Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 891
Cập nhật lúc: 2024-11-04 12:43:18
Lượt xem: 0
Anh cúi lại gần, nhỏ giọng nói bên tai cô: "Từ ngày mai, anh sẽ dẫn em đi ăn các loại đồ ăn vặt ở thủ đô."
Đại Kiều nghe thấy từ "ăn", lại một lần nữa nuốt nước miếng, hai mắt sáng lấp lánh: "Những đồ ăn vặt đó ăn ngon không?" Hoắc Trì suy nghĩ một chút rồi nói: "Hẳn là cũng không tệ lắm, có một số anh chỉ mới nghe qua, còn chưa từng ăn."
Khi gửi thư nói cô qua thủ đô, anh đã đi hỏi thăm các loại đồ ăn vặt chính gốc ở đây, nghĩ chờ đến khi cô đến sẽ dẫn cô đi ăn.
Đại Kiều nhấp miệng nhỏ nở nụ cười, giọng nói ngọt ngào: "Anh Hoắc Trì, anh thật tốt với em!"
Ánh mắt Hoắc Trì dừng lại trên khuôn mặt như trăng non của cô, nhướng mày: "Hôm nay em mới biết à?"
Đại Kiều lắc đầu: "Đương nhiên không phải, em luôn biết anh Hoắc Trì đối với em rất tốt!
Lúc trước khi nhà họ Hoắc vẫn là phần tử xấu, cuộc sống của họ không dễ dàng, nhưng anh vẫn luôn nghĩ cách vào rừng tìm đồ ăn cho em."
Khóe miệng Hoắc Trì cong lên, duỗi tay xoa đầu cô: "Vậy sau này em phải nhớ kỹ mới được! Anh mới là người tốt với em nhất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/891.html.]
Đại Kiều gật đầu như gà mổ thóc: "Em sẽ nhớ kỹ!"
Dáng vẻ cô như một đứa bé ngoan ngoãn, nghe lời đến mức khiến người ta không nhịn được muốn trêu chọc, nhưng sao anh có thể nhẫn tâm làm vậy?
Cho dù anh có trêu chọc tất cả mọi người trên thế giới này, cũng sẽ không trêu chọc cô.
Tiểu Vũ bên kia cũng đã ngừng chảy máu, có lẽ do dinh dưỡng không tốt, hơn nữa mất m.á.u quá nhiều, khuôn mặt nhỏ của cậu bé nhìn qua rất tái nhợt, đôi mắt như lớn hơn, nhìn như vậy khiến người ta rất đau lòng.
Bác sĩ đi qua hỏi Chương Nguyệt Minh, đứa bé xảy ra chuyện như này có phải lần đầu không, hay là thường xuyên xảy ra; trước khi chảy m.á.u có bị va đập vào mũi hay không, đứa bé có dùng tay móc mũi hay không.
Chương Nguyệt Minh tái mặt nói: "Thằng bé không dùng tay móc mũi, cũng không va đập, trước đó thằng bé cũng từng bị như này vài lần, chỉ là lần trước cầm m.á.u rất nhanh, hơn nữa m.á.u cũng không chảy nhiều như vậy."
Bác sĩ xụ mặt nói: "Vậy nên, mấy người làm cha mẹ không để trong lòng, chưa từng đưa con đến đây kiểm tra phải không?"
Chương Nguyệt Minh gắt gao mím môi không trả lời, bàn tay nắm chặt lại.
Không phải bà không muốn đưa con đến đây, mà trước đó cả nhà họ đều bị nhốt ở nông trường. Dù bà có cầu xin như thế nào, họ cũng sẽ không tìm bác sĩ cho bà, càng không cho phép bà rời khỏi nông trường nửa bước!