Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 262

Cập nhật lúc: 2024-10-23 14:26:21
Lượt xem: 10

Địa vị của đội trưởng đội sản xuất cao, theo nguyên tắc mà nói thì rất tốt, nhưng vừa rồi vị đội trưởng đội sản xuất mở miệng, cô ta đã phủ định ông ta ngay rồi.

Cố chấp, nghiêm túc, còn không biết thay đổi, quá chững chàng, đàng hoàng, loại đàn ông này rất khó mà làm loạn, muốn nắm giữ loại đàn này quá khó khăn.

Nhưng người đàn ông bên cạnh xe ngựa thì không giống vậy, nhìn nụ cười chất phát của anh ta là biết, loại người này không có kiến thức gì. Hơn nữa tính tình không tệ, nhìn vóc người của anh ta, sau này để anh ta làm việc giúp mình chắc chắn anh ta sẽ không từ chối làm gì.

Theo ánh mắt của cô ta, Diệp Trân Trân nhìn sang, cảm thấy Đáp Trật vẫn giống như trước kia, chỉ thích đàn ông có ngoại hình đẹp trai một chút.

Mặc người đàn ông bên cạnh xe ngựa hơi lớn tuổi một chút, làn da hơi đen một chút, khí chất hơi quê mùa, nhưng ngũ quan thật sự là không tệ.

Ít nhất so với đội trưởng đội sản xuất, cả ngày đội mũ rơm, vẻ mặt kham khổ thì thật sự dễ nhìn hơn rất nhiều!

Đi tới bên cạnh xe ngựa, Vương Thủy Sinh làm ấm cổ họng nói: "Lên xe hết đi, nam nữ ngồi tách ra, một bên bốn người, động tác nhanh lên, trở về còn tới một giờ lận đấy!"

Vì để đón tiếp những người thanh niên trí thức này, không biết đã làm trễ nãi bao nhiêu việc của nhà nông!

Mọi người thấy xe ngựa đơn sơ, trong lòng lại vắng lạnh hơn mấy phần, nhưng cho tới bây giờ thì không hài lòng có thể được cái gì chứ?

Động tác của Đáp Trật là nhanh nhất, đoạt vị trí ngồi bên cạnh Kiều Chấn Quốc, đặt m.ô.n.g ngồi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/262.html.]

Đáp Trật hơi nghiêng mặt, cong môi cười nói: "Anh trai này ơi, tôi có thể ngồi ở chỗ này không?"

Kiều Chấn Quốc không có trả lời.

Đáp Trật cho rằng ông ta không nghe rõ, nên hỏi lại một tiếng, còn kéo nhẹ tay áo của ông ta.

Lần này, Kiều Chấn Quốc nghe được, kỳ quái nhìn qua cô ta rồi nói: "Cô đã ngồi xuống rồi còn hỏi tôi ngồi được hay không làm gì? Cô làm vậy có khác gì hỏi thừa không?"

Đáp Trật: "..."

Ngồi ở phía đối diện, vị bác sĩ nữ thì suýt chút nữa bật cười!

Cô ấy quay mặt sang một bên khác, thân thể run rẩy dữ dội.

Đáp Trật bị nói không còn mặt mũi, nhẹ nhàng cắn môi, trong lòng oán hận mấy ông già này không thú vị!

Nhưng thấy Diệp Trân Trân bình tĩnh nhìn cô ta, nhớ tới vừa rồi mình còn tự khen ngợi không thôi, cô ta không muốn nhận thua dễ như vậy.

Vương Thủy Sinh thấy mọi người đều ngồi lên xe hết rồi, ông ta cũng leo lên ngồi, kêu to một tiếng, đánh xe ngựa đi về trong thôn.

Loading...