Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 438: Ta lần này thảm bại rồi! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:15:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện cũ năm xưa, tựa như một ngọn núi lớn, đè nặng lên lão giả và trung niên mỹ phụ. Lặng im hồi lâu, lão giả mới cất lời: “Những năm đó, giờ chỉ còn và . Mọi đều nỗ lực bù đắp cho , c.h.ế.t trong tay cũng oán hối. Đã quá nhiều bỏ mạng , nay Lạc gia tìm cao nhân, phá giải cục tử của , nên dừng tay thôi.”
Nghe , vẻ châm biếm gương mặt trung niên mỹ phụ lập tức biến thành phẫn nộ, đôi mắt nàng dường như phun lửa. “Là ngươi!”
Lão giả lắc đầu: “Nếu thể phá giải cục tử của , cũng sẽ trơ mắt nhiều như c.h.ế.t tay . Lần , Lạc gia thật sự tìm cao nhân.”
Trung niên mỹ phụ tin một lời nào lão giả . Oán niệm nàng là thứ sinh từ sự kết hợp giữa tà thần phân và oán hận của chính nàng, chỉ cần nàng còn sống, ai thể thanh trừ.
“Không thể nào! Không ai thể phá cục tử của , giữ lời hứa, các ngươi giam cầm trong thâm sơn , đây chắc chắn là âm mưu của các ngươi, các ngươi một nữa thất tín với !”
Nghĩ đến đây, oán hận trong mắt trung niên mỹ phụ nữa trỗi dậy, gương mặt vốn xinh , từng chút một những ấn ký đen ngòm bao phủ. Sáu mươi năm , khi những phát hiện nàng điều bất thường, lập tức trừ bỏ nàng, tiếc , oán niệm của nàng sớm nuôi dưỡng và trưởng thành. Cuối cùng, hai bên đạt thỏa thuận, những đó thể ngăn cản nàng báo thù, còn nàng thì chuyển đến thâm sơn , nơi trận pháp phong ấn tà thần còn sót để sinh sống.
Cứ tưởng kẻ thù c.h.ế.t gần hết, mà cho nàng , ngăn cản nàng báo thù.
Khi lão giả thấy bộ gương mặt trung niên mỹ phụ phủ đầy ấn ký đen ngòm, mặt ông hiện lên một vẻ kinh hãi.
“Muội… lừa chúng !”
Để hóa giải oán hận trong lòng sư , suốt sáu mươi năm nay, ông vẫn luôn nhẫn nhịn nỗi đau xé lòng, trơ mắt những đồng bạn từng cùng kề vai sát cánh sư từng một g.i.ế.c chết. Thậm chí chuẩn sẵn tâm lý để giết, chỉ mong thể hóa giải mối nhân quả ân oán . ngờ, oán hận sư hề hóa giải chút nào, thậm chí ngưng thực đến mức độ .
Gần như ngay lập tức, ông nghĩ đến, phần oán niệm nhiễm khí tức tà thần , trong những cuộc tàn sát hết đến khác, nhận thêm nhiều dưỡng chất hơn. Thần sắc của ông lập tức suy sụp, cả tràn ngập khí tức của kẻ sắp chết. Trong miệng còn lẩm bẩm: “Muội giấu thật khéo, quả thực là một bước sai, bước nào cũng sai…”
Giá như, ngay từ đầu ông thà chịu đựng một đời hổ thẹn và đau lòng, cũng liều mạng ngăn cản, còn hơn bây giờ, nhiều c.h.ế.t đến , mà oán niệm còn nuôi lớn.
Đôi mắt của trung niên mỹ phụ giờ đây biến thành màu đen, còn một chút tròng trắng nào. Nàng hừ lạnh một tiếng: “Ta sớm thấu bộ mặt đạo mạo giả dối của các ngươi , vì mạng sống của khác, các ngươi hy sinh , , vì an ủi , mà từ bỏ mạng sống của những khác. Nếu giả vờ khéo léo một chút, các ngươi niệm tội , mặc kệ g.i.ế.c c.h.ế.t những kẻ phụ bạc ?”
“Phụt~”
Lão giả trực tiếp phun một ngụm m.á.u tươi, là vì đả kích, vì tức gióc.
Trung niên mỹ phụ vô cùng ghét bỏ nghiêng sang một bên, sợ rằng sẽ vấy bẩn thứ gì đó.
“Tất cả những điều đều do chính các ngươi gây , nhân quả đương nhiên do các ngươi gánh chịu, đợi phá giải phong ấn cuối cùng ở đây, còn sẽ g.i.ế.c nhiều hơn nữa!”
Ban đầu, nàng thực cũng bài xích luồng sức mạnh trong cơ thể , nhưng nhiều năm trôi qua, luồng sức mạnh cộng sinh với nàng quá lâu. Đến nỗi, nàng quen với sức mạnh , hơn nữa, sự cường đại của sức mạnh khiến nàng vô cùng say mê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-438-ta-lan-nay-tham-bai-roi.html.]
28_Giờ đây, nàng còn trộm rằng tà thần dường như ít tín đồ đang ẩn khắp nhân gian, chỉ cần nàng thể rời khỏi đây. Khi đó, dựa luồng sức mạnh cường đại , nàng thể tập hợp các tín đồ . Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng tương lai của , giơ tay hô một tiếng, vạn hưởng ứng, trung niên mỹ phụ vô cùng vui sướng.
Mèo con Kute
Thân thể lão giả chút loạng choạng: “Muội điên !”
“Ta với ngươi, còn cùng đẳng cấp nữa , ngươi căn bản hiểu sức mạnh của tà thần vĩ đại đến mức nào!”
Lão giả kìm nữa, cả trực tiếp đổ sụp xuống đất. Giọng ghét bỏ của trung niên mỹ phụ cũng đồng thời vang lên: “Nếu để giữ ngươi , đợi phá trừ phong ấn g.i.ế.c tế trận, ngươi cũng sống đến hôm nay!”
Cùng lúc đó, tại một khách sạn ở Kinh đô, Vân Nhiễm đang thôi diễn, khóe môi tràn một vệt máu.
Nhân Sâm Quả vốn đang yên lặng cạnh, ngờ thấy Vân Nhiễm lộ vẻ thống khổ mặt. Y tiến lên, nhưng sợ sẽ phiền túc chủ, cả cũng chút hoảng loạn. Nhìn thấy sắc mặt Vân Nhiễm ngày càng tái nhợt, những hạt mồ hôi lớn túa chảy dọc gò má, Nhân Sâm Quả chỉ cảm thấy tim như bóp nghẹt.
Lại qua nửa canh giờ, Vân Nhiễm cuối cùng cũng ngừng thôi diễn. Không là ảo giác , Nhân Sâm Quả cảm thấy Vân Nhiễm lúc dường như đều trở nên u ám, xám xịt. Y vội vàng cầm khăn chuẩn sẵn, tiến lên lau mồ hôi mặt Vân Nhiễm.
“Túc chủ, ?”
Vân Nhiễm lúc cảm thấy đau nhức, như thể xương cốt nghiền nát, còn sức lực để mở miệng gì.
Nhân Sâm Quả dáng vẻ của Vân Nhiễm dọa cho giật , lấy Dưỡng Nguyên Đan đổ một nắm lớn, đút miệng Vân Nhiễm. May mà Dưỡng Nguyên Đan miệng tan chảy, nếu , với vẻ chút sức lực của Vân Nhiễm hiện giờ, còn cần nhai nuốt, thì sẽ còn tệ hơn nữa.
Mãi một lúc , d.ư.ợ.c hiệu của Dưỡng Nguyên Đan phát huy tác dụng, Vân Nhiễm mới cuối cùng hồi phục. Câu đầu tiên nàng là: “Lần tổn thất nặng nề !”
Nhân Sâm Quả: ???
“Đỡ lên giường .”
Đừng thấy Nhân Sâm Quả nhỏ bé tí hon như , nhưng sức lực của y là hư danh, y dễ dàng nửa đỡ nửa dìu Vân Nhiễm đến bên giường.
“Túc chủ, nghỉ ngơi một lát, sẽ ở đây canh chừng.”
Nói là canh chừng, thực tế là hộ pháp, ngay cả các tiểu chỉ nhân cũng bay hết, canh gác xung quanh phòng Vân Nhiễm. Khi Vân Nhiễm tạm thời mất sức chiến đấu, cần hiệu, các tiểu chỉ nhân sẽ tự động xuất hiện ở đây, tạo thành một trận pháp phòng ngự kiên cố.
Vân Nhiễm nhanh chìm giấc ngủ say, tự nhiên cũng thấy, trong túi nàng, khối gỗ chứa linh khôi của tiểu sư thúc đang cố gắng lộn nhào ngoài. Càng , Vương Miện đang trong thư phòng xử lý những công việc chất đống suốt thời gian qua, đột nhiên cảm thấy lòng bất an đến lạ, giống hệt cái cảm giác bồn chồn khi cha qua đời. Vừa định tìm hiểu kỹ hơn, cảm giác bất an đó đột nhiên biến mất, để chút dấu vết nào.