Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 791
Cập nhật lúc: 2024-11-02 09:51:20
Lượt xem: 5
Nói rồi, cậu chạy vù đến trước mặt Đại Kiều. Nhưng đến gần, cậu lại trở nên ngại ngùng: "Chị Đại Kiều, chị còn nhớ em không?"
Đại Kiều nhìn cậu em trai trước mặt đã trưởng thành hơn rất nhiều, cảm thấy thật mới lạ: "Đương nhiên là nhớ, tuy em đã cao hơn không ít, nhưng nhìn vẫn giống như lúc trước."
Nhất Minh híp mắt nở nụ cười, nhưng ngay sau đó nghe thấy chị Đại Kiều châm chọc: "Đôi mắt của em vẫn nhỏ như vậy."
Nhất Minh: "……"
An Bình lại cười phá lên như vịt.
Kiều Đông Anh ném cho em gái Đại Kiều một cái nhìn khinh bỉ, cảm thấy không hổ là người nhà họ Kiều, châm chọc là nghề của họ!
Lúc này, cửa trước của xe jeep cũng mở ra, một thiếu niên cao gầy bước xuống. Ánh nắng ấm áp của mùa xuân chiếu rọi lên người cậu, ánh vàng nhỏ rải rác trên đầu cậu, cậu đón ánh sáng đi về phía bọn họ. Với bọn họ, cậu tiến tới trong ánh sáng chói chang, mãi cho đến khi cậu đứng trước mặt bọn họ, bọn họ mới nhận ra dáng vẻ của cậu.
Mày rậm mắt sáng, mũi cao thẳng, môi mỏng kiên nghị mím lại, lúc nhìn bọn họ, môi hơi cong lên như có như không.
Đại Kiều nhìn chằm chằm người trước mắt, ngây ra một lúc lâu mới lên tiếng: "Hoắc Trì!"
"Kiều Niệm Niệm, em không nhận ra anh sao?" Hoắc Trì cất giọng, ánh mắt dừng lại trên người cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/791.html.]
"Anh Hoắc Trì!" Đại Kiều gọi một tiếng, đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Khi còn nhỏ, cô gọi anh là Hoắc Trì, giờ lớn lên lại gọi như vậy, tự dưng thấy không thích hợp lắm. Nhưng Hoắc Trì chưa kịp nói gì thì An Bình đã chạy tới, đặt tay lên vai anh cười nói: "Ha ha ha, vốn cho rằng chỉ có mình tôi là giọng vịt kêu, không ngờ cậu cũng vậy, anh em cùng cảnh ngộ!"
Mặt Hoắc Trì lập tức đỏ bừng, cảm thấy vô cùng xấu hổ: "……"
Anh thật muốn đ.ấ.m một quyền vào mặt tên này, An Bình đúng là không có gì hay để nói, chỉ toàn nói những điều dở tệ!
Kiều Đông Anh nhìn thấy Hoắc Trì ngượng ngùng đến mức mặt đỏ bừng, không kìm được "phụt" một tiếng cười.
Nụ cười này xóa tan mọi khoảng cách do thời gian tạo ra. Thật tốt, cho dù đã tách ra nhiều năm, họ vẫn là người thân và bạn bè thân thiết nhất!
Tin tức Hoắc Trì còn sống đã đến tai cả nhà họ Kiều vào năm thứ hai khi Hoắc Trì ổn định ở quân đội, nhưng Vạn Xuân Cúc thì vẫn chưa biết. Lúc ấy An Bình tức giận đến mức âm thầm mắng Hoắc Trì, vì khi anh "chết đuối bỏ mình", cậu đã lén trốn đi khóc một trận, không ngờ hóa ra là anh giả chết!
Kiều Hồng Hà và Vương Viêm Sinh nhanh chóng xuống xe. Mọi người lại một lần nữa kích động.