Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 230
Cập nhật lúc: 2024-10-22 12:55:41
Lượt xem: 4
Trong nhà Lâm Tuệ.
Vương Thu Anh đùng đùng nện phía sau lưng đánh con gái: "Mày, đứa nhỏ c.h.ế.t tiệt này, trước kia mày đáp ứng tao thế nào? Mày nói sẽ không làm chuyện điên rồ, vậy ngày hôm nay là xảy ra chuyện gì? Mày là một người phụ nữ chạy đi tìm Kiều Lão Nhị, nếu như bị người ta nhìn thấy, thanh danh này sẽ hoàn toàn bị phá huỷ."
Lâm Tuệ không phản kháng, chờ mẹ đánh mệt mỏi mới nói: "Mẹ, con phải gả cho Kiều Chấn Quân."
Vừa mới nói xong, liền nghe bên ngoài truyền đến âm thanh rít lên một tiếng: "Chết người rồi."
Nghe được tiếng la này, mẹ con Lâm Tuệ và Vương Thu Anh liếc nhau, lập tức chạy vội ra ngoài.
Đi ra ngoài, chỉ thấy vợ Tống Kim Lai đang đứng bên giếng cổ, điên cuồng phát ra tiếng giết heo: "Có người chết! Có người chết!"
Đám người chạy đến bên giếng cổ xem, cũng không khỏi hít vào một hơi!
Chỉ thấy một người phụ nữ ngã nằm trên đất, xung quanh cô ta m.á.u nhuộm đầy đất, cô ta không nhúc nhích, hẳn là đã sớm tắt thở.
"Người kia là ai a? Sao nhìn nhìn quen mắt như thế?"
"Sao tôi thấy cô ta giống vợ Phương Phú Quý? Cô ta mấy ngày nay vẫn luôn mặc bộ quần áo này, cũng chưa thay đổi."
"Ai nha, cô nói vậy tôi mới nhớ lại! Bóng lưng này đúng là rất giống cô ta, sẽ không phải chính là cô ta đi, thật thê lương!"
"Sao đều đứng một chỗ thế, mau qua tới đỡ người lên, nói không chừng còn chưa c.h.ế.t đâu?"
"Cô được thì đi đi, không được đừng nói!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/230.html.]
"Đúng thế, có bản lĩnh thì cô đi đi, chỉ biết nói, cút sang một bên!"
Mặc dù người trong thôn nhiệt tình, nhưng cũng phải xem tình huống, như Lâm Tuệ lần trước, bà ấy vừa nhảy vào trong giếng, có người thấy được, tự nhiên muốn cứu.
Nhưng bây giờ người này rõ ràng đã chết, mạo muội đi đến động vào, thứ nhất xúi quẩy, thứ hai sợ dẫn tới phiền toái không cần thiết.
"Đều yên lặng, đã sai người đi báo đội trưởng đội sản xuất!"
Đội trưởng đội sản xuất Vương Thủy Sinh vội vàng chạy như bay tới.
Trong đội có người chết, đây chính là chuyện lớn, đến lúc đó nói không chừng sẽ còn ảnh hưởng đến vị trí đội trưởng đội sản xuất của ông ta.
Nhìn thấy người phụ nữ nằm dưới đất, sắc mặt ông ta trầm xuống.
Khi đi tới ông ta còn ôm một tia hi vọng, hi vọng là người trong thôn phóng đại, nhưng bây giờ...
Không còn hi vọng.
Ông ta đi lên lật người lại, đám người đến gần xem thử, đều bị dọa đến mặt mũi trắng bệch.
Quả nhiên là vợ Phương Phú Quý!
Chỉ thấy trên trán cô ta bị nện ra một lỗ thủng lớn, sắc mặt tái nhợt như giấy, hai mắt nhắm nghiền, không có một chút hơi thở.
Vương Thủy Sinh run rẩy để tay dưới mũi cô ta kiểm tra hơi thở, mặt càng trắng hơn.
Không còn thở!