Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 313
Cập nhật lúc: 2024-10-24 12:36:51
Lượt xem: 9
"Không muốn!"
Hai giọng nói trẻ con đồng thời vang lên.
Nói xong, lại hung ác trừng mắt nhìn đối phương một cái.
Kiều Hồng Hà không để ý ý kiến phản đối của hai đứa nhỏ, cuối cùng vẫn không để chúng ngủ cùng Đại Kiều.
Đại Kiều đã bảy tuổi, nếu hai đứa là em trai ruột con bé còn tốt, nhưng một đứa chỉ là em họ, một đứa là em trai mẹ kế mang tới, không có bất kỳ quan hệ m.á.u mủ gì, cho nên vẫn cẩn thận chút thì tốt hơn.
Miễn cho có người lắm mồm lấy cái này đến công kích Đại Kiều, vậy cũng không tốt.
Cuối cùng, Tiểu Đông Lâm vẫn là ngủ cùng Tiểu Nhất Minh.
Hai nhóc con để tỏ lòng ghét bỏ lẫn nhau, kiên trì muốn một người ngủ một đầu.
Sắp xếp tốt cho mấy đứa nhỏ, lúc này Kiều Hồng Hà mới an tâm đi ngủ.
Trước khi về phòng, bà nhìn thoáng qua phòng tân hôn của anh hai, khổ tận cam lai, bà thật thay anh hai cảm thấy vui mừng!
Trong phòng, Lâm Tuệ đã rửa mặt qua.
Bà ấy ngồi trước bàn trang điểm, cầm trong tay một cây lược gỗ chải tóc, vừa chải, mắt vừa nhìn cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/313.html.]
Kẹt kẹt một tiếng.
Cửa phòng bị mở ra, Kiều Chấn Quân chậm rãi bước tới.
Lâm Tuệ hai gò má nóng lên, con mắt rủ xuống giả bộ chuyên tâm chải tóc, trong lòng lại như được bỏ vào con thỏ nhỏ, phanh phanh phanh nhảy không ngừng.
Kiều Chấn Quân cũng là khẩn trương đến vô cùng, nắm đ.ấ.m xiết chặt lại buông ra.
Ông nhìn bóng lưng yểu điệu của Lâm Tuệ, trong lòng nổi lửa.
Loại cảm giác này hoàn toàn không giống lúc cưới Phương Tiểu Quyên.
Ban đầu ông là vì trách nhiệm, cũng là vì một cái mạng mới đáp ứng cưới Phương Tiểu Quyên, nhưng ông không có bất kỳ tình cảm gì với Phương Tiểu Quyên, ngược lại khi đó bởi vì không thể lấy cô gái mình thích, tâm tình rất sa sút.
Đêm động phòng của ông và Phương Tiểu Quyên nói đến thật không tính vui vẻ.
Ông có tâm sự, Phương Tiểu Quyên thì một mực phàn nàn yến hội làm không tốt, phàn nàn mẹ ông nhằm vào bà ta, một buổi tối chỉ nghe bà ta líu lo không ngừng.
Ông không trả lời, bà ta lại mắng ông chất phác, mắng đến ông cũng nổi nóng, đóng sập cửa ra khỏi phòng cưới, chạy đến kho củi tạm một buổi tối.
Bây giờ nghĩ lại, ông và Phương Tiểu Quyên vốn không nên kết hợp.
"Anh đang nghĩ gì vậy?" Lâm Tuệ thấy sau lưng chậm chạp không có động tĩnh, nhịn không được xoay người lại nhìn lén, lại thấy ông đang ngẩn người.
Kiều Chấn Quân lấy lại tinh thần, hơi chột dạ không dám nhìn mắt bà ấy: "Không có, không nghĩ gì, thời gian không còn sớm, chúng ta..."