều Nghe Thấy Tôi Phát Điên - Chương 41: Nửa đêm tỉnh dậy cũng phải tự vả một cái cho tỉnh táo

Cập nhật lúc: 2025-10-17 14:59:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

 

Tư Thần gã đàn ông mặc vest cho choáng váng, nuốt nước miếng:

 

“Không , đang đùa đúng ?”

 

Gã đàn ông điềm nhiên đáp:

 

đùa.”

 

tiền!

 

Thứ đầu tư lớn nhất chính là lớp mỡ , chút tiền dư thì bay mấy bữa ăn no nê cả , đào tiền trả cho Tống Nam, còn bồi thường tổn thất tinh thần?

 

Ninh Lạc liếc , nhỏ giọng buông một câu:

 

“Không trả nổi thì tù, cơm tù chẳng tí dầu mỡ nào .”

 

Không, , tí, dầu, mỡ, nào!

 

Nhát d.a.o trúng tim, Sở Trần đỏ cả mắt, đột nhiên quỳ sụp xuống mặt Tống Nam.

 

Trong lúc kịp hiểu chuyện gì, dùng tốc độ nhanh đến mức chẳng tương xứng với cơ thể đồ sộ của , lăn một mạch đến bên Tống Nam, ôm chặt lấy chân .

 

“Khônggg——!”

 

Ninh Lạc hoảng hồn, lùi sang bên liên tục như thể bấm trúng nút né chiêu.

 

“To gan lắm, dám hù dọa dân hóng hớt như bọn !“

 

Cô nàng Tô Vạn Đồng cùng né sang một bên, thở hồng hộc gật đầu lia lịa:

 

Mẹ nó, suýt tí thì dọa chị c.h.ế.t khiếp!

 

Tống Nam cũng cứng đờ , dám nhúc nhích.

 

“Tống Tống! Nam Nam! Cục Cưng của !”

 

Tư Thần cất tiếng kêu t.h.ả.m thiết, giống như giữa tâm vũ trụ mà hét lên tiếng gọi tình yêu:

 

“Nghe giải thích !”

 

“Anh thật sự hề ý định lừa dối em, tất cả là vì yêu em đến mức kiềm chế nổi! Anh sợ em thích con trai nên mới giả gái. Anh tiếp cận em chỉ vì tình yêu chân thành dâng tràn !”

 

“Nhìn !”

 

Tư Thần kéo áo lên, lộ từng lớp mỡ bụng như phao cứu sinh.

 

“Em đây là gì ? Đây chính là kết quả của việc ngày nhớ đêm mong, thao thức ngủ , ăn uống vô độ mà đấy! Từng miếng mỡ đều chứa đựng tình yêu sâu đậm dành cho em!”

 

Đừng đến Ninh Lạc và đám xung quanh, ngay cả mặc vest cũng đầu sang chỗ khác, vẻ mặt như ói.

 

“…Tôn trọng hình của là điều oẹ—nên . Đời chỉ cần oẹ—sống vui vẻ là đủ. chịu hết nổi ! Bây giờ một bài diss gã béo ngay!“

 

Tô Vạn Đồng hoảng hốt:

 

hát sai nhịp mà!”

 

Không ai ngăn đam mê bùng cháy của Ninh Lạc. Cậu hắng giọng và bắt đầu phiêu:

 

họ Ninh, Ninh trong mái nhà vững chãi,

 

Vung đao lớn c.h.é.m gian tà bất công.

 

Lòng trung gan , đôi cánh diều hâu,

 

Kẻ xa mau mở mắt mà !

 

Chiến cờ tung bay, lao thẳng tới,

 

Giang hồ gọi tên: Xã Hội Ninh!”

 

Tống Nam ôm chân, hai mắt trống rỗng lên trời.

 

Ảo giác chăng? Cậu dường như thấy vẫy tay múa hoa ở đó.

 

Trong khi đó, Ninh Lạc vẫn đang tự thưởng thức “kiệt tác đầy cảm hứng” của , ngừng gật gù đắc ý.

 

“Hoa cải dầu ơi hoa cải dầu*, đúng là ngươi, Ninh Lạc!”

 

Hoa cải dầu là một thuật ngữ Internet, nghĩa thường sử dụng là “tài năng” . Đôi khi nó cũng thể sử dụng như một từ c.h.ử.i bới.

 

Tô Vạn Đồng đôi môi run rẩy của mà nghẹn lời.

 

“Cậu ký giấy bán linh hồn cho thần thánh, thần còn mắng : ‘Chơi ép vần đơn cũng gọi là vần chắc?’”

 

Trong khi mấy còn đang đờ đẫn, Tư Thần cho rằng gặp “thần nhân từ”.

 

“Đây là cơ hội trời cho!”

 

Hắn lập tức nắm bắt, tiếp tục than :

 

sai , xin , nhưng tất cả đều vì quá yêu mà thôi! Quả Quả, thể tha thứ cho ?”

 

Tống Nam vẫn còn mơ màng màn rap đất quê , vẻ mặt đơ đơ chọc một dấu hỏi to tướng:

 

“Tha thứ?”

 

Phản ứng chậm chạp khiến xung quanh hiểu lầm.

 

Mắt Tư Thần sáng rực lên như đèn pha:

 

“Là của ! Cậu thể trách , mắng , nhưng đừng ép đến đường cùng, Quả Quả! Tiền của đều đầu tư hết cả , thể rút ngay !”

 

Ninh Lạc ôm trán, c.h.ế.t luôn cho .

 

“Tống Nam hôm qua: Yêu đương á? Cún còn chẳng thèm.

 

Tống Nam hôm nay: Có ch.ó cũng yêu cho bằng !”

 

“Không , tát cho tỉnh , giáo d.ụ.c kiểu mới hợp với Hoa quốc!”

 

Chờ chút… nhưng tại thật sự xắn tay áo lên ?

 

Tống Nam hốt hoảng, vùng vẫy rút chân , chẳng may đá thẳng cằm của Tư Thần, khiến đau đến mức hét lên như heo chọc tiết:

 

“Biến ngay! Đồ bi.ến th.ái, tránh xa ! Đi mà chuyện với luật sư của !”

 

, đúng ! Lui! Lui! Lui nữa!”

 

Gã đàn ông mặc vest lời đáp khẳng định từ phía Tống Nam, liền chỉnh mắt kính, nhấn mạnhTư Thần xuống ghế:

 

“Vậy, tiếp theo, sẽ trò chuyện riêng với vị .”

 

sang Tống Nam, kèm theo nụ lịch sự:

 

“Ngài Tống, xin cứ ngoài cùng bạn bè, chuyện hãy để chuyên nghiệp xử lý.”

 

Tư Thần vùng vẫy:

 

“Đừng ! tiền mà, thật sự !”

 

Gã vest thản nhiên đè :

 

“Không tiền thì vay. Người , bạn bè, thầy cô và cả đồng nghiệp của hẳn sẽ sẵn lòng mở một đợt quyên góp trực tuyến để gom tiền cho khi những việc .”

 

Ninh Lạc tới đây, xa khẩy:

 

“Quá gắt, cho c.h.ế.t luôn. thích, hehe.”

 

Tư Thần “c.h.ế.t mạng”, cuối cùng khai hết chỗ tiền , thậm chí còn tự thú rằng đám cùng hôm nay chính là đồng bọn, cả nhóm đến cả trăm đều cùng một giuộc.

 

sai , thật sự sai . sẵn sàng trả tiền, xin đừng báo gia đình , cũng đừng báo cảnh sát!” Tư Thần lóc như mưa, nước mắt nước mũi tèm lem.

 

Gã vest mặt lạnh như băng:

 

“Sao thể báo ? báo cảnh sát từ lâu .”

 

Tư Thần ngơ ngác:

 

“Anh bảo là chỉ chọn một trong hai ! chọn trả tiền mà vẫn báo cảnh sát ?”

 

Mắt kính của gã vest lóe lên tia sáng lạnh lẽo:

 

“Trẻ con mới chọn, lớn thì tất nhiên… lấy cả hai.”

 

Tư Thần sụp đổ , cả ngày hôm nay hành hạ xoay như chong chóng!

 

“Thế kiếp lúc nãy thẳng luôn! Anh trò khốn nạn với để gì?”

 

Gã vest đáp, vẻ mặt nghiêm túc:

 

“Bởi vì tính phí theo giờ, mà ngài Tống đây… trả quá hào phóng.”

 

 

 

Ra khỏi phòng VIP, cả con phố những cửa hàng xa hoa lộng lẫy. Ninh Lạc và Tô Vạn Đồng thấy tâm trạng Tống Nam , bèn rủ dạo vài vòng cho khuây khỏa.

 

Tống Nam lo lắng:

 

mà, các ăn mặc thế ?”

 

Ninh Lạc vô cùng tự tin:

 

“Yên tâm, chắc chắn ai nhận !”

 

Tô Vạn Đồng giơ ngón cái phụ họa:

 

“Chính xác, cứ để tụi lo.”

 

Tống Nam hai họ ăn mặc chẳng khác nào chuẩn cướp ngân hàng, mấp máy môi:

 

“… Tớ lo vụ nhận .”

 

Cậu lo đường báo cảnh sát kìa! Không thấy mấy qua đường cứ đầy ái ngại, giống như đang tự hỏi liệu hai kẻ bắt cóc ?

 

Ninh Lạc đẩy , hào hứng :

 

“Thôi đừng nghĩ ngợi nhiều, chuyện gì cứ để tớ xử lý, đảm bảo ai nghi ngờ danh tính của tụi .”

 

“Đi ngoài, phận đều do chính quyết định, cứ để ý xem tớ xử lý nhé. Hehe!”

 

Lời của Ninh Lạc chẳng những trấn an, mà còn khiến Tống Nam căng thẳng hơn.

 

Đi một đoạn, cả nhóm phát hiện phía một cửa hàng kem mới khai trương. Dòng xếp hàng dài ngoằng, các food blogger bận livestream với miệng ngừng hô “gia đình ơi”.

 

Máu Hoa của Ninh Lạc lập tức sôi sục.

 

“Đã đông xếp hàng, chứng tỏ chỗ ngon lắm đây!”

 

Cậu lệnh một tiếng:

 

“Xếp hàng thôi, chơi lớn chút nào!” nhanh chóng chen hàng cuối cùng.

 

Tô Vạn Đồng cũng phấn khích kém:

 

“Tớ mua chút đồ ăn vặt, chờ xếp hàng mà nhai cho đỡ buồn.”

 

Tống Nam ngó trái ngó :

 

“Vậy để tớ với Ninh Lạc trò chuyện cho vui.”

 

Cả ba phối hợp cực kỳ ăn ý, lập tức triển khai kế hoạch.

 

Ninh Lạc xếp hàng rì rầm kể mấy chuyện drama trong làng giải trí từng trong truyện, còn Tống Nam thì kiên nhẫn lắng , chậm rãi nhích từng bước theo dòng .

 

Đột nhiên, ai đó phía chọt chọt vai Ninh Lạc.

 

Cậu đầu , chạm mặt một cô gái đeo khẩu trang.

 

Cô gái ngập ngừng hỏi:

 

“Bạn là… Ninh Lạc ?”

 

Tống Nam lập tức căng như dây đàn.

 

Ninh Lạc đáp nhanh như chớp:

 

“Không .”

 

mắt bạn trông giống quá…”

 

“À, cái hả,” Ninh Lạc bình thản giải thích, “là vì Ninh Lạc trai quá trời quá đất, như một kỳ quan nhan sắc của nhân loại, hoàng tử Disney trốn khỏi lâu đài, là kiệt tác của Nữ Oa khi nổi hứng tạo . thấy yêu đắm đuối!”

 

“Thế là quyết định phẫu thuật thẩm mỹ, chỉnh mặt giống hệt . Giống đúng ?”

 

Cô gái ngơ ngác, thôi:

 

“… Miễn bạn vui là .”

 

Vừa , họ tiếng cô gõ bàn phím “cạch cạch cạch” liên hồi. Không cần đoán cũng , chắc chắn cô đang kể với hội bạn rằng gặp một bình thường”.

 

Tống Nam chỉ độn thổ ngay tại chỗ, trán lấm tấm mồ hôi:

 

“Cậu ơn đừng bậy nữa. Cậu fan mạng đấy, cẩn thận nhận .”

 

Ninh Lạc bĩu môi:

 

“Sợ gì, đeo khẩu trang thì ai nhận nổi?”

 

Đội hình ba kiên nhẫn chờ suốt nửa tiếng, cuối cùng cũng gần đến lượt. Ninh Lạc tinh thần phấn chấn, ngó nghiêng về phía quầy.

 

Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio

lúc đó, chen ngang hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-gioi-giai-tri-deu-nghe-thay-toi-phat-dien/chuong-41-nua-dem-tinh-day-cung-phai-tu-va-mot-cai-cho-tinh-tao.html.]

 

Dòng xung quanh lập tức xì xào. Hầu hết đều là sinh viên, chỉ dám lườm chứ dám .

 

Gã chen ngang còn gọi bạn gái:

 

“Qua đây, bảo bối. Bọn đây.”

 

Ninh Lạc nhịn , chọt vai :

 

“Anh chen ngang.”

 

lơ. Lại chọt thêm nữa, bực :

 

“Không thấy bạn gái mỏi chân ? Cô khỏe, tụi mua xong là ngay. Với cả, xếp lâu , thêm một hai thì ?”

 

Tống Nam xong, tay nắm chặt thành nắm đấm, những trong hàng cũng kiềm bất mãn.

 

Mấy food blogger đang livestream liền im bặt, lén chuyển ống kính về phía .

 

Bạn gái của gã chen hàng lên tiếng, giọng nhỏ nhẹ:

 

“Thật ngại quá, chỉ là quá thương thôi.”

 

sang cô đầy trìu mến:

 

“Bảo bối~”

 

Cô nàng e thẹn đáp :

 

“Ông xã~”

 

Ninh Lạc thở dài, vẻ mặt vô cùng từ bi:

 

“Thật cũng chẳng cả, hai chen thì chen thôi. Chỉ là trong đó bóc lịch hơn chục năm trời, mới thả nên ăn thử món . Muộn một giây sớm một giây cũng chẳng vấn đề gì.”

 

Bạn gái gã chen hàng bắt đầu run rẩy:

 

“Bóc… bóc lịch hơn chục năm?”

 

,” Ninh Lạc u sầu đáp, “do chồng nghiện rượu bạo hành, động tí là đ.á.n.h đập. và con trai hành hạ chịu nổi, mới lỡ chuyện sai trái. Ra tù thì thứ đổi , thanh xuân mất hết trong phút chốc.”

 

Cô bạn gái đột nhiên áy náy, nên lời.

 

Gã chen hàng liếc mắt về phía Tống Nam, tò mò hỏi:

 

“Thế còn là gì của ?”

 

Tống Nam linh cảm điềm , nhưng kịp ngăn .

 

Ninh Lạc chớp mắt đầy tự nhiên:

 

“Là con trai nhận nuôi. Nhìn cao ráo, lớn nhanh ?”

 

… Quả nhiên thành sự thật.

 

Không nên cùng Ninh Lạc! Tống Nam gào thét trong lòng.

 

Bạn gái gã chen hàng kéo tay yêu, bất ngờ cúi đầu chào Ninh Lạc đầy thành ý:

 

“Thật xin , cảnh éo le như ! Chúng chen ngang thật đúng, bọn sẽ ngay, nhường chỗ cho . Anh cứ từ từ xếp hàng nhé!”

 

Cô nàng rút khỏi hàng, mặt mũi đầy hối . Trước khi còn ngậm ngùi :

 

“Hy vọng thể cuộc đời.”

 

Cô gái Ninh Lạc bóng lưng gầy gò đơn bạc mặt, tự nhiên nghẹn ngào.

 

“Dây thừng đứt là đứt chỗ mỏng manh nhất, phận bất hạnh luôn bủa vây khốn khổ.”

 

Cuộc đời t.h.ả.m đến mức , chỉ ăn thử một cây kem cho ngọt ngào một chút, thì gì sai?

 

Cô đang định bước lên an ủi thì thấy trai nghiêng đầu, với “con trai” :

 

“Hiệu quả nhỉ? cá hai đêm nay nửa đêm tỉnh dậy tự tát mấy phát, thốt lên: ‘Mình đúng là đáng c.h.ế.t mà!’”

 

“Con trai” hỏi :

 

“Sao là con của là… ‘tiểu tam’ của ?”

 

Chàng trai tròn mắt ngạc nhiên:

 

“Thì thích motif tiểu tam? Được, chiều .”

 

Giọng điệu cưng chiều bất đắc dĩ khiến chỉ đ.ấ.m thẳng khỏi hệ Mặt trời.

 

Cô gái phía nghiến răng ken két.

 

Tên thật sự là Ninh Lạc ? Hành vi cũng quá Ninh Lạc !

 

Trong phòng livestream của food blogger, màn hình tràn ngập dấu hỏi chấm.

 

Cư dân mạng khi phản ứng thì sảng khoái:

 

【Phục ông luôn đấy, đúng là cáo già, nghĩ trò cũng tài thật!】

 

【Mấy chục năm , hai ghế mây hồi tưởng quá khứ, chắc chắn sẽ thốt lên: “Mình đúng là đáng c.h.ế.t mà!”】

 

【May là kịp nhận , tí nữa thì cũng theo !】

 

【Không chứ, bóng lưng quen lắm, giọng còn quen hơn!】

 

【Cái phong thái , thật khó nghĩ đến một …】

 

【Nháy mắt phát tín hiệu , meme nổi tiếng? Vua diễn hề?】

 

【Ninh Lạc?】

 

【!!!!!! Trời má, khi nào đúng là ?】

 

Một tiếng , Hứa Linh nhận cuộc gọi từ bộ phận PR, báo rằng Ninh Lạc lên hot search.

 

Hứa Linh nghiến răng, mở Weibo.

 

“Để xem giở trò gì khi chịu an phận phim.”

 

#Ninh_Lạc_Ly_Hôn_Mang_Theo_Con

 

#Ninh_Lạc_Thẩm_Phán_Chen_Hàng_Thời_Hiện_Đại

 

#Cùng_Ninh_Lạc_Rèn_Luyện_Tâm_Trí

 

#Thế_Gian_Này_Ai_Mà_Chẳng_Điên

 

Hứa Linh tức đến mức bóp huyệt nhân trung, cảm thấy thèm kiếm khoản tiền cũng . Ngày mai đuổi thẳng cổ Ninh Lạc khỏi công ty!

 

Trưởng phòng PR còn chêm dầu lửa:

 

“Đây là hình tượng mới mà chị xây dựng cho Ninh Lạc ? Hiệu quả tệ nha, mấy tháng nay nổi hơn mấy năm cộng .”

 

Hứa Linh khẩy:

 

“Cái phúc nhường cho , dám nhận ?”

 

Lúc , Ninh Lạc rằng tuyên bố “Chắc chắn ai nhận ,” thì ngay lập tức lật tẩy đến mức còn mảnh vải che . Dưới bài đăng Weibo của , cư dân mạng lăn bò.

 

Cậu trở thành nguồn vui cho dân mạng. Người hâm mộ mới đến thì bảo: “Thằng nhóc Ninh Lạc , càng đào càng thấy ho.”

 

bản Ninh Lạc lúc vui chút nào.

 

Ba tiếng , thấy xếp hàng một tiếng chỉ để ăn một que kem thì quá phí, nên ăn b.a qu.e liền.

 

Vậy nên giờ đang báo ứng, bụng quặn đau dữ dội.

 

Cảnh đúng lúc tướng quân Bùi Trì Nhất Đông Xưởng ám hại, kịp dùng t.h.u.ố.c tê mà rưới rượu mạnh lên vết thương để rút tên.

 

Trong ống kính, Bùi Trì Nhất nhắm chặt mắt, mặt tái nhợt như tờ giấy, c.ắ.n chặt miếng vải trong miệng. Cổ lấm tấm mồ hôi, từng giọt lớn lăn xuống, gân xanh nổi rõ, tóc tai rối bời dính chặt gò má và cổ.

 

Ngón tay Ninh Lạc nắm chặt mép giường, từng đốt xương trắng bệch vì lực siết mạnh, chiếc giường gỗ phát tiếng kẽo kẹt rùng rợn như sắp gãy đôi.

 

Bên cạnh, tiếng sốt sắng vang lên ngừng:

 

“Tướng quân, cố chịu thêm chút nữa! Sắp xong !”

 

“Gần ! Gần xong !”

 

“Thấy đầu ! Thấy đầu mũi tên !”

 

Nghe thấy , đám xung quanh liền nhao nhao lên:

 

“Thấy ! Lên nữa là xong!”

 

Ninh Lạc cảm thấy đầu óc nổ tung.

 

“Mấy lời nào tử tế hơn ? Chẳng khác nào đang sắp sinh! Ai kịch bản , c.h.ế.t ?“

 

Góc phòng, Tống Nam mỉm đầy ẩn ý.

 

Đây chính là cái giá trả vì dám chiếm lợi từ .

 

Cảnh nhanh thành. Tôn Học Binh vô cùng hài lòng, vỗ tay khen ngợi khi Ninh Lạc Tiểu Đào dìu đến:

 

“Ninh Lạc, diễn quá đạt! Cảm xúc bùng nổ, chân thật! Cảnh giữ nhé, cần .”

 

Ninh Lạc chỉ khẽ gật đầu, giọng yếu ớt:

 

“Vậy nghỉ chút.”

 

Tôn Học Binh nghĩ rằng tiêu hao cảm xúc quá mức, lập tức bảo nghỉ ngay.

 

Lộ Đình Châu nghĩ , trạng thái của Ninh Lạc trông giống đang diễn.

 

Định bụng cùng Tôn Học Binh bàn thêm, nhưng Lộ Đình Châu bất ngờ dậy:

 

“Để xem thử.”

 

Quả nhiên sai, khi gần đến phòng nghỉ, thấy tiếng rê.n rỉ yếu ớt, nhỏ đến mức như tiếng muỗi vo ve, nếu chú ý thì khó mà :

 

“Đau c.h.ế.t mất… Sao mà đau thế chứ…”

 

Lộ Đình Châu đẩy cửa, thấy một đống tròn co rúm ghế sofa. Ninh Lạc cuộn chặt , một tay ôm gối, tay còn áp mạnh lên bụng, cơ thể căng lên vì cơn đau. Nghe tiếng động, yếu ớt ngẩng đầu lên:

 

“Tiểu Đào, mang t.h.u.ố.c cho … Ủa? Là ?”

 

Lúc Ninh Lạc cởi bộ trang phục của vai diễn, bằng quần áo thường ngày và cuộn trong một chiếc chăn dày. Đầu khỏi chăn, gương mặt đỏ bừng bệnh trạng, hai má lấm tấm mồ hôi, đôi môi hằn vết răng c.ắ.n do cố chịu đau.

 

“Trông như khỏe” Lộ Đình Châu cúi , hỏi với giọng đầy quan tâm, “Đau ở ?”

 

Ninh Lạc yếu ớt bẹp sofa, đưa mu bàn tay lên trán, rên khẽ từ mũi:

 

“… Đau bụng.”

 

Lộ Đình Châu nhíu mày:

 

“Suất cơm đoàn phim sạch?”

 

Ninh Lạc trưng vẻ mặt sống nổi:

 

“Không, là vì chiều nay ăn ba suất kem ly cỡ bự.”

 

Lộ Đình Châu im lặng vài giây, cuối cùng lên tiếng:

 

“Uống t.h.u.ố.c . thấy Tiểu Đào ngoài lấy t.h.u.ố.c cho .”

 

Ninh Lạc định gì đó, nhưng một cốc nước ấm đưa tới chạm nhẹ môi .

 

“Uống chút nước .”

 

Cậu kéo dài giọng ồ một tiếng, âm mũi mềm mại như mèo con, ngoan ngoãn dậy, hai tay nâng cốc uống một ngụm nhỏ. Trong khi đó, ánh mắt liếc qua, thấy Lộ Đình Châu đang bên cạnh, gửi tin nhắn thoại, hình như là gửi cho Tôn Học Binh.

 

“Cậu đau dày, để nghỉ chút . Một lát nữa xem tình hình.”

 

Gửi xong, ngón tay buông phím ghi âm, Lộ Đình Châu sang Ninh Lạc, trầm giọng :

 

“Dạ dày mà còn…”

 

Ninh Lạc ngắt lời , nghiêm mặt hỏi:

 

“Vừa nãy cái gì ?”

 

Lộ Đình Châu thoáng ngừng , tưởng rõ:

 

dày.”

 

“Cái gì?”

 

“Dạ dày.”

 

“Không .” Ninh Lạc, mặt mũi tái mét nhưng vẻ mặt vẫn đầy chính nghĩa, nghiêm túc sửa lời :

 

“Dạ dày của rằng, thứ nhất, nó gọi là dày, nó tên là Sở Vũ Tiêm*”

 

*Sở Vũ Tiêm do Trịnh Sảng thủ vai trong phim Cùng Ngắm Mưa Sao Băng (2009) là bản remake của Vườn Sao Băng. Trong phim sự hiện diện của các diễn viên như Trương Hàn, Du Hạo Minh, Ngụy Thần, Chu Tử Kiêu,…

 

Tiểu Đào bước : “?”

 

Anh ơi, ?

 

Lộ Đình Châu: “…?”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...