Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 153
Cập nhật lúc: 2024-10-21 09:32:59
Lượt xem: 1
Thân thể gầy yếu của Tiêu Nhất Minh nằm trên giường bệnh rộng lớn trông càng nhỏ bé.
Khuôn mặt cậu trắng hơn cả ga trải giường, đôi mắt nhắm chặt, cậu sẽ không bao giờ mở mắt và gọi cô là "Chị Niệm Niệm" nữa.
Đôi mắt Đại Kiều đau xót, hai giọt nước mắt to như hạt đậu rơi xuống.
"Em Nhất Minh, chị Niệm Niệm đến thăm em nè, em mở mắt ra được không?"
Cô đưa tay ra chọc vào khuôn mặt phờ phạc của em trai Nhất Minh, cảm thấy vô cùng buồn bã.
Nhất Minh không trả lời cô, ngay cả hơi thở của cậu cũng rất yếu ớt.
Đại Kiều không dám chậm trễ, xoay người đi tìm nước.
Kiều Chấn Dân thấy vậy, không khỏi tò mò hỏi cô: "Cô nhóc, con muốn làm gì vậy?"
Trên hàng mi dài của Đại Kiều còn vương giọt nước mắt chưa không kịp lau: "Chú năm, con muốn mớm cho em Nhất Minh nước, chú có thể giúp con rót một cốc nước tới đây không?"
Kiều Chấn Dân đưa tay ra xoa đầu cô, giọng ông ấy hơi nghẹn lại: "Em Nhất Minh của con bây giờ không thể uống nước được. Chờ khi nào em ấy thức dậy con cho em ấy uống nhé."
Sự thật là nước Nhất Minh cũng không vào, cậu cũng không bao giờ có cơ hội tỉnh lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/153.html.]
Đại Kiều cắn môi, gấp đến độ vội vàng nói:" Nhưng con muốn cho em Nhất Minh uống nước bây giờ. Chú năm, chú có thể giúp con được không?"
Bình nước nóng đặt ở trên bàn cao hơn cô, nếu cô không có người lớn giúp thì cô không thể lấy được.
Kiều Chấn Dân thấy cháu gái lớn của mình ngày thường rất ngoan và hiểu chuyện, không hiểu sao hôm nay đột nhiên cô lại "tùy hứng" như vậy, nhưng ông ấy luôn là một người rất có nguyên tắc: "Đại Kiều ngoan, đừng làm loạn!"
Ông ấy đứng dậy bỏ đi.
Đại Kiều gấp đến độ cắn môi, đôi mắt to ngấn lệ.
Tại sao chú năm không giúp cô?
Cô muốn tìm ông nội và bà nội, nhưng lúc này họ đang thương lượng với nhà họ Triệu, cô cắn môi suy nghĩ rồi lại chạy về phía em Nhất Minh.
Trong lúc mọi người không để ý, cô từ trong lòng bàn tay lấy ra hai hạt ngọc, sau đó mở miệng của em trai Nhất Minh, nhét hạt ngọc vào.
Ngọc Châu có thể bị hòa tan khi gặp nước, trong miệng em trai Nhất Minh có nước bọt, hẳn là cũng có thể hòa tan.
Cô nghiêng người nhẹ nhàng nói: "Em Nhất Minh, em hãy ngoan ngoãn nuốt Ngọc Châu vào, sẽ mau chóng khỏi bệnh thôi!"
Mặt mũi người nhà họ Triệu gia đều bầm dập, bị khí thế của Kiều Tú Chi chèn ép đến nỗi không thể kiêu ngạo được nữa.
Chị hai Triệu bị đánh nặng nề nhất, trong lòng bà ta vừa căm hận vừa lo lắng.