Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 490: Ta đã nói không có nguy hiểm mà ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:16:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu Chỉ Nhân nào quan tâm kẻ nhằm , nhưng nó cảm thấy khó chịu. Tiểu Chỉ Nhân đang tức giận liền thoắt cái biến mất, trực tiếp bay trong dũng đạo. Nó định lôi một kẻ bên trong , cho những kẻ xem, rốt cuộc nguy hiểm !

 

Hiện tại ít kẻ đến sự tồn tại của tiểu Chỉ Nhân, nhưng kẻ từng chứng kiến thủ đoạn của tiểu Chỉ Nhân thì chẳng đáng là bao. Lần , tất cả những kẻ Tạ Hủ Chi mang đến đều là những đặc biệt bồi dưỡng, đây từng giữ chức vụ tại Đặc Quản Cục, đương nhiên cũng quen thuộc gì với tiểu Chỉ Nhân.

 

Giờ phút , tiểu Chỉ Nhân hợp tai liền biến mất, kẻ ban nãy vẫn còn chút lo lắng: “Tiên sinh...” Tạ Hủ Chi thản nhiên y, dù chẳng lời nào, nhưng kẻ lập tức lỡ lời. Y chút lúng túng lùi hai bước, nếu là con em Tạ gia, tính là đường của Tạ Hủ Chi, e rằng đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Tạ gia đại thiếu gia mềm chân .

 

Mèo con Kute

Ngay lúc , tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Cố Nguyên từ xa vọng đến gần: “A a a...” Tiểu Chỉ Nhân đặt Cố Nguyên mặt Tạ Hủ Chi, chống nạnh : “Ta bảo là nguy hiểm mà, chỉ các ngươi lắm chuyện!” Nếu nghĩ tình chủ nhân và Tạ Hủ Chi mối quan hệ khá , nó mới lười ở đây phí công vô ích, chi bằng đào thêm chút đá cho chủ nhân chẳng hơn !

 

Cố Nguyên từng thử qua tốc độ di chuyển tức thời như , giờ đặt chân xuống đất, y suýt nữa thì quỳ gục. Đồng thời, y còn đang sức ho khan, ho bắt đầu trách móc tiểu Chỉ Nhân. “Ngươi chỉnh c.h.ế.t , tim suýt chút nữa thì ngừng đập!” Cái cảm giác mất trọng lượng đó, đời y trải qua thêm nào nữa, quá khó chịu. Tiểu Chỉ Nhân bất đắc dĩ xòe tay: “Ta cũng , ai bảo những kẻ , nghi ngờ ý đồ . Đây , đưa chứng cứ, cho họ xem, dũng đạo quả thực an , mà các ngươi cũng thực sự ở bên trong , điều thể trách nha~” Cố Nguyên vì tốc độ quá nhanh ban nãy mà chảy nước mắt, nước mũi do phản ứng sinh lý. Nghe thấy hành vi đổ vấy của tiểu Chỉ Nhân, y ho dữ dội.

 

Tiểu Chỉ Nhân móc xong, vẫn thấy hả giận, liền bay thẳng đến mặt Tạ Hủ Chi. Nó lạnh lùng hừ một tiếng: “Ban nãy của ngươi oan uổng , ngươi xin , nếu , sẽ với chủ nhân, sẽ bao giờ giúp ngươi việc nữa!” Tạ Hủ Chi nghĩ đến điều gì, khóe môi khẽ nhếch lên. Hắn thật sự xin : “Thật xin , đây là đúng, để ngươi chịu ấm ức , kho riêng của cứ tùy ngươi chọn, coi như là lời tạ của , ?” Tiểu Chỉ Nhân vốn dĩ vẫn còn tức giận, nhưng mấy chữ “tùy ý chọn” xong, ngũ quan đen sì khuôn mặt nó kìm mà bật . Sau đó, thể lơ lửng giữa trung, hai tay khoanh , vẻ kiêu ngạo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-490-ta-da-noi-khong-co-nguy-hiem-ma.html.]

“Được thôi~ thấy ngươi thành khẩn xin như , sẽ rộng lượng tha thứ cho ngươi, nhưng mà, đấy!” Cố Nguyên: ... Trong lòng y nữa cảm thán, quả hổ là tiểu Chỉ Nhân do Vân Nhiễm nuôi dưỡng, cái miệng dẻo quẹo và dáng vẻ tham tiền , cũng giống hệt chủ nhân .

 

Mãi một lúc , Cố Nguyên mới cảm thấy thoải mái hơn chút, cuối cùng cũng sức lực để chú ý đến những đang bên cạnh. Nhìn thấy Tạ Hủ Chi, ánh mắt Cố Nguyên lập tức hiện lên một tia vui mừng. “Lão đại, ngờ đích đến, phát hiện thứ đó!” Nói đoạn, y đưa tay kéo Tạ Hủ Chi, tự xem suối t.h.u.ố.c . Lại , mấy vị tiền bối sắp đấu đến mức mắt đỏ hoe . Điều khiến Cố Nguyên cạn lời nhất là, họ y phân xử, đùa , đây là chuyện y thể can dự ? Chỉ cần một hài lòng, đầu , y sẽ chuyện phiền phức, một thông minh như y thể chuyện ngu xuẩn như . May mà đó tiểu Chỉ Nhân hai lời liền vác y ngoài, coi như là giải cứu y. Bây giờ lão đại đến, thì quá , như , y thể đổ cái nồi , mấy vị tiền bối , chắc sẽ dám tỏ thái độ với lão đại chứ.

 

Tạ Hủ Chi rằng Cố Nguyên vui mừng như , phần lớn là dọn dẹp mớ hỗn độn. Hắn để vài ở bên ngoài, tiếp tục điều tra tình hình nơi đây, những còn thì theo Cố Nguyên và Tạ Hủ Chi cùng tiến dũng đạo. Đoàn bọn họ dốc lực tiến lên, cũng mất gần hơn hai mươi phút. Thế nhưng đó, tiểu Chỉ Nhân về về, còn cõng ngoài, cũng chỉ tốn vài giây mà thôi. Nhận thức khiến mấy đó từng nghi ngờ tiểu Chỉ Nhân lập tức cảm thấy ngượng ngùng, là do họ quá võ đoán. khi họ gần tiểu Chỉ Nhân, bày tỏ lời xin của , tiểu Chỉ Nhân lập tức lạnh lùng hừ một tiếng, bay sang một bên khác. Cứ nghĩ họ xin , nó nhất định chấp nhận ? Hừ! Mọi : ... Cũng chẳng ai từng với bọn họ, pháp khí khi sinh linh trí thành tinh sẽ khó đối phó đến .

 

Cuối cùng cũng xuyên qua dũng đạo, thấy hang động rộng lớn, mấy vị tiền bối chỉ cãi vã kịch liệt, thậm chí còn sắp động thủ. “Ta Lão Đinh, ngươi cũng quá vô liêm sỉ , dựa mà ngươi chiếm phần lớn, vây gấu cũng !” “Hắc, cái lão già bất tử nhà ngươi, bây giờ còn đôi co với , đó nếu cứu ngươi, chừng ngươi tan biến theo sinh tử , mà còn dám tranh giành với , ngượng ?” “À đó, để một câu công đạo...” Lời thốt , lập tức đồng thời vang lên tiếng của mấy : “Câm miệng!” Kẻ lời công đạo liền chút phồng mang trợn má: từng kẻ đều thứ lành gì, cứ nghĩ y cam tâm tình nguyện đến đây để phân xử . Cố Nguyên lúc xuyên qua dũng đạo kể bộ những chuyện xảy đó, Tạ Hủ Chi rõ cảnh tượng mắt rốt cuộc là vì .

 

Hắn cũng ngờ, một ngày, thể chứng kiến một cảnh tượng tranh cãi như , khác gì lũ trẻ tranh giành kẹo ngọt ? “Mấy vị tiền bối đừng tranh nữa, con gấu , đưa đến nghiên cứu thất , nếu các vị hứng thú, mỗi vị sẽ một suất nghiên cứu!” Đặc Quản Cục mỗi năm đều gặp nhiều sinh linh kỳ quái. Nếu là vô hại, khi quan sát một thời gian, vấn đề gì, sẽ thả về môi trường phù hợp với sự sinh tồn của nó. Nếu gặp sinh linh nhiễm tà thuật hoặc cấm thuật, về cơ bản sẽ đưa chúng đến nghiên cứu thất. Kinh phí của nghiên cứu thất đều do Tạ gia cung cấp. Đây cũng là lý do vì , nhiều nhân sự chủ chốt của Đặc Quản Cục đều trong tay Tạ Hủ Chi.

 

Mấy kẻ vốn đang tranh cãi ngớt, thấy lời của Tạ Hủ Chi, lập tức buông tay đang định đ.á.n.h . Từng kẻ một đều lộ nụ mà tự cho là thiện. Đâu , giờ phút bọn họ, kỳ thực chẳng khác gì những kẻ hành khất, trông vô cùng lố bịch.

 

 

Loading...