Cả Giới Giải Trí Đều Nghe Thấy Tôi Phát Điên - Chương 27: Thiếu nữ tràn đầy sức sống Tạ Quang Khôn, kẻ bi.ến th.ái đội lốt nho nhã Lộ Đình Châu
Cập nhật lúc: 2025-10-17 14:55:07
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Lộc Dã bóng lưng hai sóng vai rời , trong lòng dậy lên sóng gió:
Không chứ, cái tên thấp bé nhẹ cân rốt cuộc gì mà tán đổ trai ?
Không chịu nổi cảnh , Phương Lộc Dã ba chân bốn cẳng đuổi theo, mở miệng gọi:
“Này!”
Định tiếp thì chợt nhớ chẳng tên , thế là hỏi thẳng:
“Ê, đồ lùn, tên gì đấy?”
Ninh Lạc ban đầu nghĩ là đang gọi , cho đến khi vai chọc một cái.
Cậu ngẩn , trợn tròn mắt phắt , giọng cao vút:
“Cậu gọi là gì cơ?!”
Phương Lộc Dã khoác chiếc áo vest hờ hững vai, bộ dạng chút lo lắng:
“Đồ lùn, thằng lùn.”
Thấy biểu cảm tức tối của , vui mặt.
Ai bảo dám gọi là công công xòe đuôi chứ? Hừ hừ.
Ninh Lạc giận sôi máu, ngửa đầu lườm :
“ lùn! cao 1m78,45!”
Phương Lộc Dã thản nhiên đáp bằng một tiếng “Ồ”, đó bồi thêm:
“Không đến 1m8 mà cũng bày đặt thêm lẻ.”
Ninh Lạc môi run run, chỉ còn thiếu nước hét lên:
“… Cậu mà nữa là c.h.ử.i đấy!”
“ móc hàm, móc bụng, quét chân, đá xoay vòng! múa tay hoa mỹ, lộn nhào Thomas, bay thẳng lên trung cưỡi Thần Châu 1 lao khỏi trái đất! phá hủy trái đất! biến hết tất cả thành trùng roi, thành xúc xích, thành thạch ăn! Và sẽ ăn sạch từng đứa như ăn thạch Hi-Chew!“
Phương Lộc Dã lạnh lùng nhếch mép, quyết tâm thêm dầu lửa. Hắn liếc Ninh Lạc từ đầu đến chân, ánh mắt đầy vẻ khinh thường:
“Cậu , là tính cả chiều cao khi mang giày đúng ? Chứ chiều cao thực tế chắc trừ 3cm nhỉ.”
Ninh Lạc giận đến mức não , chỉ lẩm bẩm những câu vô nghĩa:
“Á á á á! Cậu đừng ép vả cho một phát ngay lúc vui nhất nhé! #%¥@…*&¥!!!”
Phương Lộc Dã bùng nổ mà tâm trạng tự dưng lên hẳn. Vừa mới nhếch mép Lộ Đình Châu lườm một cái:
“…”
Hắn lập tức điều chỉnh , cố gắng ép nụ biến mất.
trong lòng vẫn thầm tức tối: Cái thằng lùn đáng ghét, thế mà gọi là chị dâu! là chịu nổi!
Lộ Đình Châu hai cãi cho đau đầu, xua tay:
“Được , nhanh lên.”
Ninh Lạc chẳng buồn , bước thẳng, chần chừ một giây.
Phương Lộc Dã lững thững chậm hơn một bước, dừng bên cạnh Lộ Đình Châu.
Lộ Đình Châu nhướng mày hỏi: “Có chuyện gì?”
Phương Lộc Dã chỉ tay về phía bóng lưng của Ninh Lạc:
“Cậu …”
“Ninh Lạc.”
“Được , dù tên gì cũng kệ. tại gọi là chồng? Anh, hai rốt cuộc quan hệ gì thế?”
“Không quan hệ gì cả, chỉ thích gọi thôi.” Lộ Đình Châu gương mặt tin nổi của em trai, bổ sung thêm: “Cũng như fan của em gọi em là con trai . Em thực sự nhiều bố thế ?”
Phương Lộc Dã nghẹn họng, uất ức thốt lên:
“… Anh, mấy tháng gặp mà đổi nhiều ? Trước đây chuyện kiểu .”
“Vì mới để mặc cho em trái, hành xử chẳng gì.” Giọng Lộ Đình Châu lạnh nhạt. “Ngày mai, Triệu Dĩ và An Tri Hâm sẽ đến. Em cũng . Giải quyết xong chuyện mới đoàn phim.”
Phương Lộc Dã dù ương ngạnh nhưng vẫn sợ trai, cúi đầu nhận lệnh, trong lòng đầy bực bội khó chịu. Để tránh mắng thêm, lảng sang chuyện khác:
“Anh thấy lạ ? Đọc suy nghĩ đành, nhưng còn cả tương lai… mà, tại cho em kể ?”
Ánh mắt Lộ Đình Châu hướng về phòng chờ, giọng vẫn đều đều:
“Khi đồng hồ điểm 12 giờ, phép thuật của bà tiên đỡ đầu sẽ biến mất.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
“Ý là…”
“Đoán thôi.” Anh xoay , : “Vào , đừng để đạo diễn Tôn chờ.”
Phòng chờ thử vai
Thử vai cần xếp thứ tự, tất cả đều chờ bên trong phòng. Đây là dự án cấp S+, sự tham gia của Lộ Đình Châu, nên ai nấy đều hồi hộp chuẩn .
thấy Phương Lộc Dã bước , tất cả ánh mắt đều dồn về phía .
Dù dám trực tiếp , nhưng chuyện lúc nãy ngoài hành lang lan khắp nơi, ai cũng tò mò c.h.ế.t.
Phương Lộc Dã liếc mắt một cái, lạnh lùng quét qua. Mọi lập tức cúi đầu tránh ánh .
Chỉ Ninh Lạc chịu thua, trừng mắt lườm , còn tức giận đá loạn bàn để xả giận.
“Đợi đấy, ngày mai gặp Triệu Dĩ và An Tri Hâm xem nổi ! sẽ , lăn giường, rớt đầu, hóa thành lợn rừng húc đến bay luôn!”
Phương Lộc Dã mà mặt cứng .
“Đấu đúng ? chiều!”
Nội tâm của Ninh Lạc vẫn tiếp tục bật loạt tiễn “xuyên tâm” liên tục ngừng, khiến Phương Lộc Dã chịu nổi, bực bội trốn nhà vệ sinh tìm chút yên bình.
Thấy khuất, Ninh Lạc mới thoải mái hơn, nhâm nhi cơn giận, c.ắ.n móng tay chờ đến lượt .
Khi phòng thử vai, Ninh Lạc chạm ngay ánh mắt của Lộ Đình Châu, đang chính giữa, cầm bút xoay nhè nhẹ. Nhìn thấy , khẽ nhếch môi .
“Lại nữa! Sao dịu dàng thế? Muốn quyến rũ gì? Đẹp thôi chứ, định em động lòng luôn ?”
Lộ Đình Châu rõ từng chữ, nụ càng sâu thêm.
Nữ chính đang chống cằm ngắm trai , gương mặt bỗng đông cứng . “Quái gì ? Ai lên tiếng đấy?”
“RẦM!” Một tiếng động lớn vang lên, cả phòng giật . Nữ chính đầu , hoá là biên kịch Tống Nam ở góc phòng lỡ tay rơi chai nước suối.
Thấy đồng loạt , Tống Nam hổ đến mức mặt đỏ bừng:
“Xin, xin , cẩn thận rơi.”
“Không , .”
Đợi tập trung, Tống Nam mới thở phào. Trong lòng tự nhủ: “Chắc là do thức đêm kịch bản nên mệt quá sinh ảo giác …”
Đạo diễn Tôn Học Binh, so với gặp tròn trĩnh thêm một vòng, khà khà với Ninh Lạc đang giữa phòng:
“Bắt đầu , chọn đoạn nào diễn.”
Ninh Lạc đang thử vai cho nhân vật nam phụ thứ ba – một tiểu thế tử cao quý, cưng chiều từ nhỏ, sống trong thời kỳ vương triều sụp đổ. Dù tính cách ngây thơ, kiêu ngạo, nhưng cuối cùng vẫn c.h.ế.t t.h.ả.m vì gia tộc cuốn vòng xoáy chính trị.
Ban đầu, đạo diễn Tôn nghi ngờ lời giới thiệu của Vương Lâm. Trong mắt ông, Vương Lâm chỉ đang “tự khen gà nhà”. Tuy nhiên, công nhận rằng ngoại hình của Ninh Lạc hợp với vai thế tử , ánh mắt mang nét trong trẻo nhuốm bụi đời.
“Hy vọng đừng quá tệ, chứ cũng trả lời Vương Lâm, tối qua còn gọi điện tha thiết lắm.” Tôn Học Binh âm thầm nghĩ.
Ninh Lạc cúi chào, yên tại chỗ, bắt đầu nhập tâm. Một lát , khi ngẩng đầu lên, mắt ửng đỏ, giọt nước mắt nhanh chóng lăn dài gò má, gương mặt hiện lên nét đau khổ nghẹn ngào.
Lộ Đình Châu, từng việc với , Ninh Lạc chút tài năng, nhưng vẫn khỏi bất ngờ, bất giác thẳng lưng.
“Rơi nước mắt trong một giây ?” Một phía thì thầm cảm thán.
Ninh Lạc chọn diễn đoạn thế tử tin cha g.i.ế.c oan, còn phát hiện hoàng đế dù sự thật nhưng vì sợ hãi quyền lực của gian thần mà nhắm mắt ngơ, coi cả gia tộc họ như quân cờ bỏ .
Cậu hảo thể hiện sự tuyệt vọng đến tột cùng, một trạng thái vô hồn, c.h.ế.t nhưng c.h.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-gioi-giai-tri-deu-nghe-thay-toi-phat-dien/chuong-27-thieu-nu-tran-day-suc-song-ta-quang-khon-ke-bi-en-th-ai-doi-lot-nho-nha-lo-dinh-chau.html.]
Cảm xúc bùng nổ của nhanh chóng lan toả, trong phòng khỏi cuốn theo. Đạo diễn Tôn thiếu chút nữa chốt vai ngay lập tức.
“Khoan ,” Lộ Đình Châu lên tiếng, ánh mắt quét qua Ninh Lạc, “Cậu thử hóa trang xem hợp .”
Tôn Học Binh gật đầu lia lịa: “Phải, , thử hóa trang .” Rồi ông gọi nữ chính đang : “Tiểu Tô, lát nữa cô diễn thử một đoạn với .”
Nam phụ thứ ba chính là mối tình đầu qua đời của nữ chính.
Tiểu Tô dậy, nhân vật của cô là một nữ tướng quân. Cô chắp tay:
“Xin tuân lệnh!”
Ninh Lạc bước khi xong trang phục, cạnh Tiểu Tô.
Tôn Học Binh hai , sờ cằm, nhíu mày:
“Cảm giác… gì đó đúng lắm…”
Lộ Đình Châu mở miệng:
“Không cảm giác. Ánh mắt của Ninh Lạc quá thuần khiết, hơn nữa…” Anh ngập ngừng một lúc, cân nhắc từng từ, , “Tiểu Tô… cao quá.”
Tiểu, Tô, cao, quá!
Ninh Lạc như thấy mắt tối sầm .
Cái khác gì bảo lùn trời!
“Aaaaaa, chồng ơi! Anh đang g.i.ế.c bằng lời đấy!!!”
Nếu vì đang thử vai, chắc Ninh Lạc tung ngay một bài quyền quân đội. Trong lòng, gào thét, như túm lấy vai Lộ Đình Châu mà lay:
“Chồng ơi, chuyện dễ một chút !”
Tiểu Tô đó, như bấm nút tạm dừng.
Ở góc phòng, Tống Nam rơi chai nước.
“Đệt, quả nhiên ảo giác, bọn họ đúng là suy nghĩ của khác!”
Ngay đó, Tiểu Tô trợn tròn mắt:
“Hả? Chồng?? Lộ Đình Châu kết hôn bí mật ???”
Trời đất ơi, hít drama mệt luôn! Tin tức nóng hổi!
Trong mắt cô ánh lên ngọn lửa bát quái rực rỡ, ánh lia qua lia giữa hai họ nhanh đến mức như b.ắ.n tia lửa.
Lộ Đình Châu cúi xuống xem kịch bản, tránh ánh mắt đầy u oán như thực thể của Ninh Lạc. Lật vài trang, thản nhiên :
“Thử vai nam hai .”
Cả phòng .
Tiểu Tô hiểu rõ vai nam hai vốn là của Phương Lộc Dã – gần như mặc định nhân vật định sẵn. Hơn nữa, diễn xuất của Phương Lộc Dã cũng tệ.
“Vậy bây giờ là chung kết PK giữa chị dâu và em chồng? Xem xem ai chiếm trái tim Lộ Đình Châu? Là tình yêu chiến thắng tình em, em đạp bay vợ cũ?”
“Phát sóng trực tiếp, đừng rời kênh!”
Tiểu Tô suýt lấy loa phóng thanh tường thuật trận đấu, chuẩn hít một liều “drama” căng đét.
Tống Nam khác, ôm đầu, chôn mặt xuống bàn, chân co như gà mắc mưa. “Trời ơi, cứu ! Sao mà ngượng thế ? Có ai , cứu với!”
Trong khi xem kịch vui, Ninh Lạc chỉ một trái tim tan nát, mặt cảm xúc trang phục mới.
“Tình yêu chớm nở nguội lạnh. Những thứ g.i.ế.c … thật g.i.ế.c luôn cũng hơn.”
Tiểu Tô: “…”
“Không ngờ nhóc là kiểu tâm hồn nhạy cảm như thế.”
Tôn Học Binh tranh thủ Ninh Lạc đồ, thử hỏi:
“Thầy Lộ, nhưng vai vốn hợp mà.”
Lộ Đình Châu chỉ bình thản đáp: “Người giỏi thì thôi.”
Khi Ninh Lạc bước , Tôn Học Bân lập tức vỗ tay.
“ là ánh mắt của thầy Lộ quá sắc sảo. Vai nam phụ hợp thật!”
Nam hai – một trai xuất nô lệ, vượt qua gian khổ, đạp núi thây sông m.á.u để trở thành thiếu niên tướng quân khiến quân địch khiếp sợ. trời đố kỵ tài, c.h.ế.t trẻ, kịp đội mũ trưởng thành. Một đời rực rỡ nhưng ngắn ngủi.
Nhìn dáng mảnh khảnh của Ninh Lạc trong bộ trang phục rộng thùng thình, khớp với hình tượng một thiếu niên do suy dinh dưỡng từ nhỏ, Tôn Học Binh càng hài lòng.
Lộ Đình Châu chọn thử vai , cũng vì nhân vật nét tương đồng về tính cách với vai nô lệ câm mà cả hai từng hợp tác đây. Anh cảm thấy để Ninh Lạc diễn vai thì quá uổng.
Tôn Học Binh hào hứng :
“Vậy thử diễn đoạn c.h.ế.t cầu nhé.” (1)
Lúc Ninh Lạc ngoài, Hứa Linh vội vàng tiến đến hỏi: “Thế nào ? Sao trong lâu thế?”
Ninh Lạc uống một ngụm nước để dịu cổ họng, vẻ mặt mệt mỏi, tay ôm lấy trái tim tan nát như mảnh thủy tinh, : ‘Chờ kết quả thôi, chắc vấn đề gì lớn. vệ sinh một lát.’
“Đừng hỏi bao nhiêu tuổi, cảm xúc giờ vụn vặt… Nhóc lùn… hehe, nhóc lùn… Tiễn Thu, đầu đau quá… Ta còn cao thêm …” (2)
Hứa Linh càng lo lắng hơn, theo bóng nhà vệ sinh như một hồn ma.
‘… Sao chứ, sốc gì ?’
Khi Ninh Lạc , hành lang yên ắng, buổi thử vai vẫn kết thúc. Cậu vòng qua một góc, ngờ gặp mà ngờ đến.
“A, Đình Châu, ở đây?”
Lộ Đình Châu đáp: “Đợi em.”
Ninh Lạc chắc chắn hỏi : “Đợi… em?”
“” Lộ Đình Châu “Chuyện sáng nay em cũng thấy …”
Ninh Lạc cắt ngang: “Em tuyệt đối sẽ lung tung, em thề!”
“Ông xã g.i.ế.c em đưa dao, ông xã đào hố em lấp đất, ông xã tù em mang cơm. Dù em lùn, nhưng em vẫn để bụng mà đưa vượt qua khó khăn! Đây chính là tình yêu lớn lao!“
“…”
Phương Lộc Dã Lộ Đình Châu, mắt lật trắng.
là thần kinh, trai chịu đựng thế nhỉ?
Ánh mắt Lộ Đình Châu dừng bốn ngón tay đang giơ lên của Ninh Lạc. Không Ninh Lạc nhầm , nhưng cảm thấy giọng điệu của Lộ Đình Châu chút bất đắc dĩ: “Anh về chuyện đó, mà là hỏi em tối mai rảnh ?”
Ninh Lạc từ từ hạ tay xuống: “Rảnh thì rảnh… Là em gặp Triệu Dĩ và An Tri Hâm ?”
“Xem một vở kịch mà bỏ lỡ đoạn kết, thật đáng tiếc, là diễn viên thì sẽ tiếc nuối nhỉ.”
Giọng Lộ Đình Châu vẫn nhẹ nhàng, bình tĩnh, nhưng Ninh Lạc cảm giác như Triệu Dĩ sắp sống bao lâu nữa, liền tặc lưỡi cảm thán.
“Thiếu nữ tràn đầy sức sống Tạ Quang Khôn, kẻ bi.ến th.ái đội lốt nho nhã Lộ Đình Châu, hai đều đạt đến đỉnh cao trong lĩnh vực của ! Không cần nhiều, vở kịch em nhất định tham gia, thiếu em là thiếu một phần tiếc nuối (đeo kính đen) (ngầu ngầu nhai hoa)” (3)
Phương Lộc Dã cố nín đến đỏ mặt, vai run lên bần bật.
Thằng nhóc hóa là vòng phun mực, đ.á.n.h trọng điểm tất cả , ngay cả trai cũng thoát.
Lộ Đình Châu bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về việc, liệu khi đào hố nên chôn luôn một tiếc nuối còn luôn .”
Chú thích:
(1) Cầu mái vòm che (廊桥之)
(2) Tiễn Thu (剪秋) do Dương Khải Thuần
(楊凱淳) đóng vai trong phim Chân Hoàng truyện. Tiễn Thu là Chưởng sự Cung nữ của Cảnh Nhân cung.
Thị nữ tâm phúc của Hoàng hậu, nhiều chuyện của Hoàng hậu từng , bao gồm hại c.h.ế.t Thuần Nguyên Hoàng hậu. Vì thất bại trong việc mưu hại Chân Hoàn và Hoằng Chiêm mà lôi đến Thận Hình ty tra khảo, tạo đà cho Chân Hoàn đưa manh mối chân tướng cái c.h.ế.t của Thuần Nguyên Hoàng hậu lên cho Ung Chính.
(3) Tạ Quang Khôn là nhân vật chính trong bộ phim truyền hình “Country love” (乡村爱情) do Triệu Bản Sơn (唐鉴军) thủ vai .