Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 247
Cập nhật lúc: 2024-10-22 14:46:23
Lượt xem: 4
Đột nhiên, Vạn Xuân Cúc cảm thấy sống mũi hơi ê ẩm.
Kiều Chấn Quốc vừa đi ra ngoài vừa nói thầm: "Vốn còn chờ An Bình cưới vợ lại tách một mình em đi, không nghĩ tới em lại giác ngộ tư tưởng cao tới vậy, bây giờ đã muốn tự mình đi ra ngoài ở."
Vạn Xuân Cúc: "..."
Hóa ra bà ta nói nhiều như vậy đều vô ích sao?
Không, không tính là vô ích, mà là cho chồng bà ta một cái cớ để đưa bà ta giống như đưa một người cũ đi ra!
Tức c.h.ế.t bà ta rồi!
"Kiều Chấn Quốc, anh trở lại cho tôi. Nếu hôm nay anh dám đi nói với mẹ, tôi... Tôi sẽ c.h.ế.t cho anh xem!"
Rốt cuộc Vạn Xuân Cúc không thể chịu nổi nữa, nằm "bịch" xuống giường, gào khóc lên.
Kiều Chấn Quốc vô cùng nghe lời đi ngược về: "Vợ à, vừa rồi anh chỉ lừa gạt em thôi, anh sẽ không đi nói với mẹ đâu."
Tiếng khóc của Vạn Xuân Cúc dừng lại, ngồi dậy, đỏ hồng hai mắt nhìn ông ta nói: "Anh... Thật sự không có định đi sao?"
Sao người trước mắt này lại lạ lẫm tới vậy chứ?
Còn biết dùng phương thức vòng vo khiến bà ta sợ hãi, chuyện này không giống như tính cách chồng của bà ta!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/247.html.]
Kiều Chấn Quốc cười nghệt ra tiếng: "Đúng đó, muốn đi thì cũng phải chờ em sinh con xong rồi mới đi nói, nói xong để một mình em ra ngoài, vậy chắc chắn em sẽ không thể dẫn con đi rồi."
Vạn Xuân Cúc: "..."
Vẫn là mùi vị quen thuộc, vẫn là phương pháp quen thuộc. Vẫn là người đàn ông khiến người ta tức c.h.ế.t không đền mạng kia!
"Kiều Chấn Quốc, tôi không muốn nói chuyện với anh, bây giờ anh biến ra ngoài đi!"
...
Lúc này, nhà họ Phương cũng rối loạn cả lên.
"Ôi, con gái đáng thương của mẹ, sao lại c.h.ế.t như vậy chứ? Lại để mẹ một người đầu bạc tiễn người đầu xanh như vậy, sao con lại nhẫn tâm như vậy chứ!"
"Ông trời của tôi ơi, con gái của tôi như bông như hoa gả vào nhà họ Phương, sao lại bị tàn phá thành dáng vẻ này. Bây giờ chưa tới ba mươi tuổi mà mạng sống cũng không còn, con gái của mẹ, con c.h.ế.t thật là oan uổng!"
Bà cụ ngồi ở cửa sân nhà họ Phương, vừa vỗ đùi vừa gào khóc, tiếng nói vang vọng như muốn xốc trần nhà người ta lên!
"Người này là ai vậy? Là nhà mẹ để của vợ Phương Phú Qúy ư?"
"Còn không phải là người nhà mẹ đẻ à, con gái người ta bị tàn phá tới c.h.ế.t thế kia, còn không qua đây được sao? Người đang gào khóc bên kia chính là mẹ vợ của Phương Phú Quý!"
"Cái này đúng rồi! Nếu con gái của tôi mà bị người ta ngược đãi như vậy, có liều c.h.ế.t tôi cũng muốn g.i.ế.c cả nhà bọn họ! Theo tôi thấy, có thể ra tay thì đừng giả vờ đánh, nhanh chóng đánh đi chứ!"