Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 437: Chuyện Cũ Năm Xưa ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:15:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi thứ mà tiểu chỉ nhân thể thấy, đều chia sẻ cho Vân Nhiễm. Giờ phút , mắt Vân Nhiễm thể rõ ràng ‘ thấy’ tình hình tại khu phế tích bỏ hoang . Có lẽ tà khí kết giới hộ của Vân Nhiễm tiêu hao gần hết, nên tình hình nơi đây hiện giờ cũng quá tệ như tưởng tượng.
Mê trận cũng phá hủy, tiểu chỉ nhân lợi dụng đặc tính thể của để lách . Người sống , ắt phá trận, nhưng nó sống, nó chỉ là một tờ giấy mà thôi. Trong mê trận, tiểu chỉ nhân còn dè dặt nữa, trực tiếp bay lượn khắp nơi giữa trung. Chỉ là nó máy , nếu , nó sắp bộ tình hình nơi đây .
“Bay sang trái một chút!”
Nghe lệnh Vân Nhiễm, tiểu chỉ nhân lập tức bay sang trái, nhanh, giữa một đống vật liệu xây dựng phế thải, nó phát hiện một đứa trẻ tuổi lớn. Tiểu chỉ nhân tiến lên, dùng bàn tay tròn trịa khẽ đẩy một cái, ‘ào ào’ mấy tiếng, khe hở lập tức biến thành đống xà bần. Toàn bộ hình dáng đứa bé liền lộ , thấy sắc trời dần tối, nhưng điều hề ảnh hưởng đến tầm của Vân Nhiễm và tiểu chỉ nhân.
“Chủ nhân, thật sự là một đứa trẻ, xem , hẳn là quá mười hai tuổi, vẫn còn một thở, nhưng mà, đôi mắt của nó đen kịt, lòng trắng mắt đều tà khí xâm thực, dùng phương pháp bình thường thì thể cứu .”
“Trước tiên hãy giữ mạng sống của nó.”
Lời Vân Nhiễm dứt, tiểu chỉ nhân lập tức hành động, những tia điện ‘tí tách’ xuất hiện tay. Bàn tay tròn trịa của nó trực tiếp đặt lên tim của bé, dùng thiên lôi điện giật, e rằng chỉ Vân Nhiễm mới nghĩ . Hiệu quả tự nhiên là cực , gần như trong chớp mắt, tưởng chừng sắp lìa đời liền kéo về.
Tiểu chỉ nhân kéo mí mắt của bé xuống, vươn tay móc , thứ vật chất đen kịt bao phủ bộ lòng trắng mắt, trơn tuột như loài lươn, kéo ngoài. Không do khí tức thiên lôi trấn áp , thứ vật chất đen kịt trong tay tiểu chỉ nhân đặc biệt ngoan ngoãn. Ngay đó, tiểu chỉ nhân há miệng, ‘oàm’ một tiếng, nuốt chửng thứ vật chất đen kịt bụng, còn ợ một cái no nê.
Xong xuôi những việc , tiểu chỉ nhân lấy một ít m.á.u của bé, lặng lẽ rời khỏi khu phế tích. Mà của Đặc Quản Cục Kinh Đô, từ đầu đến cuối đều phát hiện bất cứ điều gì bất thường. Điều khiến ‘thiên la địa võng’ mà bọn họ vẫn tự hào, trở thành một trò .
Sau khi tiểu chỉ nhân trở về, lập tức giao m.á.u của bé cho Vân Nhiễm. Vân Nhiễm lấy la bàn, bắt đầu thôi diễn mệnh cách của bé , thể thế , ai là kẻ vạn một. Điều cũng nghĩa là, nếu thể thôi diễn mệnh cách của thế , thì sẽ gần với kẻ màn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-437-chuyen-cu-nam-xua.html.]
Cùng lúc đó, trong một hang động sâu ở vùng núi Đông Bắc, một nam nhân với khuôn mặt đầy nếp nhăn, đột nhiên mở bừng mắt. Hắn bấm ngón tay tính toán, thần sắc chút ngưng trọng, dường như dám tin những gì tính .
Ngay đó, tiếp tục đoán tính, nữa tính kết quả tương tự, sắc mặt lão già triệt để tối sầm . Hắn trực tiếp dậy, sải bước ngoài hang động, nhanh, đến gần căn biệt thự duy nhất trong ngọn núi sâu . Người gác cửa, thấy lão già mang vẻ mặt âm trầm, liền vội vàng chạy tới, mở cửa, cúi khom lưng, dám thở mạnh. Lão già trực tiếp thẳng đến nơi cần đến, đẩy cửa , một trung niên mỹ phụ đang nhàn nhã thoa thứ gì đó lên mặt.
Thấy lão già , ánh mắt nàng hề chút gợn sóng, mà chỉ mở miệng hỏi một câu: “Sao ngươi ngoài?”
Lão già vốn đang tức giận, một câu của trung niên mỹ phụ hỏi đến á khẩu, thậm chí còn mơ hồ cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên, nghĩ đến những gì tính đó, vẫn cố nén khó chịu mở lời: “Sư , ngươi gì ?”
Trung niên mỹ phụ vốn hề gợn sóng , một chưởng vỗ mạnh xuống bàn, đột nhiên đầu , ánh mắt sắc như lang sói. Nàng trừng mắt chằm chằm lão già mặt, ngữ khí mang theo sự châm chọc: “Ta thể gì? Ta chẳng qua chỉ là một kẻ các ngươi, những nam nhân , vứt bỏ quân cờ. Hiện tại chỉ sống, ban đầu các ngươi xem là vật chứa oán niệm, khiến sống bằng chết, bây giờ, chẳng qua chỉ là trả những thứ đó mà thôi, còn ngươi thì tới !”
Nghĩ đến những việc từng sai, lão già lập tức cảm giác tội to lớn cuốn lấy .
“ dốc hết sức để bù đắp , , chỉ cần oán niệm ngươi hóa giải, sẽ vĩnh viễn ở đây, ngươi hại c.h.ế.t nhiều …”
Mèo con Kute
Trung niên mỹ phụ lập tức lạnh một tiếng: “Đây gọi là gieo nhân nào gặt quả nấy, năm đó ngươi vì cứu , vì danh tiếng của , cùng những kẻ khác quyết định hy sinh . Khiến đứa con duy nhất của c.h.ế.t trong khoảnh khắc vinh quang của các ngươi, giờ đây, các ngươi gánh chịu tất cả những điều , Lạc gia thấy c.h.ế.t cứu, bọn họ đáng chết!”
Lão già lập tức nhớ năm xưa, khi vẫn là một huyền môn thanh niên tài tuấn ngời ngời khí phách, dẫn theo một đám cùng chí hướng, vô tình xông ngọn núi sâu . Lúc đó bọn họ, căn bản trời cao đất rộng, tự cho là thiên tuyển chi tử, bất cứ nơi nào cũng dám xông . Ai ngờ, vô tình phóng thích phân tà thần tiền nhân phong ấn trong núi sâu. Bọn họ phân tà thần xâm thực tâm trí, thậm chí g.i.ế.c đến đỏ cả mắt, đợi đến khi bọn họ tỉnh , chỉ thấy khắp nơi là t.h.i t.h.ể dã thú, thậm chí còn cả đồng bạn. Khi đó dọa sợ mà co rúm , chạy trốn, nhưng bọn họ xâm thực, nếu ngoài, nhất định sẽ gây sai lầm tày trời.
Bởi , quyết định, dùng cấm thuật, tập trung tất cả oán niệm một . Đợi khi bọn họ trở về, sẽ tìm cách cứu chọn đó. Mà trung niên mỹ phụ mắt , chính là bất hạnh, khi bốc thăm chọn. bọn họ , từ lúc đó, hận ý chôn sâu trong lòng nàng. Ngay cả , bọn họ thật sự tìm cách, thậm chí hao phí một nửa tuổi thọ, mới thanh tẩy tâm trí tà thần xâm thực nàng. Cứ như bình yên trôi qua vài năm, đều cho rằng chuyện kết thúc. rằng, lòng oán hận tà thần xâm thực trong lòng trung niên mỹ phụ , vẫn luôn âm thầm nảy nở. Cuối cùng, sự việc đến mức thể vãn hồi, khi đều công thành danh toại, những oán niệm trở nên cường đại , trực tiếp thôn phệ huyết của trung niên mỹ phụ, tức là đứa con trai duy nhất của nàng. Khi đó gia chủ Lạc gia cũng mặt, dùng truyền gia bảo của gia tộc một đứa trẻ chết, điều mới chiêu mời họa diệt tộc của cả nhà.