Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 790
Cập nhật lúc: 2024-11-02 09:50:48
Lượt xem: 4
Kiều Chấn Quốc vuốt gáy nói: "Cha, mẹ, nếu không để con cùng đi với hai người, con có thể giúp khuân đồ!"
Đời này ông ta mới đi xa nhất là đến tỉnh thành, ông ta cũng muốn tới thủ đô, muốn tới Trường Thành làm hảo hán một lần!
Kiều Tú Chi ghét bỏ: "Sức lực của con còn không bằng mẹ đâu, nếu con muốn đi, chờ sau này An Bình thi đậu đại học, tự con đưa đi!"
Hai mắt Kiều Chấn Quốc lập tức nhìn con trai đầy chờ mong. An Bình QAQ: Đột nhiên thấy áp lực thật lớn. Còn nữa, vì sao chị cả là ông bà nội đưa đi, đến cậu lại là do người cha không đáng tin cậy này đưa đi, sao lại cảm giác đứa cháu trai này không đáng tiền chứ?
Vạn Xuân Cúc vốn nghĩ nếu cha mẹ chồng đồng ý để nam nhân bà ta đi, bà ta cũng muốn cùng đi. Không ngờ hy vọng tan biến nhanh như vậy, bà ta đành phải ra ngoài, tiếp tục khoe với mọi người rằng bà ta có đứa con gái thi đậu đại học.
Nhưng nhà họ Kiều còn chưa xuất phát, Hoắc Trì lại đột nhiên xuất hiện ở đội sản xuất, cùng cậu trở về, còn có một nhà năm người Kiều Hồng Hà.
Năm đó Kiều Hồng Hà kết hôn chưa đến năm ngày đã đi theo Vương Viêm Sinh tòng quân, vừa đi đã sắp 5 năm. Trong 5 năm này, bà đã sinh một trai một gái, con gái nhỏ nhất mới một tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/790.html.]
Bọn họ quay về đội sản xuất là ngày thứ bảy, Đại Kiều và anh chị họ đi từ trấn trên về, hai bên vừa lúc đụng nhau ở giao lộ. An Bình lúc đó nhìn thấy một chiếc xe jeep đi qua người bọn họ, hâm mộ nói: "Xe jeep từ đâu tới đây, nhìn qua ngầu hơn xe hơi nhiều!"
Con trai ấy mà, luôn thích những thứ khá ngầu, khá kiên cường. Đại Kiều và Kiều Đông Anh cũng đang quan sát xe jeep phía trước, nhưng không đợi bọn họ mở miệng, xe jeep kia đã phanh lại một cái trước mặt bọn họ, làm bốc lên một trận bụi đất.
Cửa xe bật mở, một bé trai cao gầy nhảy xuống từ ghế sau, vẫy tay về phía bọn họ: "Chị Đại Kiều, chị Anh, anh An Bình!"
Mấy người Đại Kiều ngẩn ra, mắt tròn xoe nhìn cậu bé trước mặt. Cậu ta cạo đầu húi cua, dáng người cao ráo, làn da trắng nõn với đôi mắt nhỏ láu lỉnh. Khi nhìn họ, cậu bé nở một nụ cười tươi rói, thấy cả răng mà không thấy mắt!
An Bình phấn khích hô lên: "Tiểu Nhất Minh? Em là Tiểu Nhất Minh!"
"Ha ha ha, anh An Bình, giọng anh nghe như vịt kêu ấy!" Nhất Minh đùa giỡn, cười khanh khách.