Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 456
Cập nhật lúc: 2024-10-27 13:34:19
Lượt xem: 7
Rốt cuộc Hoắc Trì dừng lại bước chân, quay lại nói: "Em không có làm sai, là anh làm sai, thật xin lỗi!"
Đại Kiều nghiêng đầu, đôi mắt to trong suốt sạch sẽ nghi hoặc nhìn cậu: "Anh Hoắc Trì, anh làm sai cái gì?"
Hoắc Trì bị cô nhìn tới chột dạ một phen, nghiêng đầu ho khan một tiếng nói: "Không có gì, đúng rồi, gà mái em cần anh đã sắp xếp cho em tốt rồi, lát nữa anh đưa cho em!"
Đại Kiều cũng không phải người hay hỏi tìm nguồn gốc, thấy cậu không nói, cô sẽ không hỏi, cười gật đầu nói: "Cám ơn anh Hoắc Trì, đây là khoai lang và trứng gà em lấy từ trong nhà, anh cầm về lén luộc đi."
Nói xong cô nhìn thoáng qua bốn phía, nhỏ giọng nói: "Em cũng sao chép sách xong rồi, anh nhớ phải giấu kỹ, ngàn vạn lần đừng để những người khác phát hiện!"
Hoắc Trì nhìn chằm chằm một đống đồ cô đưa qua, thật lâu sau đó cũng không lên tiếng.
"Cầm đi." Đại Kiều thấy cậu không nhúc nhích, vội vàng lên tiếng thúc giục nói.
Nếu như bị những người khác nhìn thấy sẽ không tốt lắm, hơn nữa cô lo lắng sẽ bị bác gái cả nhìn thấy.
Cái miệng đó của bác gái cả quá lợi hại, nếu như bị bà ta biết cô lấy đồ ăn trong nhà cứu tế phần tử xấu, bà ta chắc chắn sẽ ồn ào để tất cả mọi người biết!
Hoắc Trì nhét sách vở vào trong quần áo, sau đó nhìn cô nói: "Đồ khác em cầm đi, lát nữa anh dẫn em đi một nơi!"
"Đi đâu?"
"Lát nữa em sẽ biết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/456.html.]
Hoắc Trì nói xong thả giỏ mây đựng phân heo vào bụi cỏ bên cạnh, sau đó kéo tay Đại Kiều rẽ vào một con đường nhỏ.
Hoắc Trì dẫn cô rẽ bảy quẹo tám, xuyên chui vào trong cây.
Chờ khi hai người dừng lại, Đại Kiều phát hiện bọn họ đang đứng ở trước một thác nước nhỏ.
Cô trừng mắt nhìn, khiếp sợ nói: "Nơi này không phải…"
Nơi này không phải là nơi lúc trước cô phóng sinh cá nhỏ sao?
Hoắc Trì thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, có chút kiêu ngạo nói: "Đúng vậy, nơi này là cánh rừng phía tây, con đường nhỏ này đến nay mới chỉ có một mình anh phát hiện!"
Vẻ mặt Đại Kiều sùng bái nhìn anh: "Anh Hoắc Trì, anh thật lợi hại!"
Hoắc Trì quay đầu nhìn thác nước nói: "Đây có là gì?"
Nhưng khóe miệng giơ lên một độ cung đã sớm bán đứng cậu.
Đại Kiều cũng cùng quay đầu nhìn thác nước, nghĩ thầm bây giờ cá nhỏ thế nào, về sau không biết còn có cơ hội gặp lại nó nữa không?
Hoắc Trì nói: "Chúng ta nướng chín khoai lang và trứng gà ăn đi, giờ anh sẽ đi nhặt ít củi khô về, em muốn đi theo anh không?"
Đại Kiều gật đầu như gà con mổ thóc: "Được, em đi cùng anh."